Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 680: Hôn nhẹ

Chương 680: Hôn nhẹ

Nơi sâu của thư viện có thần đảo lơ lửng giữa không trung, bị Hỗn Độn khí bao trùm.

Trong đó không ít trưởng lão tận mắt thấy sự việc vừa rồi, thần sắc trên khuôn mặt của mỗi người là khác nhau.

"Mặc dù Tử Dương thiên quân từng là người đứng đầu thượng giới, nhưng cũng kiêng kị Cố Trường Ca, mặc dù chuyện hôm nay nhìn như lý trí, nhưng kì thực là ẩn nhẫn, phần tâm cảnh này chỉ có thể nói không hổ là truyền nhân của Tử Phủ."

"Nếu như đổi lại là những người khác, sợ rằng sẽ ngay lập tức xông lên chém giết với Cố Trường Ca.”

"Lại nói Cố Trường Ca cường thế như vậy, phong mang tất lộ, xem ra hắn đã chuẩn bị áp chế tất cả thiên kiêu của một thế này, không biết người trong thế hệ này có ai có thể chống lại hắn không?”

"Sau khi Kim Thiền phật tử bại một lần liền không còn có động tĩnh nữa, hắn đến Chân Tiên thư viện, tựa hồ là dự định tìm kiếm một Vô Cấu phật y, lúc trước đúng là có nghe đồn, nói không chừng Vô Cấu phật y này đang ở Chân Tiên thư viện.”

"Nhưng vị trí chính xác... thì không ai biết được.”

Lúc nói chuyện, bọn hắn không nhắc một chút nào về mấy tên đệ tử vừa bị Cố Trường Ca trấn sát, căn bản không thèm để ý.

Dù sao Chân Tiên thư viện vốn chính là địa phương cá lớn nuốt cá bé.

"Cố Trường Ca, vừa rồi sao ngươi hung dữ với ta thế?"

Áng mây lưu chuyển, sương trắng mờ mịt.

Trên ngọn núi nguy nga cao lớn, Cố Tiên Nhi nhìn chằm chằm thần sắc lạnh lùng và im lặng không nói gì của Cố Trường Ca ở trước mặt.

Nàng cũng không biết vì sao Cố Trường Ca lại tức giận như vậy, rõ ràng là nàng đâu làm cái gì đâu.

Nàng chẳng biết tại sao, cũng không biết nguyên do vì sao vừa mới tiến vào sư môn liền bị mấy tên đệ tử ức hiếp.

Sau đó Tử Dương thiên quân hiện thân xuất thủ giúp nàng giải quyết phiền toái này.

Hiện tại, nàng đương nhiên cũng đã nhìn ra mọi chuyện đều do Tử Dương thiên quân sắp xếp.

Tự biên tự diễn một trận "Anh hùng cứu mỹ nhân".

Chẳng lẽ Tử Dương thiên quân thật sự có ý đồ gì với nàng sao? Hay là muốn thông qua nàng để tính kế Cố Trường Ca?

Mặc dù Cố Trường Ca thay mình trút giận, nhưng cũng không thể gạt nàng sang một bên như thế.

Còn không thèm nói câu nào.

Thật giống như hắn đến sơn môn chỉ là để phụ trách dẫn nàng vào.

"Cố Tiên Nhi, ngươi ngốc thật hay giả ngu vậy?”

Lúc này, Cố Trường Ca rốt cục cũng dừng bước, mở miệng hỏi, chỉ là ngữ khí của hắn rất lạnh lùng, khiến cho Cố Tiên Nhi có chút sững sờ, chẳng biết tại sao lại có cảm giác sợ hãi.

"Cố Trường Ca, ngươi đừng tưởng rằng có thể tiếp tục ức hiếp ta, động một chút lại mắng ta ngốc."

Nhưng Cố Tiên Nhi vẫn đánh bạo, phản bác một câu.

"Vậy xem ra ngươi thật sự ngốc rồi, sự nhanh trí trước kia đâu rồi?”

Cố Trường Ca quay đầu lại, ánh mắt nhìn vào mặt nàng, nhàn nhạt hỏi,

"Nếu như hôm nay ta không đến, có phải ngươi sẽ tiếp tục mang ơn với Tử Dương thiên quân hay không? Cảm tạ hắn ra tay cứu ngươi?"

"Cố Trường Ca, ngươi suy nghĩ cái gì đấy? Việc này sao có thể?"

"Lẽ nào ngươi không nhìn ra sao? Tuồng kịch này là do Tử Dương thiên quân dựng ra, mặc dù ta không biết hắn có mục đích gì.”

Cố Tiên Nhi nghe vậy nhanh chóng phản bác, cảm thấy Cố Trường Ca thật sự là đánh giá quá thấp nàng, cảm thấy nàng ngay cả tuồng kịch như thế mà cũng không nhận ra.

"Ồ? Đã nhìn ra, vì sao còn muốn buông tha mấy tên kia?"

Thần sắc của Cố Trường Ca bình thản hỏi "Nơi này là Chân Tiên thư viện chứ không phải là nơi để ngươi rủ lòng từ bi.”

"Không phải còn có ngươi sao?"

Cố Tiên Nhi lầm bầm nói, nhưng thấy thần sắc của Cố Trường Ca không ổn lắm nên nhanh chóng đổi chủ đề: “Sao ngươi biết ta đến Chân Tiên thư viện?”

"Với lại vì sao tên Tử Dương thiên quân kia lại dựng lên tiết mục đó để làm gì? Lúc trước ta chưa hề gặp hắn.”

Đây cũng là chỗ mà nàng không hiểu.

"Làm sao ta biết ngươi đến Chân Tiên thư viện, việc này cũng không quan trọng.”

"Ngươi chỉ cần nhớ kỹ, Tử Dương thiên quân không có ý tốt đối với ngươi, không chừng chính là muốn đạt được thiện cảm của ngươi rồi sau đó tiến vào Cố gia làm con rể gì đó.”

Cố Trường Ca lắc đầu nói, thần sắc đã khôi phục bình tĩnh.

Hắn chỉ lo lắng nha đầu Cố Tiên Nhi này quá ngu ngốc, ngay cả thủ đoạn nhỏ xíu này của Tử Dương thiên quân mà cũng không nhìn ra.

Nhưng mà Cố Tiên Nhi cũng đã nói như vậy, Cố Trường Ca tự nhiên lười biếng quản nàng, tiếp theo hắn tính cho người đi điều tra Tử Dương thiên quân.

Vô duyên vô cớ diễn tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân để làm gì?

Chẳng lẽ thật sự thèm khát thân thể của Cố Tiên Nhi? Hay có mưu đồ khác?

Trên người Tử Dương thiên quân, hắn ngửi thấy được hương vị của khí vận chi tử.

Chỉ là hệ thống cũng không đề cập đến.

"Hừ, Cố Trường Ca ngươi đừng nói mò, cái gì mà con rể tới nhà, ta mới không hứng thú với kẻ như thế.”

"Không nói coi như thôi, ta biết vừa rồi ngươi không vui, kỳ thật cũng là lo lắng cho ta..."

Cố Tiên Nhi thấy dáng vẻ hời hợt này của Cố Trường Ca, chẳng biết tại sao cảm thấy rất khó chịu trong lòng.

Cái gì gọi là thu hoạch được thiện cảm của nàng, làm con rể của Cố gia?

Trong lòng hắn, nàng chính là như vậy sao? Dễ dàng tin tưởng người khác?

Hơn nữa làm sao bản thân sẽ có hứng thú với Tử Vương thiên quân được chứ.

Hiện tại, Cố Tiên Nhi đối với hắn chỉ có sự khó hiểu và chán ghét, muốn biết trong hồ lô của Tử Dương thiên quân đến cùng chứa cái gì.

"Cố Tiên Nhi ngươi ngược lại là thật biết tự mình đa tình nha, Tử Dương thiên quân chính là muốn lợi dụng ngươi, từ đó đạt được mục đích nào đó. Nên suy nghĩ kỹ đi, có lẽ tên kia muốn thông qua ngươi để đối phó ta.”

"Ngươi thật sự tưởng rằng ta vì ngươi nên mới ra tay sao?”

Nghe vậy, Cố Trường Ca lơ đễnh cười nhạo một tiếng.

"Cố Trường Ca... Tên khốn nhà ngươi..."

Cố Tiên Nhi sửng sốt một chút, không nghĩ tới đến lúc này rồi mà Cố Trường Ca còn mạnh miệng như vậy.

Âm thanh của nàng lập tức trở nên bất mãn lên, "Lúc nào mới có thể thay đổi tính cách mạnh miệng và cao ngạo kia của ngươi đây."

Rõ ràng chính là quan tâm đến nàng, kết quả là hắn phải nói nhiều lý do như vậy, sợ bị người khác chú ý đến mục đích thật sự của hắn.

Sao tên này lại quá đáng thế chứ.

"Ta thấy ngươi lâu rồi không gặp, muốn ăn đòn đúng không...”

Thần sắc của Cố Trường Ca vẫn hời hợt như cũ, hắn còn chưa nói xong.

Đã thấy khuôn mặt của Cố Tiên Nhi có chút tức giận, sau đó cũng không biết nàng lấy dũng khí ở đâu ra, bỗng nhiên nhón chân lên, bước dần về phía trước.

"..."

Cố Trường Ca chỉ cảm thấy bờ môi của mình bị chạm một chút.

Mát lạnh, mềm mại, ngọt ngào.

Dù là tính cách của hắn, lúc này cũng không khỏi sững sờ.

"Nha đầu ngốc nghếch này... "

Sau đó, Cố Trường Ca thở dài nhìn thân ảnh nhỏ nhắn, đã cao chạy xa bay kia của Cố Tiên Nhi, nhất thời cũng không biết nói gì.

Nói thực ra sự việc hôm nay vẫn là lần đầu tiên nằm ngoài dự liệu của hắn.

Hành động của Cố Tiên Nhi, hắn thấy đã rất to gan và chủ động.

Hết chương 680.
Bạn cần đăng nhập để bình luận