Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1810: Vây công Địa Ngục

Chương 1810: Vây công Địa Ngục

Bên trong quang môn, đại quân trông giống cự mãng màu đen kinh khủng xông ra như thác lũ, xuyên thẳng qua vũ trụ.

Đại chiến như vậy vô cùng hiếm thấy, gần như là các phương thế lực đạo thống đều tới tham dự.

Ngay cả lần giữa Trường Sinh Cố gia và Tử Phủ bộc phát trường sinh chiến cũng không có thảm liệt và khủng khiếp như vậy.

Đây gần như là vét sạch toàn bộ thượng giới.

Dấu vết của Địa Ngục lan tràn đến rất nhiều xó xỉnh trong thượng giới tựa như mạng nhện.

Tuy là chỉ trong chiến trường bách giới nhưng bởi vì phạm vi cương vực vô cùng rộng lớn mênh mông cho nên ngay cả Cố Trường Ca cũng không thể cam đoan hoàn toàn nhổ cỏ tận gốc.

“Ngày nào Địa Ngục còn tồn tại trên thế gian, ngày đó mấy người không thể được yên bình, hôm nay ắt phải tiêu diệt Địa Ngục.”

“Trả tôn tử lại cho ta!”

Trong trận đại chiến có một lão nhân gầm thét, toàn thân phát sáng, khí huyết thôi động đến cực hạn.

Có thể nói hắn hận thấu xương tổ chức thích khách này.

Tôn tử hắn yêu thương coi trọng nhất trước đây đã chết trong tay Địa Ngục, cho dù là đến tận bây giờ, hắn cũng không biết kẻ nào đã dùng tiền mời sát thủ của Địa Ngục ám sát tôn tử của hắn.

Thực ra tu sĩ có thâm cừu đại hận với Địa Ngục giống như thế này cũng không phải là ít, bọn hắn cực kỳ căm hận Địa Ngục.

Ngoại trừ một số bất hủ đại giáo, vô thượng đạo thống, cũng có một số dòng họ tán tu cường đại đã từng bị Địa Ngục ám sát.

“Thời cơ cũng không xê xích gì nhiều, cho dù Địa Ngục có nội tình toạ trấn, lần này cũng khó mà tránh được kiếp nạn.”

Cố Trường Ca nhìn cảnh tượng thảm liệt ở nơi này, thần sắc cũng không có bao nhiêu biến hoá.

Hắn cất bước rồi tiêu thất, trực tiếp xé rách vùng vũ trụ này, đi tới nơi tổng bộ của Địa Ngục ẩn thân.

Thương Lan Cổ giới chính là một trong vô số hạ giới ở xung quanh chiến trường bách giới.

Nhìn từ xếp hạng, giới này thậm chí còn chưa bước vào hàng ngũ một trăm Cổ giới đứng đầu.

Mà thực ra phương Cổ giới này lại cất giấu bí mật lớn nhất, đó chính là Địa Ngục.

Ầm!

Tế đàn không gian hiển hoá, giống như được triệu hoán từ thời viễn cổ mà đến, đi xuyên qua thông đạo trong vũ trụ, xé rách hỗn độn và hư vô.

Giữa thông đạo vũ trụ cũng có đại quân mênh mông cuồn cuộn hạ xuống, muốn giết tới Thương Lan Cổ giới.

Đó là một cảnh tượng rung động tựa như dòng lũ, tiếng la giết chấn kinh thiên vũ, giống như các phương Cổ giới đang chém giết lẫn nhau.

Giới môn dẫn vào nơi ẩn thân của Địa Ngục bị tìm được, sau đó bị mấy Kẻ thành đạo thần bí bắn nát khiến cho tất cả các điện của Địa Ngục khó mà tránh né, chỉ có thể lộ diện dưới thiên khung.

Trong giới môn nát vụn có vô số sát thủ của Địa Ngục vọt ra ngoài.

Ngày thường bọn hắn ẩn thân ở thế giới hắc ám nhưng khoảnh khắc đại chiến bộc phát liền không còn chỗ che thân nữa, chỉ có thể chém giết cùng với cường giả các tộc.

“Khí vận của Địa Ngục đã suy, hôm nay nhất định phải bị huỷ diệt, các ngươi còn không hết hy vọng?”

Trên bầu trời, có tồn tại Chuẩn Đế lên tiếng.

Chuông lớn màu vàng óng lơ lửng trên đỉnh đầu, một tia chung văn quét ngang qua tất cả các cường giả của Địa Ngục tựa như gợn sóng khiến toàn bộ bọn hắn thổ huyết bạo toái, hình thần câu diệt.

Đối diện với hắn chính là một tồn tại Chuẩn Đế của Địa Ngục thấp thoáng trong bóng tối.

Chỉ với một thanh thần kiếm sắc bén tựa như mở ra thế giới, trảm một phát chính là tiên huyết và hỗn độn khí vô tận bao phủ hết thảy.

“Cho dù có một ngày Địa Ngục ta bị huỷ diệt, tất cả các ngươi đều sẽ phải trả một cái gì đắt hơn. Huống chi Địa Ngục ta vĩnh viễn bất diệt, nơi nào có hắc ám, nơi đó có truyền thừa của Địa Ngục.”

Cường giả Chuẩn Đế của Địa Ngục cười lạnh, không màng sinh tử.

“Chấp mê bất ngộ, bây giờ Địa Ngục đã bị tất cả các thế lực của thượng giới thảo phạt, các ngươi còn cho rằng mình có đường sống sao?”

Đối mặt với tồn tại Chuẩn Đế của Địa ngục, ngay cả cường giả cùng cảnh giới cũng mang thần sắc ngưng trọng, không dám khinh thường.

Rất nhanh sau đó, hai người lại giao chiến với nhau một lần nữa. Quang hoa trùng tiêu che đậy bát phương, nghiền ép hết thảy sinh linh xung quanh.

Ngoại trừ đại chiến giữa các Chuẩn Đế, tình hình chiến đấu ở những chỗ khác cũng vô cùng khốc liệt.

Ngoài Kẻ thành đạo, gần như là tu sĩ ở tất cả các cảnh giới đều đang chém giết lẫn nhau.

Mùi máu tanh nồng nặc phiêu đãng, cả mảnh thiên vũ như bị nhuộm thành huyết sắc, lộ ra huyết quang khiến người ta sợ hãi.

“Sinh linh đồ thán…”

“Đáng tiếc chẳng có mấy tác dụng đối với ta…”

Cố Trường Ca hiện thân quan sát cảnh tượng ở nơi này, nhẹ nhàng lắc đầu.

Nếu tu vi của hắn vẫn chưa tới Kẻ thành đạo, ngược lại có thể lấy Đại Đạo Bảo Bình ngưng luyện bản nguyên tàn tạ ở nơi này để bản thân sử dụng.

Tiếc là tu vi hiện tại của hắn đã sắp đạt đến Niết Đạo hậu kỳ.

Ngay cả bản nguyên của Kẻ thành đạo bình thường cũng không có tác dụng gì đối với hắn.

Ong!

Cố Trường Ca cất bước, thân ảnh tựa như đang phai nhạt, hắn đi xuyên qua chiến trường này.

Dường như tất cả mọi người đang chém giết ở xung quanh đều không nhìn thấy hắn.

Ngay cả tồn tại Chuẩn Đế cũng có không hề cảm nhận được chút khí tức nào của Cố Trường Ca, thậm chí là lúc Cố Trường Ca ở xung quanh bọn hắn.

“Ở đây…”

Cố Trường Ca dừng lại một lần rồi một lần, tuy nhiên cũng không dừng lại quá nhiều. Hắn chìa tay ra vạch một cái về phía thế giới ở bên dưới.

Ong!

Thần lực mênh mông vô tận bộc phát tại thời khắc này, giống như mở ra hỗn độn, thế giới phía trước lập tức bị mở bung ra, ngay cả vùng vũ trụ này cũng bị phân tách.

Đây là cảnh tượng vô cùng kinh người, ngay cả tồn tại Chuẩn Đế đang giao chiến cũng có cảm giác tim đập mạnh, toàn thân sợ hãi run rẩy.

Một mảnh không gian thâm thuý mênh mông, cung điện liên miên, khói đen cuồn cuộn.

Từng thân ảnh sát khí ngập trời đứng sừng sững giống như Ma Sơn tuyên cổ bất biến.

Nhưng giờ khắc này, bọn hắn lại có loại cảm giác toàn thân phát lạnh, không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía thiên vũ, dường như nơi đó đang có một ánh mắt chậm rãi rơi xuống.

“Vẫn nên đi qua đó thì hơn.”

Thân ảnh cao lớn đứng trong đại điện bình tĩnh mở miệng, tiếp đó chậm rãi đứng dậy, cầm một thanh Thiên Qua màu đen trong tay, khí tức ngập trời sôi trào giống như có thể vạch phá vĩnh hằng, xuyên qua tuế nguyệt.

Hết chương 1810.
Bạn cần đăng nhập để bình luận