Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2307: Kẻ săn mồi

Chương 2307: Kẻ săn mồi

Từng đạo mâu quang khủng bố tựa như muốn xuyên qua phiến sương mù mênh mông để nhìn thấu nơi đen đặc kia.

Chẳng qua cho dù là lấy thị lực của bọn hắn thì cũng chỉ có thể nhìn thấy hào quang yếu ớt, như có một thân ảnh đứng sừng sững ở nơi đó đang chờ đợi bọn hắn.

Bọn hắn bắt đầu dùng thứ ngôn ngữ khó hiểu để trao đổi, uy áp bàng bạc khiến rất nhiều sóng lớn đánh tới, rồi bị phá nát thành từng mảnh nhỏ.

“Khoảng cách rất gần với chân giới…”

Lúc này, ở sâu trong cổ chiến thuyền, một tôn da ngăm đen vô cùng gầy gò cũng đã mở lời.

Thoạt nhìn hắn như một con khỉ sắp bị phơi khô nhưng những sinh linh chung quanh lại vô cùng tôn kính đối với hắn.

Bọn hắn đến từ Linh Khư chân giới xa xôi, đó cũng từng là một phương thế giới cổ lão phồn thịnh tột cùng đã trải qua vô số năm tháng.

Kế thừa và tạo lập nên vô số loại văn minh, đã từng cực kỳ hưng thịnh, cũng từng cực kỳ suy vong.

Giống như thuỷ triều xuống rồi lại lên, tất cả mọi sự trên thế gian đều không thể thoát khỏi số phận thịnh rồi lại suy, hưng rồi lại vong. Không có gì có thể thật sự bất tử!

Linh Khư chân giới phía sau bọn hắn cũng vậy, tự nhiên cũng không ngoại lệ!

Sau khi đã trải qua bao lần luân hồi, chịu đựng mấy lần thanh trừng, cuối cùng cũng đi đến cực hạn, bắt đầu sụp đổ tan rã.

Chân linh còn sống cũng chỉ là một linh trí yếu ớt che chở cho phương chân giới này, che chở cho nơi đây tránh khỏi “kẻ săn mồi” khủng bố phát hiện.

Không còn cách nào khác, bọn hắn chỉ có thể giống như vô số sinh linh bôn ba trong Thương Mang chi hải, đi lên con đường “thợ săn”.

Một mình lăn lộn nơi Thương Mang chi hải, săn bắn, kiếm ăn, sinh tồn, tựa như một con sói đơn độc rời đàn. Trước khi chân giới tiêu vong, bọn hắn phải tìm được một chân giới mới, rồi vì gia quyến đứng sau bọn hắn mà rót vào đó nguồn sinh mệnh mới.

Vì thế, bọn hắn phải ở trong Thương Mang chi hải này, lăn lộn qua rất nhiều ngày tháng, rời xa gia đình, tiến sâu vào trong đó.

Thậm chí từ lâu bọn hắn đã không biết được gia quyến phía sau bây giờ ra sao, có khi sớm đã chết trong khi bọn hắn bôn ba trên đường rồi.

Nhưng bọn hắn không còn sự lựa chọn nào khác, ngoài việc tiếp tục đi trên con đường hiện tại. Cũng may trên đoạn hành trình này, cuối cùng bọn hắn cũng cảm nhận được luồng khí tức chân giới ở cách đó không xa.

Phương chân giới kia cũng không tính là lâu đời, thậm chí so với những chân giới còn lại mà nói, có lẽ nó được hình thành chưa lâu. Và đó chính là những gì bọn hắn đang tìm kiếm.

Chân giới như vậy, có lẽ bên trong không đến mức khủng bố. Thai nghén nên chân linh, thực lực nhiều lắm cũng chỉ vừa đi lên con đường siêu thoát.

Nhưng điều làm cho bọn hắn cảm thấy vui mừng nhất chính là hình như phương chân giới kia cũng gặp phải một trận tai hoạ đáng sợ.

Khí tức của chân linh biến mất, vậy nên không còn cách nào che đi sự tồn tại của nơi này. Thậm chí ngay cả khí tức của chân giới cũng không giấu được, làm nó lộ ra giữa Thương Mang chi hải.

Điều này không khác gì đốm lửa trong bóng tối, nhỏ một giọt máu tươi vào biển sâu, tất cả những “kẻ săn mồi” ngửi thấy mùi sẽ lập tức đổ xô đến.

Phải hiểu một điều, thế gian này không thiếu một vài người điên có thực lực vô cùng đáng sợ.

Bọn hắn sớm đã không quan tâm bản thân là ai, không quan tâm quá khứ của bản thân, sẽ càng không quan tâm đến thế giới nơi mình sinh ra.

Trong mắt những kẻ điên này, ngoại trừ con mồi ra thì không còn gì khác.

Bọn hắn không chỉ biết săn bắn sinh linh lang thang trong Thương Mang mà còn xem một ít chân giới nhỏ yếu như khẩu phần thức ăn để cắn nuốt.

Mà chính vì tu vi của bọn hắn vô cùng cường đại nên không có gì phải cố kỵ. Trong lòng bọn hắn chỉ còn lại một ý niệm, đó là tiến quân vào lãnh thổ cao hơn. Vì lẽ đó bọn hắn cũng biến thành một trong những sinh linh đáng sợ nhất.

"Xem ra, chúng ta gặp một tên điên rồi."

Sâu bên trong chiến thuyền cũ kỹ, một thân ảnh gầy gò đang ngồi xếp bằng, nhìn chằm chằm vào một nơi đen kịt phía trước, mở miệng nói.

Dưới chân chiến truyền của bọn hắn được đúc thành từ nguyên liệu đặc thù, có thể nói là tập hợp tất cả những nguyên liệu tối tân tại chân giới của bọn hắn mới có thể khiến bọn hắn bình an vô sự mà bôn ba qua Thương Mang chi hải này.

Nếu không thì chỉ bằng sức bọn hắn, chắc chắn không có khả năng lăn lộn tìm kiếm trong một thời gian dài như vậy.

Bàn về thực lực, tất nhiên bọn hắn không bằng những “kẻ điên” một mình bôn ba trên Thương Mang, bởi mỗi người đều không thể phỏng đoán là hạng người nào.

Nếu không thật sự cần thiết, bọn hắn cũng không muốn gặp phải những "kẻ điên" này.

"Đại ca, hay chúng ta chuyển hướng đi vòng qua một bên, tránh chỗ đó đi.”

Một thân ảnh trong cổ chiến thuyền phát giác ra liền hỏi, người này cũng không muốn mạo hiểm.

Tuy bọn hắn là thợ săn nhưng cũng sợ những kẻ điên không chút cố kỵ kia, bọn hắn không muốn vì thế mà hao tổn thời gian và sức lực ở nơi này. Bọn hắn còn phải chạy tới chân giới còn “nhỏ yếu” đó, tiếp dẫn chân giới sau lưng bản thân phủ xuống, thôn tính sáp nhập lại, dựng dục tân sinh.

Hết chương 2307.
Bạn cần đăng nhập để bình luận