Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1339: Kẻ thành đạo phải chạy chốn?

Chương 1339: Kẻ thành đạo phải chạy chốn?

"Thật là đáng sợ, nhưng đây mới chỉ là đòn giao chiến thứ nhất."

" Người kia của Bát Hoang Thập Vực có chút mạnh nha."

Rất nhiều tiếng người phát run, cảm giác được một trận sợ hãi.

"Tình trạng của Trường Ca thiếu chủ hình như không đúng, có phải là hắn đã bị thương rồi không?"

Một vài tồn tại cổ xưa của Thượng Giới nhíu mày, cảm giác sự tình có chút gì là lạ.

Nếu xét theo trước đó Cố Trường Ca cường thế kinh khủng, thì đòn đánh vừa rồi nhất định sẽ khiến Triệu Vân Trạch bị trọng thương.

Nói như vậy, chỉ có thể nói rằng tình trạng bây giờ của hắn cũng không tốt.

Chuyện này làm cho trong lòng bọn hắn lo lắng, thế nhưng rất nhanh cũng phải giật mình, có thể nói là điều ngoài ý muốn nhưng ngược lại là trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm một cái.

Nếu là sau khi Cố Trường Ca giao chiến với ba Kẻ thành đạo mà vẫn như cũ không có chút hao tổn gì, lúc đó bọn hắn mới thật sự hoài nghi.

Bây giờ, hắn bị thương, ít nhiều khiến trong lòng bọn hắn thoải mái không ít, như vậy mới là bình thường.

"Hắn thật sự bị thương?" Cố Tiên Nhi nhíu mày một cái, bàn tay trắng nõn nắm vuốt góc váy, trong lòng không nhịn được có chút bực bội.

Mặc dù trước kia, Cố Trường Ca hay giả bộ bị thương để lừa gạt nàng.

Nhưng lần này, nàng cảm giác được hắn cũng không phải làm bộ mà thật sự là đã bị thương.

Dù sao hắn cũng giao chiến với ba Kẻ thành đạo chân chính.

Hiện tại, nàng có chút hận thực lực của mình quá nhỏ yếu, căn bản không thể giúp Cố Trường Ca được cái gì.

Lại còn khiến hắn phái thuộc hạ Chuẩn Đế cảnh tới bảo vệ cho nàng.

"Không hổ là Vân Trạch thiếu vực chủ! Là người mạnh nhất thế hệ sáu ngàn vạn năm trước, vậy mà vừa rồi hắn giao thủ với Cố Trường Ca lại không rơi vào thế hạ phong."

Trong không gian thông đạo, một vài thiên kiêu trẻ tuổi của Bát Hoang Thập Vực thấy một màn này, không nhịn được có cảm xúc dâng trào và phấn khích.

Bọn người Lâm Vũ, Tiêu Dương cũng đã sinh ra một chút kính trọng đối với Triệu Vân Trạch.

Trước mắt, bọn hắn cần phải xoay chuyển tình thế để đối đầu với Cố Trường Ca.

"Không thể ngông cuồng đắc ý, phải biết tuổi của Cố Trường Ca không sai biệt lắm so với chúng ta. Đó cũng không phải là điều đáng để đắc ý."

"Nếu hai người cùng tuổi, chỉ sợ Vân Trạch thiếu chủ đã bị hắn một chưởng đánh chết!"

Rất nhanh đã có một người tạt ngay một chậu nước lạnh, lời nói lạnh lẽo, sắc mặt rất là trầm trọng.

Tuy người kia là người mạnh nhất trong cùng một thế hệ ở sáu ngàn vạn năm trước, bây giờ, hắn lại rất khó khăn mới ngăn cản được một đòn của Cố Trường Ca.

Việc đó làm cho trong lòng bọn hắn có cảm giác nặng nề, nếu lại cho Cố Trường Ca thêm một đoạn thời gian.

Lúc này, sợ rằng kết giới bên ngoài Thiên Lộc thành cũng sẽ đỡ không nổi hắn.

Đúng là quái vật, cường đại đến mức làm cho người ta tuyệt vọng, không hề có ý muốn chống cự tranh phong.

"Mà các ngươi không có phát hiện ra sao? Thực lực bây giờ của nam tử kia rõ ràng đã yếu đi không ít so với trước đó."

"Xem ra trong lúc hắn giao thủ với ba Kẻ thành đạo giới ta, cũng không dễ dàng gì. Nhưng Vân Trạch thiếu vực chủ e răng vẫn không phải là đối thủ của hắn."

"Không biết đây là điều đáng vui, hay là điều đáng buồn?"

Một vài lão già có ánh mắt rực lửa như ngọn đuốc, lóe ra ánh sáng, nhìn chằm chằm một nam tử mặc y phục trắng đang đi tới từ sâu trong vũ trụ xa xa, âm thanh nặng nề khó có thể tưởng tượng.

Lời này làm cho vô số cường giả Bát Hoang Thập Vực trầm mặc, trong lòng không hiểu sao bực bội và bất an.

Vì Bát Hoang Thập Vực giao chiến với Thượng Giới vốn không chiếm ưu thế, bây giờ còn xuất hiện thêm một quái vật Cố Trường Ca như vậy.

Chỉ dựa vào một người mà có thể ép tất cả bọn hắn không thở nổi.

Bùm! !

Bùm! !

Sâu trong vũ trụ, Cố Trường Ca đi tới.

Hắn nhìn rất là trẻ, vô cùng siêu nhiên, anh tuấn thần nhã.

Trên thân mang theo tiên ý thoát tục, lúc giơ tay nhấc chân dẫn động đại thế thiên địa, quả thật không giống người phàm trần.

Nhưng tiếng bước chân đi lại tựa như vang vọng ở giữa vũ trụ, làm cho trái tim tất cả mọi người như bị xiết chặt, thật giống như bị một đôi bàn tay vô hình gắt gao bóp chặt.

Toàn thân của Triệu Vân Trạch lập lòe, sừng sững đứng phía trên bầu trời, ánh mắt nghiêm túc chưa từng có, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, trên người cũng tỏa ra ánh sáng chói mắt, nhìn như một vị Kiếm Tiên cái thế.

Nhưng sau một khắc, toàn thân hắn run lên, oa một tiếng, một ngụm máu tươi từ khóe miệng phun ra, hơi thở nhanh chóng ủ rũ.

"Cái gì?"

Điều này đến rất bất ngờ, trong nháy mắt khiến cho vẻ mặt của mọi người bên phía Bát Hoang Thập Vực bỗng nhiên thay đổi, có chút kinh hãi không dám tin.

Vừa rồi nhìn Triệu Vân Trạch còn rất tốt, tại sao đột nhiên lại phun ra máu rồi?

Chẳng lẽ hắn vừa rồi đều chỉ là đang chịu đựng, cũng không phải là thật sự ổn?

Dù sao hai quân giao chiến, nếu như không phải thật sự chịu không nổi thì Triệu Vân Trạch như thế nào lại đột nhiên ho ra máu?

"Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp sức mạnh của Cố Trường Ca, cho dù là bị thương thì Vân Trạch thiếu vực chủ cũng không thể địch lại."

Sắc mặt của đám người Bát Hoang Thập Vực ngưng trọng trước nay chưa từng có.

"Ngươi rất mạnh."

Sau khi Triệu Vân Trạch phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt của hắn cũng hơi trắng bệch.

Nhưng hắn vẫn rất nhanh khôi phục lại, nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca, âm thanh mang theo chút sợ hãi nói.

"Câu nói đó dường như cũng vô dụng đối với ngươi."

Nét mặt của Cố Trường Ca vẫn là nụ cười phong khinh vân đạm như cũ, thậm chí còn khiến cho người ta cảm giác như gió xuân ấm áp thổi qua.

Nếu không phải vừa rồi còn cảm giác thực lực của nam tử kia không có khủng bố như trước đó, tất cả mọi người đều sẽ không tin hắn vậy mà đang bị thương.

"Nhưng bây giờ ngươi cũng đang bị thương."

Triệu Vân Trạch lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, trên thân bắt đầu có từng đạo lực lượng cốt nhục dâng lên, thương thế bắt đầu khôi phục.

"Đúng vậy, đáng tiếc đã để cho ba người bọn hắn chạy thoát rồi."

Cố Trường Ca nghe vậy cũng không có phủ nhận, rất là thản nhiên, nhưng giọng nói lại mang theo một chút tiếc nuối.

Trong lòng mọi người ở Bát Hoang Thập Vực phát lạnh, không nghĩ tới ba Kẻ thành đạo giao chiến với Cố Trường Ca, cuối cùng lại chạy trốn.

Thế nhưng nhìn những chấn động vừa rồi, nếu ba người kia bình an vô sự thì sẽ không bỏ lại tất cả mọi người ở nơi này.

Hết chương 1339.
Bạn cần đăng nhập để bình luận