Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3530. Hạ cờ vào Ác Mộng Ma Vực



Chương 3530. Hạ cờ vào Ác Mộng Ma Vực




Trước đó hai người đều là thánh nữ của Nhân Tổ điện, quan hệ rất tốt. Lần nào Giang Sở Sở xuất quan cũng đều tìm nàng uống một hai chung rượu.
Sau khi bại lộ tửu lượng trước mặt Cố Trường Ca lần trước, Giang Sở Sở cũng không che giấu nữa. Khi muốn uống rượu giải sầu thì đều đến tìm Vương Tử Câm.
Bản thân Vương Tử Câm đối với tu hành không quá hứng thú. Thời điểm bế quan cũng không nhiều. Hiện tại Nhân Tổ điện có rất nhiều việc vặt cần giải quyết, tất cả đều rơi hết vào đầu của nàng.
Nhưng nàng lại thích lười biếng, chuyện gì không giải quyết được thì ném cho các trưởng lão của Nhân Tổ điện.
Mặc dù là vậy, tu vi của nàng vẫn tiến bộ rất nhanh. Giang Sở Sở vẫn luôn bế quan, có khí vận tương trợ cũng chưa chắc cao hơn nàng bao nhiêu.
“Ngươi đúng là chỉ biết tranh thủ thời gian, hai tai không nghe thấy chuyện của thiên hạ.”
Giang Sở Sở có chút bất đắc dĩ: “Minh Không tỷ tỷ xuất quan, còn đột phá Đạo cảnh.”
“Ồ…”
Vương Tử Câm không khỏi kinh ngạc, đôi mắt đẹp mở lớn. Vốn đang còn ngủ gà ngủ gật, bây giờ trong nháy mắt liền tỉnh táo lại.
Lông mày của nàng nhướng lên, bắt đầu dạo bước trong điện: “Không tốt, không tốt, chuyện lớn rồi. Tại sao tỷ ấy lại đột phá nhanh đến như vậy? Chẳng lẽ Cố Trường Ca bất công, cố ý lưu lại đồ tốt cho nàng?”
Giang Sở Sở im lặng, duỗi ngón tay như bạch ngọc ra vỗ nhẹ nàng một chút.
“Ngươi đang suy nghĩ chuyện gì? Trường Ca hắn làm sao mà bất công chứ? Hắn đều lưu lại hạt giống Đạo cảnh cho chúng ta mà.”
Ánh mắt của nàng trong veo ẩm ướt, hình như có quang trạch lưu chuyển. Nói đến đây, nàng cố ý cắt ngang Vương Tử Câm: “Ngay cả ngươi cũng có phần.”
Mặc dù Vương Tử Câm chưa bao giờ nói qua, nhưng thật ra nàng cũng nhìn ra được, nàng và Cố Trường Ca khẳng định có quan hệ.
Lần trước nàng bị Vương Tử Câm tính toán, bị quá chén trước mặt Cố Trường Ca, về sau giữa hai người xảy ra chuyện gì, nàng cũng đoán được.
Ngày hôm sau, sau khi nàng tỉnh rượu, nhìn thấy tướng đi đường của Vương Tử Câm bất ổn, không được tự nhiên, ai biết ngày đó hai người có bao nhiêu điên cuồng.
Vương Tử Câm có chút đuối lý chột dạ nhưng vẫn cười nói: “Ta đây còn không phải lo lắng cho ngươi sao? Ta đang lo cho ngươi đấy. Ngươi cũng không nên quên, dù ngươi không tranh nhưng về sau vẫn phải tranh. Hiện tại tu vi của ngươi đang rớt lại đằng sau. Ngươi nên tranh giành từ phương diện khác, nếu không có biện pháp khác đánh trả, ngươi sẽ từng bước tụt lại phía sau.”
Nàng cũng cảm thấy tò mò, rõ ràng thiên phú Giang Sở Sở rất xuất chúng, lại có khí vận chi lực của Nhân Tổ điện và tín ngưỡng chi lực tương trợ, nhưng vì sao đột phá Đạo cảnh trước vẫn là Nguyệt Minh Không?
Hay Nguyệt Minh Không là đế hậu, cho nên mới ép các nàng một đầu?
“Lần này Minh Không tỷ tỷ đột phá, Trường Ca hẳn sẽ quay về.”
Giang Sở Sở trừng Vương Tử Câm một cái, bảo nàng không nên nói lung tung: “Lần trước hắn trở về, ta cũng đang bế quan. Hắn cũng không đánh thức ta.”
Vương Tử Câm mỉm cười nhẹ nhàng: “Ta còn tưởng rằng ngươi hai mắt trống trơn, không màng danh lợi, không tranh hết thảy chứ, không nghĩ đến ngươi cũng có tính toán của mình.”
Dường như nghĩ đến điều gì đó, gương mặt trắng muốt của Giang Sở Sở bỗng nhiên ửng đỏ.
“Đi thôi, đừng nên chậm trễ.”
Vương Tử Câm mỉm cười, không trêu đùa nữa.
Trong một đám thê tử của Cố Trường Ca, đế hậu Nguyệt Minh Không và thần phi Doãn Mi quan hệ khá gần. Mặc dù Giang Sở Sở cũng là thần phi, quan hệ với Nguyệt Minh Không lại không quen thuộc cho lắm.
Điều này cũng có liên quan đến thân phận giữa hai người. Một người là công chúa Vô Song tiên triều, vị hôn thê của Cố Trường Ca.
Giang Sở Sở là thánh nữ của Nhân Tổ điện, là đại diện cho sự thánh khiết thoát tục trong lòng thế nhân, nhưng lại cấu kết với Cố Trường Ca sau lưng.
Điều này khiến cho hoàn cảnh của nàng trở nên xấu hổ, cũng không tiện chạm mặt với Nguyệt Minh Không.
Mặc dù nàng cũng được Cố Trường Ca cưới hỏi đàng hoàng, hồng trang ức vạn dặm cưới vào cửa nhưng Giang Sở Sở luôn có cảm giác thẹn với Nguyệt Minh Không.
Đồng thời, Thương Mang, bên trong một thời không hư vô trật tự hỗn loạn.
Cảnh gia tiên tổ Cảnh Thiên Nguyên cung kính đứng trước mặt Cố Trường Ca, cẩn thận tiếp nhận quang đoàn hắn đưa đến.
Nơi này là nơi lão đang bế quan. Hiện tại bản thể của lão bị vật chất hắc ám ăn mòn vĩnh viễn, dẫn đến lão không thể bế quan trong tộc địa các tộc. Nếu không, rất dễ gây ra động tĩnh lớn, gánh chịu những sự chú ý và phiền phức không cần thiết.
“Chủ thượng yên tâm, chuyện mà ngài phân phó, ta nhất định sẽ làm được.”
Cảnh Thiên Nguyên thề thốt. Một khắc quang đoàn Cố Trường Ca đưa đến, trong nháy mắt biến thành một luồng lưu quang bay vào trong đầu lão rồi biến mất không thấy gì.
Cố Trường Ca khẽ gật đầu. Hắn rời khỏi Phạt Thiên Minh chính là vì muốn ngưng luyện ra luồng ánh sáng này, để Cảnh Thiên Nguyên đưa đến Ác Mộng ma vực.
Bản thể Cảnh Thiên Nguyên đã sớm bị vật chất hắc ám ăn mòn, chẳng khác gì sinh linh hắc ám. Nếu để lão quang minh chính đại tiến vào Ác Mộng ma vực cũng không có vấn đề gì. Hết chương 3530.



Bạn cần đăng nhập để bình luận