Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1414: Địch tập kích

Chương 1414: Địch tập kích

Ầm ầm!!

Ngay lúc đại quân kinh khủng này đang tiền về phía trước, ở một tinh vực hoang vu cách đây ngoài mấy ngàn vạn dặm.

Ở đây chỉ có một vài ngôi sao là còn vẻ màu xanh, có vết tích sinh mệnh.

Những ngôi sao còn lại đều vô cùng hoang vu, hiếm có dấu vết nào của sinh linh sinh sống.

Nhưng hiện tại lại có từng cánh cửa ánh sáng hiện lên rất rực rỡ, từng chiếc thuyền chở hàng bay từ trong đó ra, còn có vô số đại kỵ sĩ mang theo rất nhiều hàng hoá bay về phía các ngôi sao, thoạt nhìn như đang vận chuyển những kiện hàng này, trông vô cùng vội vàng.

Tại trên hành tinh lớn nhất kia, từng toà cung điện lầu cát bỗng mọc lên từ dưới mặt mặt đất, thần đảo lơ lửng, thác bạc chảy dọc, tiên vụ mịt mờ.

Đối với tu sĩ thì kiến tạo nên những kiến trúc cực kỳ nhanh chóng, khó khăn nhất vẫn là giai đoạn khắc lục những trận văn kia.

Chỉ qua vài ngày ngắn ngủi mà đã thấy được thành quả, phủ đệ cùng động phủ mọc lên san sát nhau, liên miên không dứt, chắc chắn nơi này sẽ trở thành nơi nghỉ chân mới của tất cả.

Đây chính là Long Huyết Chiến Thần nhất tộc sau khi đã rời xa tộc địa để đến đây.

Xem ra bây giờ tất cả đều vô cùng vui vẻ, phồn hoa, cả tinh không xung quanh nữa.

Còn có không ít đại sư trận pháp cường đại lúc này đang khắc xuống đủ loại phù văn, lạc ấn thần bí, huyền diệu trên hư không, lúc này mồ hôi họ đổ đầy đầu, sắc mặt ngưng trọng, bận rộn vô cùng.

"Trễ nhất nửa tháng sau thì tộc địa tộc ta mới có thể hoàn thành, đến lúc trận văn vừa thành thì sẽ có thể che chở chúng ta không bị phát hiện trong trăm vạn năm, tuyệt đối sẽ không có vấn đề xảy ra.

"Chỉ cần kiên trì nửa tháng nữa thì trận tai hoạ này sẽ kết thúc."

Vài vị tộc lão của Long Huyết Chiến Thần nhất tộc xuất hiện trên bầu trời xem xét tình huống xung quanh, trên mặt thì mang theo nụ cười nhàn nhạt, vừa có chút may mắn vừa có chút cảm thán.

Mặc dù bây giờ chiếm hoả đã xâm nhập khắp Bát Hoang thập vực, nhưng bọn hắn thoát thân sớm, khi thấy sự việc không đúng liền di dời cả tộc khỏi tộc địa, tìm đến nơi này.

Khiến cho bọn hắn cảm thấy có chút may mắn, sợ rằng trễ một chút thì sẽ giống những thế lực kia, bị đại quân thượng giới huỷ diệt hoàn toàn.

Quy tắc tại nơi đây bị phá toái rất nhiều, lại ở gần rìa của vũ trụ, gần như không còn hành tinh nào có sinh mệnh.

Nên rằng thượng sẽ không tìm đến nơi này làm gì, chắc hẳn là sẽ cho rằng bọn hắn đã bỏ trốn đến hạ giới nào đó.

Cứ như vậy tộc bọn hắn sẽ có thời gian mấy trăm vạn năm để tu dưỡng.

Còn về việc quy tắc thiên địa nơi này không thích hợp để tu hành, đó không phải là vấn đề, bởi vì vài ngày trước tiên tổ nhân tộc bọn hắn khôi phục cùng trở về, đồng thời còn mang theo một chí bảo không thể dùng ngôn ngữ để hình dung được.

Có món chí bảo kia thì còn phải sầu việc tu hành sao?

Nhưng chuyện này cũng chỉ có cao tầng của Long Huyết Chiến Thần nhất tộc biết thôi, dù sao cũng dính tới tiên tổ bọn hắn.

Phải biết rằng tiên tổ bọn hắn là một tồn tại vô cùng lâu đời, thậm chí có thể nói là bắt nguồn từ khi Bát Hoang thập vực vừa sinh ra.

"Mặc dù tiên tổ đã trở về nhưng hắn vẫn không thể nào là đối thủ của thượng giới."

"Trừ phi tiên tổ có thể chạm tới được được cảnh giới kia, nếu như thế thì tộc ta có thể phản công lại thượng giới, xưng bá một phương."

Nghĩ đến đây rất nhiều vị tộc lão đều trở nên kích động, nghĩ đến tương lai xa xôi mà bọn hắn xưng bá trên thượng giới.

Dã vọng như thế, sao lại không thể?

"Lâm Vũ ca ca, ngươi nói thử xem không lẽ sau này chúng ta chỉ có thể sống ở nơi này mãi mãi, không rời đi sao?"

Lúc này tại chỗ sâu của tân tộc địa của Long Huyết Chiến Thần nhất tộc.

Trên một ngọn núi, vài tên nam nữ trẻ tuổi đang tụ họp uống rượu, trên mặt mang theo vẻ phiền muộn, có vẻ rất không vui.

Người nói là một thiếu nữ có tư sắc động lòng người, mà nam tử đối diện nàng chính là Lâm Vũ.

Nhưng sắc mặt Lâm Vũ bây giờ lại có chút u buồn, đang tự uống rượu.

Đây là ngày thứ năm hắn nghe theo phân phó của Cố Trường Ca mà trở về tộc địa.

Giống như kỳ vọng của Cố Trường Ca, đường trở về tộc địa cũ của hắn hữu kinh vô hiểm, hắn đứng tại đấy lấy bí pháp để thông báo, chờ tộc nhân rước về đây.

Vừa kịp lúc cao tầng tộc bọn hắn đã quyết định phong sơn trốn tại đây, không quản việc của Bát Hoang thập vực nữa.

Nếu Lâm Vũ trở về chậm một bước thì e rằng sau này sẽ bị khu trục bên ngoài, khó mà trở về, càng không có ai quan tâm đến sinh tử của hắn.

Điều khiến hắn phiền lòng là sau khi phát hiện thượng giới xâm lấn, Bát Hoang thập vực đã biến đổi rất nhiều.

Rất nhiều tộc nhân của hắn hiện tại bỗng trở nên vô cùng lạ lẫm, như trở thành một người khác vậy, ích kỷ vô cùng.

Điều này khiến hắn thất vọng, quả nhiên đứng trước sinh tử thì tất cả nguỵ trang đều sẽ bị lột xuống.

"Kỳ thực rời đi cũng có cái tốt, ít nhất tất cả chúng ta đều an toàn, không giống những tộc đàn khác, bị huỷ diệt bởi đại quân thượng giới."

Sau đó Lâm Vũ nhìn những người trước mặt, cười rồi nói, trên mặt hắn toát ra một vẻ thản nhiên, thậm chí có thể nói là tang thương.

Hắn còn muốn nói gì nữa nhưng tất cả đều không cần thiết.

Lâm Vũ biết chỉ trong thời gian ngắn nữa thôi thì mảnh tộc địa mới này sẽ bị Cố Trường Ca tìm ra, an ổn bây giờ chỉ là bình yên trước giông bão thôi, vô cùng ngắn ngủi.

Vào lúc Cố Trường Ca suất lĩnh đại quân giết đến thì Lâm Tộc có khả chống cự sao? Ngay cả Thiên Lộc Thành còn không thể ngăn được bước tiến của hắn, thì Lâm Tộc khác gì một que củi khô có thể nghiền nát một cách dễ dàng, không có sức để chống trả.

"Hắn đã đáp ứng ta, chỉ cần hoàn thành việc này xong sẽ bỏ qua cho ta cùng Lục La, nhiệm vụ của ta cũng hoàn thành...."

Lâm Vũ nắm chặt nắm đấm, đến tận bây giờ hắn luôn cố gắng thuyết phục bản thân kiên trì tín niệm đó.

Bát Hoang thập vực này đã quá mục nát, Lâm Tộc cũng đã bị mục rửa, thế thì sao đáng để bản thân thủ hộ bằng cả tính mạng mình?

Ngay tại lúc đám người Lâm Tộc đang khắc hoạ đủ loại pháp trận cường đại thì.

Trong tinh không phía xa xa đột nhiên có âm thanh ùng ùng truyền đến, giống như thiên quân vạn mã đang lao đến.

Sát khí kinh khủng như lũ như thác phóng đến, như muốn đánh càn khôn tả tơi, đâm nát hoàn vũ.

Toàn bộ thiên địa đều run rẩy, từng viên ngôi sao vốn đã khô kiệt nay lại tệ hơn, như muốn rơi xuống.

Một màn này khiến cho tất cả mọi người trong Lâm Tộc sững sờ một tý, sau đó mới kịp phản ứng mà run lên.

Sắc mặt của tất cả đều trắng bệch, từng vệt cầu vồng phóng lên trời, có tiếng kèn, tiếng chuông lớn vang lên, bao phủ cả một vùng tinh không này, khiến tất cả mọi tộc nhân Lâm Tộc đều bỏ công việc đang làm mà phóng ra.

"Địch tập!"

"Có địch tập kích!"

Rất nhiều tộc lão của Long Huyết Chiến Thần nhất tộc biến sắc, nhịn không được mà quát to, ai nấy đều tế pháp khí của riêng mình ra, cảnh giác vô cùng.

Lúc này ngoại trừ đại quân của thượng giới ra thì không còn ai đánh đến nơi này nữa.

Bọn hắn không nghĩ ra là ai đã tiết lộ vị trí tộc địa mới này của Lâm Tộc, khiến giờ đây tai hoạ ập đến.

Hết chương 1414.
Bạn cần đăng nhập để bình luận