Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 885: Sắp xếp cho Tiêu Nhược Âm

Chương 885: Sắp xếp cho Tiêu Nhược Âm

Trong sân mênh mông, thần hà dâng lên, tiên huy lượn lờ, các loại tiên sơn lập lòe, sương mù lưu chuyển rực rỡ, vô cùng thần kỳ.

Rất nhiều sinh linh đang vây quanh gần đó đều đến từ Tiên Cổ các tộc, tất cả đều rất yên tĩnh, sắc mặt cung kính, đứng sau lưng Cố Trường Ca, không dám nói nhiều.

“Ừm vâng, Cố công tử, ta sẽ không để cho ngươi thất vọng.”

Nghe được lời này của Cố Trường Ca, Tiêu Nhược Âm cũng hít sâu một cái, tự dưng tỉnh táo rất nhiều.

Ánh mắt nàng nhìn thẳng vào khối thiên thạch trước mắt, nhìn óng ánh long lanh trong suốt, có loại sương mù chảy xuôi ở trong đó, giống như tùy lúc có thể hóa thành nước vậy.

Chỉ cần là người cũng có thể cảm nhận được năng lượng kinh khủng ẩn trong khối tiên thạch này.

Cố Trường Ca mỉm cười như cũ, tuy nhiên sâu thẳm trong đôi mắt vẫn không có gợn sóng gì, lãnh đạm như lúc ban đầu.

Vận Mệnh Hư Vô Chi Thể, loại thể chất này mạnh mẽ ở chỗ hư vô mờ mịt, không tồn tại trong bất kỳ số mệnh thiên đạo nào, khó tìm ra dấu vết.

Cố Trường Ca suy đoán, nếu hắn để mặc cho Tiêu Nhược Âm rời đi, rất nhanh nàng sẽ bị tu sĩ đạo thống khác phát hiện, sau đó mang về sơn môn, chỉ cần có chút nhãn lực cũng có thể nhìn ra tư chất của nàng tốt bao nhiêu.

Mặc dù không có thể trong nháy mắt có thể nhìn ra Tiêu Nhược Âm là loại thể chất nào, nhưng nhìn ra nàng có tư chất mạnh mẽ, hẳn không có bất cứ vấn đề gì.

Hắn nói những công pháp, tài nguyên kia đối với Tiêu Nhược Âm mà nói, căn bản cũng sẽ không tạo thành bất kỳ rắc rối gì, chỉ là chính nàng còn không biết thôi.

Lấy tư chất của nàng, không biết bao nhiêu tông môn muốn nhận nàng làm đồ đệ, truyền thụ công pháp cho nàng.

"Ngày Vận Mệnh Hư Vô Chi Thể thành công cáo thành, cũng là lúc vận mệnh bản nguyên trưởng thành.”

Nụ cười Cố Trường Ca vẫn dịu dàng không tì vết như cũ, làm người ta không chọn được bất kỳ tật xấu gì.

Ánh mắt hơi nhạt đi, thấy Tiêu Nhược Âm đứng ở đó không biết làm thế nào, giọng hắn ôn tồn nói: "Đem tay ngươi đặt trên đá khảo sát là được, bảy màu đỏ cam vàng lục lam chàm tím, màu sắc càng đậm đại biểu tư chất càng tốt, nếu không có tư chất, đá khảo sát sẽ không có bất kỳ động tĩnh gì."

Nghe thế Tiêu Nhược Âm gật đầu một cái, đã hiểu rõ, nàng cũng sẽ không tiếp tục do dự, khẩn trương đặt tay ở trên đá khảo sát trước mặt.

Ông!!

Mà lúc bàn tay nàng đặt lên trên, cả khối đá khảo sát bỗng nhiên phát ra âm thanh ông ông chấn động.

Ngay sau đó có ánh sáng rực rỡ nhức mắt từ phía trên tỏa ra.

Đầu tiên là màu đỏ như lửa, sau đó là màu cam, màu vàng, màu xanh lá cây. Dường như trong nháy mắt, cả khối đá khảo sát đã bị bảy loại sắc thái nhuộm, thần huy sáng chói, nhìn chói lọi kinh người.

"Cái gì, sao lại mạnh như vậy?"

"Có thể là thiên phú bảy màu.”

"Đã bao lâu chưa từng thấy qua tư chất như vậy, cho dù ban đầu lúc Nhan Ngọc tiểu thư khảo nghiệm, cũng không hơn như vậy!"

"Quá kinh khủng, nếu vị cô nương này có thể bước vào tu hành sớm hơn một chút, không chừng bây giờ, đã có thể trở thành cường giả Thánh Cảnh như Nhan Ngọc tiểu thư."

Một màn này, làm cho Tiên Cổ các tộc xung quanh kinh hãi.

Tất cả mọi người đều không nhịn được trợn to hai mắt, vô cùng hoảng sợ, nhìn Tiêu Nhược Âm bằng ánh mắt hâm mộ, rối rít thở dài cảm thán.

"Ta thành công không?"

Tiêu Nhược Âm cũng bị một màn trước mắt làm cho kinh sợ, thật lâu chưa có lấy lại tinh thần, theo lời của những người ở gần đó đến xem, thiên phú của nàng hẳn rất mạnh đi?

Một tia vui sướng, hưng phấn, kích động tràn ngập ở trong lòng nàng.

May là nàng không dễ bị cả kinh, nhưng giờ phút này cũng không khỏi cảm thấy tràn ngập ngạc nhiên mừng rỡ

Ban đầu chẳng qua Tiêu Nhược Âm hy vọng mình có thể có được thiên phú tu hành là tốt rồi, căn bản không có nghĩ tới thiên phú của mình sẽ mạnh vậy, nhưng thật ra nàng là người rất dễ thỏa mãn.

Bây giờ, xem ra cũng là niềm vui ngoài ý muốn.

"Cố công tử, Nhược Âm không để cho ngươi thất vọng chứ?"

Sau đó, Tiêu Nhược Âm nhìn về phía Cố Trường Ca, ánh mắt bên trong lóe lên cảm xúc khác, thở phào một cái hỏi.

Nàng cũng không nghĩ tới, phần mừng rỡ này, trước tiên nàng lại muốn chia sẻ với Cố Trường Ca, quý nhân mới quen biết ngày đầu tiên.

"Ta sao lại thất vọng, ngươi có thiên phú như vậy, ta cao hứng thay ngươi còn chưa kịp đó." Cố Trường Ca cười nói.

"Vâng, tuy nhiên vẫn phải cám ơn Cố công tử đã cho ta cơ hội như vậy." Tiêu Nhược Âm gật đầu một cái, trước đó chưa từng có tâm tình buông lỏng và vui sướng như vậy.

"Thiên phú của ngươi mạnh hơn rất nhiều thiên kiêu khác, đợi một thời gian, chăm chỉ tu hành, sau đó vượt qua, sẽ không thua bọn hắn." Cố Trường Ca cười lại nói.

"Ta sẽ giúp ngươi tìm một sư tôn, sau này ngươi tu hành, đi theo nàng là được."

Nói đến đây, ngược lại Cố Trường Ca định thông tri Diễm Cơ tới đây một chuyến.

Khoảng thời gian trước nghe nói nàng muốn bế quan, hẳn là nàng đang chuẩn bị xung kích Chí Tôn chi cảnh, để cho nàng đến xem Tiêu Nhược Âm, tiện thể dạy bảo nàng, cũng rất phù hợp.

Diễm Cơ cũng coi là tâm phúc của hắn, rất nhiều chuyện giao cho nàng, Cố Trường Ca đều rất yên tâm.

"Vâng được, làm phiền Cố công tử rồi." Tiêu Nhược Âm gật đầu.

Bây giờ, nàng không có ý nghĩ nghi ngờ gì với Cố Trường Ca, thậm chí đều không lo lắng Cố Trường Ca sẽ tìm sư tôn như thế nào cho nàng.

"Không làm phiền, ngươi có thiên phú như vậy, nếu ở những nơi khác, sẽ làm cho người khác phải đấu đá tranh đoạt, đây cũng xem như vì thế lực sau lưng ta, tìm một hạt giống tốt đi."

Cố Trường Ca mỉm cười nói, phong thái siêu nhiên, lúc nói năng đều rất được lòng người.

"Vâng, ta nhất định sẽ tu hành thật tốt, sau này có cơ hội báo đáp ân tình của Cố công tử." Trong lòng Tiêu Nhược Âm cảm động.

Đồng thời ở trong lòng không nhịn được xúc động, thế gian này tại sao có thể có nam tử hoàn mỹ như vậy, không riêng gì vẻ ngoài, khí chất, cách nói chuyện, ngay cả tính tình đều hoàn mỹ như vậy, để cho người khác không mò ra bất kỳ tỳ vết nào.

"Vậy sau này ta đi theo vị sư tôn kia tu hành, còn có thể gặp được Cố công tử không?"

Tuy nhiên lúc này, Tiêu Nhược Âm chợt nhớ tới một chuyện quan trọng, đôi mắt ửng đỏ nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca, không nhịn được hỏi.

Mặc dù, vấn đề này nghe thì rất to gan, nhưng thực ra trong suy nghĩ của nàng, ngược lại không phải là nàng có ý đồ gì với Cố Trường Ca, chẳng qua là cảm thấy nhìn thấy Cố Trường Ca có thể an tâm hơn không ít.

Hết chương 885.
Bạn cần đăng nhập để bình luận