Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1900: Cố Tiên Nhi xuất hiện

Chương 1900: Cố Tiên Nhi xuất hiện

Vương Thuận vừa dứt lời, sắc mặt của không ít tuổi trẻ Chí Tôn lập tức thay đổi, Thiên Hoàng Nữ khẽ híp mắt, con ngươi chợt lóe lên quang mang đỏ thẫm.

Mặc dù lời này của hắn rất đơn giản nhưng lại đang thông báo với mọi người rằng hiềm nghi của Cố Trường Ca vẫn khó có thể được rửa sạch.

Dù sao thì thời cơ hai chuyện này phát sinh cũng thật sự quá trùng hợp.

Nhưng tại sao hắn lại dám nghi ngờ Cố Trường Ca? Phải biết rằng bây giờ, chưa nói đến thế hệ trẻ tuổi cùng lứa, ngay cả những Kẻ thành đạo cổ lão kia cũng phải kiêng kị không dám nói đến vấn đề này.

Một Kẻ thành đạo của Vô Tận Hỏa Quốc đã bị hắn dùng một chưởng phế đi đạo cơ ở bên ngoài Tuyệt Âm Thiên, thành quả tu vi ngàn vạn năm đều hóa thành bọt nước trong một đêm.

Vô Tận Hỏa Quốc cũng chỉ biết im lặng và ngậm miệng với việc này, không dám báo thù cho Kẻ thành đạo kia.

Việc này đã kích thích lên sóng to gió lớn tại thượng giới.

Uy thế của Cố Trường Ca đã kinh khủng đến loại này trình độ này rồi.

Cho dù là bất hủ đại giáo thì cũng chỉ có thể nhẫn nhịn và ngậm miệng khi đối mặt với loại chuyện như này.

Tại sao một tên Vương Thuận nhỏ nhoi lại dám nói ra lời như thế?

"Ngươi đang nói cái gì?"

Con ngươi Khương Lạc Thần bỗng đảo, có ý vị nguy hiểm tuôn trào, nàng nhìn chằm chằm vào Vương Thuận ở trước mắt.

Một loại khí tức kinh khủng tràn ngập xung quanh nàng, kim quang sáng rực tựa như mặt trời chiếu xuống khiến cho hư không cũng có chút dấu vết vặn vẹo.

Thấy một màn này, rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn ở đây đều khẽ biến sắc, tỏ vẻ sợ hãi.

Cho dù là Lục Quan Vương thì trong lòng cũng hơi trầm xuống, hắn không ngờ thực lực hiện nay của Khương Lạc Thần đã đến trình độ này.

"Công chúa Lạc Thần cần gì phải như vậy, nếu Trường Ca Thiếu chủ không phải là người thừa kế Ma Công thì sao phải sợ người khác chỉ trích."

Vương Thuận cười nhạt, nhíu nhẹ chân mày nhìn Khương Lạc Thần, ngữ khí tỏ ra rất hứng thú nói:

"Hành động này của Công chúa Lạc Thần rất có thể sẽ bị kẻ xấu lợi dụng, nếu Trường Ca thiếu chủ ngay thẳng thì há lại để ý đến chút chỉ trích nho nhỏ này, tầm nhìn của ngươi cũng quá hạn hẹp rồi."

Không hổ là Thiếu minh chủ của Vạn Bảo Thương Minh, hắn vô cùng am hiểu lòng người, chỉ cần dùng dăm ba câu là có thể hoàn toàn chặn lời Khương Lạc Thần, khiến cho đôi mắt của nàng ngày càng lạnh băng, tràn ngập sát khí.

"Ngươi dám nói như vậy với ta?"

Lời nói lãnh buốt, cho dù đối mặt với Thiếu minh chủ của Vạn Bảo Thương Minh thì nàng cũng không hề sợ hãi mà vẫn có dáng vẻ cao cao tại thượng, nắm quyền sinh sát trong tay.

Dường như Khương Lạc Thần có thể xuất thủ chấm dứt tính mệnh của Vương Thuận bất cứ lúc nào.

Thấy thế, sắc mặt của đám người trong sân đều biến đổi, bắt đầu lùi ra xung quanh, bọn hắn có dự cảm rằng nơi đây có thể sẽ xảy ra một trận đại chiến.

Đám người Thiên Hoàng Nữ và Lục Quan Vương đều nhíu mày nhưng cũng không nói thêm gì.

Khương Lạc Thần là Công chúa của Thái Hư Thần Tộc, địa vị tôn quý, thiên phú khủng bố, lại từng dám đối nghịch với Cố Trường Ca.

Thực lực của nàng há lại là thứ có thể xem thường.

Nói một cách không chút khách khí thì chỉ dựa vào điểm này cũng đủ để nàng bỏ xa rất nhiều người trẻ tuổi cùng thế hệ ở thượng giới ngày nay.

"Thế nào, chẳng lẽ Lạc Thần Công chúa muốn giết ta hay sao?"

Vương Thuận vẫn cười nhạt, dường như hắn không hề lo lắng mà vô cùng tự tin.

Vạn Đạo Thương Minh và Vạn Bảo Thương Minh chính là hai Đại Thương Minh hàng đầu của thượng giới bây giờ, trải rộng khắp các Chư Thiên của thượng giới.

Vốn dĩ bình thường giữa hai bên chủ yếu phát sinh mâu thuẫn và xung đột, hận không thể chiếm lấy đối phương.

Mà bản thân Cố Trường Ca lại có rất nhiều liên kết với Vạn Đạo Thương Minh.

Vương Thuận hắn đã biết tin tức các đạo thống cố ý xuống tay với Cố Trường Ca từ lâu, thậm chí còn có ý liên thủ với Vạn Bảo Thương Minh.

Cho nên lúc này hắn mới không hề che giấu địch ý đối với Cố Trường Ca.

Dù sao cả hai đã đứng ở phía đối lập từ lâu.

Khương Lạc Thần với mái tóc vàng rực rỡ, dáng người mảnh khảnh, eo nhỏ chân nhỏ, dung nhan của nàng tuyệt mỹ như đá cẩm thạch tinh tế, thần tình lạnh lùng nói: "Ngươi dám nói lời vừa rồi trước mặt Cố Trường Ca không?"

Lời này nàng nói ra gần như không hề lưu tình, giống như đang nói Vương Thuận chỉ dám chỉ trích sau lưng Cố Trường Ca, không có can đảm nói thẳng trước mặt hắn.

Điều này hoàn toàn chính là đang sỉ nhục Vương Thuận.

Nghe vậy, cho dù là Vương Thuận thì sắc mặt cũng cứng đờ, có chút khó coi nhưng hắn vẫn nhanh chóng khôi phục lại, thản nhiên nói: "Lời tại hạ nói chỉ là sự thật thôi, nếu Công chúa Lạc Thần cảm thấy có chỗ nào không đúng thì ngươi có thể chỉ ra."

"Ngươi thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi sao?"

Sát ý trong mắt Khương Lạc Thần càng ngày càng rõ, không hề che giấu.

"Một tên tiểu nhân âm hiểm chỉ biết chỉ trích sau lưng người khác, ta tin rằng ngươi còn chẳng dám xuất hiện trước mặt Cố Trường Ca."

Mà ngay tại lúc này, một giọng nói thanh lãnh êm tai truyền đến từ một hướng khác.

Một thanh y thiếu nữ xuất hiện, ngũ quan đẹp đẽ không tì vết, chân mày như núi xa, mâu sắc nhàn nhạt, có vẻ trong suốt và long lanh.

Cả người nàng toát lên một loại tiên khí kinh người, dung nhan thanh lệ vô song, tựa như sản phẩm được tạo nên từ bàn tay của Thượng đế, không nhiễm một tia phàm tục.

Nàng tự nhiên đi tới từ bên ngoài viện lạc, thân hình tinh tế, nước da mịn màng, trắng nõn như tuyết, trên bả vai còn mang theo một con Đại Hồng Điểu đang cụp mắt, mặt mày ủ dột.

Đó chính là Cố Tiên Nhi, nàng cũng đi tới Thần thành.

Hết chương 1900.
Bạn cần đăng nhập để bình luận