Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2230: Hợp nhất hai giới

Chương 2230: Hợp nhất hai giới

"Một hồi Sầm Sương trở về, không bằng hai ngươi định ra hôn ước đi. Ta có thể nhìn thấy ngươi vẫn luôn rất thích Sầm Sương."

"Tuy ta không phải là gia gia thật sự của nàng nhưng nàng cũng là hài tử ta nhìn mà lớn lên..."

"Nếu như để cho ta làm chủ, hẳn là Sầm Sương nàng cũng sẽ đáp ứng. Ta thấy đối với người sư huynh như ngươi, từ trước đến giờ nàng đều rất kính yêu, mặc dù bình thường cũng có đôi lúc hành động theo cảm tính.

Lúc này, lão Thành chủ lên tiếng một lần nữa, giọng điệu hư nhược khó nén được ý cười. Hắn dự định ở những ngày cuối cùng của sinh mệnh, hắn sẽ nối sợi tơ hồng giữa hai người này.

Mà nghe nói như thế, ngay cả Thanh Phong xưa nay ổn trọng cũng thoáng chốc ngây ngẩn cả người.

Sau khi phản ứng kịp, thần tình trên mặt cấp tốc trở nên co quắp, hắn vội vàng khoát tay nói:

"Sư tôn, người không nên nói đùa..."

"Sầm Sương nàng chỉ là xem ta như sư huynh mà đối đãi, còn ta cũng chỉ đối đãi với nàng như một sư muội mà thôi, chưa bao giờ có suy nghĩ khác."

Nhưng mà lão Thành chủ nằm ở trên giường cũng chỉ cười cười, không nói gì thêm nữa. Thần tình như thể đã hoàn toàn nhìn thấu Thanh Phong.

Oanh!

Đúng lúc này, bỗng nhiên thiên địa run rẩy dữ dội. Từ nơi xa xôi có một loại khí tức kinh khủng ập tới, khiến cho biển cả vô tận bên dưới Vô Quy thành cuồn cuộn nổi lên sóng dữ ngập trời, giống như sắp bao phủ cả vòm trời.

Cả tòa Vô Quy thành đều đang run rẩy, như thể xảy ra động đất.

Rất nhiều tu sĩ sinh linh không hề kinh hãi nhìn ra phía ngoài, không biết chuyện gì đang xảy ra, có người bay lên cao nhưng giữa chừng lại bị kịch chấn này ảnh hưởng, thiếu chút nữa đã ngã xuống.

"Quy tắc thiên địa ở ngoại giới phát sinh va chạm mạnh..."

"Đây là hai thế giới đang thử dung hợp, trải qua vô số kỷ nguyên, Tiên vực đã từng bị chia cắt muốn quy nhất thành một thế giới sao?"

Lão Thành chủ tuy nhắm mắt nhưng vẫn có thể cảm giác được hết thảy.

Thần tình trên mặt Thanh Phong vốn có chút mất tự nhiên cũng lập tức trở nên trầm trọng, hắn nhìn về phía tận cùng thiên địa ở nơi xa xăm.

Ở Phù Diêm Cảnh, bọn hắn không nhìn rõ những thay đổi của ngoại giới cho lắm, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể cảm giác được sự biến hoá của quy tắc ở Tiên vực.

"Sư tôn người là đang nói Khởi Nguyên chi giới đã từn bị phân tách với Tiên Vực nay muốn dung hợp lại sao?"

Thanh Phong hỏi, ở trong miệng hắn, Khởi Nguyên chi giới hay là thượng giới thì cũng không khác nhau bao nhiêu.

Lúc này, ở nơi xa có một đạo thân ảnh cao gầy tư thế oai hùng hiên ngang mang theo trường thương nhuốm máu lao tới, phía sau là một đầu cự lang cổ thú hôi sắc.

Rất nhanh nàng đã đi tới cung điện bên này, tất cả những thị vệ nhìn thấy nàng đều không dám ngăn cản.

"Sầm Sương sư muội..."

Thấy đạo thân ảnh này, trên mặt Thanh Phong khó nén vẻ phức tạp.

"Thương Minh Cảnh bên kia cũng xuất hiện vấn đề, rất nhiều ma loại còn cường đại hơn so với trước đây xuất hiện, dường như sắp nhảy qua ranh giới mà đến..."

"Nhất thiết phải đưa ra quyết định."

Nữ tử cao gầy tên là Sầm Sương, trên mình khoác nhuyễn giáp, dung mạo tinh xảo, mi mục như họa, nhưng lại hơi toát ra lãnh ý, mang theo vẻ hiên ngang.

Nàng cũng không nói lời vô ích, trong khoảnh khắc vừa mới về đến nơi này, nàng đã mở miệng báo cáo tin tức Thương Minh Cảnh bên kia xuất hiện vấn đề. Tuy nhiên nàng còn chưa nói hết lời thì đã chú ý tới cảnh tượng ở cuối thiên địa, chân mày rậm thoáng cái nhíu chặt, sắc mặt khó nén hiện vẻ cừu hận.

"Chiếu rọi chư thiên..."

Sầm Sương gần như là gằn giọng nói ra bốn chữ này.

Chỉ thấy ở đầu cuối của biển cả vô ngần bạo phát ra quang mang vô tận, khó lường đến cực điểm, từ trong đó có thể thấy được một đạo thân ảnh mơ hồ đang ngồi xếp bằng ở chỗ kia.

Đạo âm, tế tự âm, thế giới âm vô cùng vô tận bao phủ lấy hắn, quanh thân có chư thiên vạn vực đang chìm nổi, thần thánh đến mức tận cùng.

Tuy rằng không phải chân thân, chỉ là hư ảnh được hiển hoá ra cách một khoảng không vô tận, vũ trụ vô tận nhưng như vậy cũng đủ khiến tu sĩ sinh linh muốn quỳ phục xuống cúng bái, hướng về nơi đó dập đầu cầu xin.

Đây là uy nghiêm chí cao vô thượng, giống như thiên đạo chân chính.

Ở chỗ sâu trong Thần quốc tại thượng giới, Cố Trường Ca đã chuẩn bị xong tất cả, hiện thân đi tới trung tâm vũ trụ, đứng giữa chư thiên vạn vực.

Hắn ngồi xếp bằng ở chỗ này, phía sau có hàng triệu đạo vô lượng quang xuất hiện, các loại tế tự âm, thế giới âm, ca tụng âm, lễ bái âm to lớn vang vọng khắp hoàn vũ.

Tất cả sinh linh và tu sĩ đều quỳ xuống, hướng về phía đó thành kính cầu xin.

Vù!

Giờ khắc này chư thiên vạn vực bắt đầu sợ run, khí tức của Cố Trường Ca bao trùm lên mỗi một góc ngách, mỗi một hư không, thân ảnh của hắn giống như bị thiêu đốt, trở nên mờ ảo không rõ.

Ánh sáng Tiên Đạo chói mắt chiếu rọi một mảnh thiên địa, hiển hóa ở mỗi một phương vũ trụ, xua đuổi tất cả hắc ám.

Tiên vực đã từng tiêu thất vô số kỷ nguyên vào giờ khắc này rốt cục cũng bắt đầu hiện thế, có quang ảnh mênh mông hiển hoá ở trên thiên khung.

Vô số tộc quần đạo thống, vô số tu sĩ sinh linh ở thượng giới chấn động nhìn xem hết thảy, có thể cảm nhận được linh khí thiên địa nồng đậm đạng dũng mãnh tiến đến.

Hai phương vũ trụ cổ lão có diện tích vô ngần chồng chéo lên nhau…

Hết chương 2230.
Bạn cần đăng nhập để bình luận