Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1322: Người cầm đầu ở Thượng giới

Chương 1322: Người cầm đầu ở Thượng giới

"Bát Hoang thập vực đã lưu lạc tới bước như vậy rồi sao? Thật sự là làm cho người ta tiếc nuối thở dài."

Đó là âm thanh của một nam tử trẻ tuổi, nghe tuổi tác cũng không lớn, không có chút ý tang thương nào.

Nhưng rơi vào trong tai của tất cả cường giả Bát Hoang thập vực lại có vẻ cực kì lạnh lùng mà vô tình.

Ầm ầm!

Sau một khắc, nương theo thần quang ngập trời, một bàn tay lớn che trời, từ chỗ trời cao dò xét tới.

Vô cùng to lớn, quấn quanh hàng vạn tỉ đạo Hỗn Độn khí giống như che đậy vòm trời.

Quy tắc và pháp tắc vô tận cũng đang sôi trào ở dưới một chưởng này.

Cuối cùng tất cả dường như muốn nổ tung, hư không sụp đổ, vũ trụ dường như cũng muốn vỡ nát, đã xuất hiện từng đường khe nứt lớn đáng sợ.

Đây là cảnh tượng doạ người không cách nào tưởng tượng được, trời đất lập tức tối sầm xuống, bị đánh trở về như thuở mới bắt đầu khai thiên, tất cả ánh sáng cũng đều bị che đậy.

Vừa rồi tất cả phù văn xen lẫn cộng hưởng, xuất ra sức mạnh, trong khoảnh khắc đã bị một chưởng kia đập cho nát, hóa thành vô số linh lực, tiêu tán vào giữa trời đất của Bát Hoang thập vực.

Tất cả mọi người vừa sợ hãi vừa kinh ngạc, cảm giác tất cả sức mạnh bị phá bởi một chưởng đó, sắp không kiềm chế được mà ngã xuống trên mặt đất.

Uy thế huy hoàng diệt thế, không gì hơn cái này!

"Oa ..."

Vị lão giả xuất ra cỗ sức mạnh lúc nãy, sắc mặt của hắn càng thêm tái đi, phun ra một ngụm máu tươi tại chỗ, trực tiếp bay ngược ra ngoài, suýt chút nổ tung ở giữa không trung.

Hắn bị phản phệ khủng bố như vậy, khí tức của hắn trong khoảnh khắc trở nên vô cùng hỗn loạn, ngay cả đứng cũng đứng không nổi.

"Đó là ai?"

"Người ấy quá mạnh, không phải nói Giới Bi Hải khô cạn, không có chí cường giả có thể vượt qua được sao?"

Tất cả mọi người của Bát Hoang thập vực nhìn một màn kia, âm thanh của bọn hắn phát run, toàn thân run rẩy, thậm chí cảm thấy rất tuyệt vọng.

Không nghĩ tới một đòn bọn hắn tự nhận là vô cùng mạnh mẽ, có thể rung chuyển Luân Hồi, sụp đổ trật tự quy tắc, vậy mà lại bị một chưởng của đối phương đập vụn, sụp đổ trong nháy mắt.

Dưới sự đả kích chênh lệch khổng lồ như vậy, làm cho rất nhiều người cảm thấy choáng váng, sau nửa ngày vẫn chưa kịp phản ứng lại.

"Đó là Cố Trường Ca!"

"Người cầm đầu Thượng giới! Hắn cũng tới nơi này!"

Cổ Vô Địch đứng chung một chỗ với rất nhiều tồn tại cổ lão, khuôn mặt của hắn khẽ thay đổi, hiện tại hắn bỗng nhiên mở miệng, trong mắt hiện lên hận ý khắc cốt ghi tâm.

Tất cả mọi người nghe được lời kia, đều rất chấn động, đồng thời giật mình, lại có chút sợ hãi.

Bọn hắn cũng không có nghi ngờ Cổ Vô Địch, dù sao thân là Đạo Tử Cửu Đại sơn, Cửu Đại sơn mới bị Cố Trường Ca hủy diệt mất, hắn lại oán hận như thế, cũng rất đúng.

"Thật là hắn!"

"Người kia giết Đại sư tỷ, hủy diệt Cửu Đại sơn!"

Tiêu Dương đã nhận ra Cố Trường Ca, con mắt của hắn đỏ lên, nắm đấm nắm chặt, hận ý của hắn đối Cố Trường Ca có thể nói là ngập trời.

Đại sư tỷ bị hắn sát hại, sư môn bị hắn hủy diệt, sư tôn không rõ sống chết.

Nhiều mối thù như vậy, há lại có thể tuỳ tiện chấm dứt?

"Đây chính là thực lực của người cầm đầu ở Thượng giới sao? Làm sao lại khủng bố như thế, chúng ta căn bản đều không thể địch lại... "

Giờ khắc này, trong lòng của tất cả mọi người ở bên phía Bát Hoang thập vô cùng chấn động.

Nhất là thế hệ trẻ tuổi trước đó cùng cảnh giới muốn giao thủ với Cố Trường Ca, càng thêm sợ hãi, hô hấp muốn ngạt thở, da đầu đang hơi run lên.

Bọn hắn chỉ là từ trong lời đồn biết được thực lực của nhân vật thủ lĩnh thế hệ trẻ tuổi của bên kia Thượng giới vô cùng cường đại.

Nhưng khi chân chính đối mặt với hắn, mới phát hiện sự cường đại của hắn, thật là đến loại mức độ làm cho người ta tuyệt vọng, không thể sinh ra ý niệm chống lại.

Như thế còn muốn cho người ta đánh như thế nào? Tụ tập tất cả sức mạnh của mọi người vẫn khó có thể chống lại một chưởng của hắn?

Chuyện này lúc trước căn bản chính là chuyện bọn hắn không dám tưởng tượng.

" Đây không phải chính sức mạnh của hắn, chính là nhờ vào món chí bảo hắn lấy ra kia…. "

Lúc này, có tồn tại cổ lão lên tiếng, ánh mắt của hắn tập trung vào hướng về một cái đại ấn chìm nổi trên đỉnh đầu của Cố Trường Ca, phía trên như có ngàn vạn nhật nguyệt tinh thần hội tụ, sơn hải chìm nổi, như muốn vỡ ra.

Loại sức mạnh mạnh mẽ mà mênh mông kia giống như vực sâu biển lớn, chỉ có một tia rủ xuống đều làm cho người ta rùng mình, thân thể của mọi người dường như muốn nổ tung.

"Đó là Cửu Sơn Tiên Ấn của Cửu Đại sơn đã bị hắn đoạt đi… "

"Không nghĩ tới hắn vậy mà mượn dùng uy lực chí bảo của Cửu Đại sơn ta!"

Cổ Vô Địch cắn chặt hàm răng, vẻ mặt của hắn như vô cùng phẫn nộ mà không cam lòng.

"Đầu tiên là Trảm Tiên Hồ Lô rơi vào tay hắn, bây giờ thậm chí ngay cả Cửu Sơn Tiên Ấn cũng bị hắn đoạt đi… "

Sắc mặt của một vài tồn tại cổ lão đều là đại biến, tỉ mỉ nghĩ lại, nhịn không được run rẩy.

"Quả nhiên còn phải dựa vào Trường Ca thiếu chủ ra tay, nếu không thì chấn nhiếp không nổi những người này, chỉ là sâu kiến cũng muốn lật trời? Chỉ là một chưởng của Trường Ca thiếu chủ đã có thể áp chế tất cả mọi người bọn họ!"

"Trước khi thông đạo còn chưa vững chắc, rất nhiều chí cường giả không cách nào giáng lâm nơi đây, hiện tại chúng ta dựa vào Trường Ca thiếu chủ là được… "

"Có Trường Ca thiếu chủ ở nơi đây, đám cường giả kia của Bát Hoang thập vực còn dám làm càn sao?"

Không giống với Bát Hoang thập vực bên kia tĩnh mịch sợ hãi, trong lòng của mọi người bên phía Thượng giới chấn động, sau đó đã kịp phản ứng lại

Rất nhiều người không nhịn được cười lạnh thành tiếng, mang theo đùa cợt và khinh thường thật sâu.

Đương nhiên càng nhiều người là sùng kính với cuồng nhiệt đối với Cố Trường Ca.

Hết chương 1322.
Bạn cần đăng nhập để bình luận