Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1017: Thần Cách hiện

Chương 1017: Thần Cách hiện

“Không hiểu thì thôi.”

“Người như Cố huynh đây, không biết nữ tử thế nào mới có thể nắm giữ được trái tim của ngươi.”

Vương Tử Câm đối với câu trả lời này của Cố Trường Ca, ngược lại cũng không bất ngờ, sau đó thầm thở dài trong lòng.

Trước mặt người ngoài, Cố Trường Ca luôn tỏ ra ăn nói lễ độ, khéo léo nho nhã, ôn nhuận như ngọc, trả lời lại càng cẩn thận.

Muốn hắn lộ ra dáng vẻ thật sự, cũng không phải là chuyện đơ giản như vậy. Đối với điều này, tuy nàng cảm thấy là một thử thách không nhỏ nhưng cũng không bỏ cuộc.

Trong quá trình tu hành buồn tẻ nhất định phải tìm được chuyện thú vị gì đó để làm.

“Lời này của Tử Câm cô nương, Cố mỗ có thể cho rằng ngươi đang ám chỉ ta sao?” Cố Trường Ca cười.

Vương Tử Câm thầm liếc mắt hắn.

Nàng đã chủ động thăm dò như thế, kết quả Cố Trường Ca vẫn không tỏ ra có chút khác thường nào.

Điều này khiến nàng sinh ra chút nghi ngờ với sức hấp dẫn của mình.

Khuôn mặt mình không đẹp sao?

Thân hình không đẹp ư?

Tính cách không đáng yêu sao?

Hay là Cố Trường Ca chỉ cảm thấy hứng thú với kiểu nữ tử lạnh lùng mạnh mẽ như Nguyệt Minh Không.

Sau đó, hai người đi sâu vào trong, nói chuyện với nhau câu được câu không.

Chủ yếu hay là Vương Tử Câm hỏi, Cố Trường Ca bình tĩnh đáp lại.

Vương Tử Câm thật ra rất tò mò đối với sự lựa chọn lối rẽ của Cố Trường Ca, dù nàng cảm thấy Cố Trường Ca không thể tìm sai đường được.

Hắn chắc chắn có phương pháp gì đó, có thể tìm được chủ mộ của Thái Hư Thần Mộ.

Phía trước, hai người cảm thấy có không ít khí tức dao động, ngoài bọn hắn ra, giáo chủ đại giáo đi vào trước cũng chọn lối rẽ này.

Tu vi của đám người đó rất mạnh, yếu nhất cũng là cảnh giới Đại Thánh, cũng chỉ cách cảnh giới Chuẩn Chí Tôn một bước.

Lúc này đang xảy ra đại chiến, khí tức quét qua mọi ngõ ngách, giống như tranh đoạt gì đó.

Chỉ là Cố Trường Ca cũng không để ý, vẫn có vẻ không nhanh không chậm.

Hắn chỉ cần biết vị trí của Giang Thần, đương nhiên có thể đến được chỗ đám Khương Lạc Thần của Thái Hư thần tộc, cho nên chỉ cần đến đó, có thể dễ dàng lấy được thần cách.

Trước đó, ngược lại hắn đã hy vọng Thái Hư tộc và các giáo chủ đại giáo đánh nhau một trận.

Tốt nhất là đánh đến mức lưỡng bại câu thương, cuối cùng hắn chỉ cần hiện thân làm ngư ông đắc lợi là được.

Vương Tử Câm vẫn luôn để ý đến biểu hiện của Cố Trường Ca, quan sát đủ loại hành động của hắn nhưng từ đầu đến cuối đều không thấy hắn lo lắng hay để ý gì, có vẻ vô cùng tự tin.

Cho dù dao động của trận chiến ở sâu phía trước vô cùng đáng sợ, lúc nào cũng có thể làm tòa thành dưới lòng đất này sụp đổ.

Điều này khiến nàng cảm thấy Cố Trường Ca vẫn luôn kiểm soát được mọi thứ trong lòng bàn tay.

Rốt cuộc hắn làm thế nào vậy?

Trong chủ mộ.

Nơi đây, đúng như Cố Trường Ca dự đoán, đang diễn ra một trận đại chiến.

Đám Giang Thần, Khương Lạc Thần, Phổ Độ hòa thượng đã trải qua một đoạn đường nguy hiểm, xuyên qua nhiều cấm chế và trận văn, cuối cùng đã đến được khu vực chủ mộ.

Ở đây Khương Lạc Thần cũng đã thấy được đạo đài mà tổ tiên lúc trước tạo hóa đã để lại.

Giữa ánh sáng mờ mịt buông xuống, có hỗn độn khí mù mịt đang cuộn trào xen lẫn vào nhau, vừa dày vừa nặng, lan tràn, chỉ cần một sợi cũng có thể dễ dàng đè sập một ngọn núi lớn.

Ở trung tâm đạo đài, một vật lớn bằng nắm tay, trông giống như một viên pha lê màu tím đang lơ lửng.

Trong đó có dao động năng lượng cuồn cuộn đang trào ra, còn có thần tính kinh người đang tuôn chảy.

Cho dù là Đại Thánh cảnh thì lúc này cũng không thể không cảm giác tim đập nhanh khi nhìn thấy vật trông như viên pha lê màu tím kia, dường như thần hồn cũng đang run rẩy.

“Thần cách của tổ tiên, quả nhiên đang ở đây.”

Cuối cùng cũng tìm được thứ này, mọi người của Thái Hư thần tộc đương nhiên là thở phào nhẹ nhõm.

Cùng lúc đó, hai người Giang Thần và Phổ Độ hòa thượng cũng thở dài nhẹ nhõm.

Đến lúc này, mạng nhỏ của bọn hắn cuối cùng cũng đã được cứu.

Lúc Giang Thần trao đổi với Tạo Hóa Tiên Chu khí linh trong đầu, cũng đã có đường lui.

Nếu Khương Lạc Thần định qua cầu rút ván, vậy hắn chỉ có thể bắt chước chuyện trong Tử Sơn lần trước.

Tạo Hóa Tiên Chu khí linh có thể dễ dàng khống chế địa thế và trận văn ở đây như trong lòng bàn tay.

Đây chính là ưu thế duy nhất của hắn lúc này.

“Giang thí chủ, ánh mắt của tiểu tăng quả nhiên không sai, dựa vào năng lực của ngươi, sau này có cái mộ nào mà hai ta không thể xuống chứ?”

Giọng nói của Phổ Độ tặng có chút kích động và vui sướng.

Giang Thần gật đầu.

Mà ngay khi Khương Lạc Thần chuẩn bị tiến lên lấy thần cách của tổ tiên, đột nhiên có mấy luồng khí tức đáng sợ truyền đến từ lối đi phía sau.

Hào quang màu vàng kim dâng trào, chiếu rọi tứ phía, khí tức đáng sợ dễ dàng làm cho cung điện gần đó sụp đổ.

Mấy vị giáo chủ đã đuổi tới đây.

Tất nhiên đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy thần cách thâm thúy cuồn cuộn như một viên pha lê màu tím kia, tính toán chuẩn bị ra tay cướp lấy.

Hết chương 1017.
Bạn cần đăng nhập để bình luận