Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1760: Tâm tình của Giang Sở Sở

Chương 1760: Tâm tình của Giang Sở Sở

Trong Nhân Tổ Điện, tóc Giang Sở Sở đen như thác nước, khuôn mặt nhỏ gầy gò có vẻ vô cùng tiều tụy, nàng nhẹ giọng thì thào, tâm hồn cũng trôi đi đâu mất.

Mặc dù trong khoảng thời gian này, nàng vẫn luôn tự nói với mình rằng vị hôn thê trên danh nghĩa của Cố Trường Ca là Nguyệt Minh Không.

Việc hai người tu thành viên mãn, nửa năm sau cử hành đại hôn cũng là thuận lý thành chương.

Cái này cũng có quan hệ gì với một ngoại nhân như nàng đâu?

Nhưng mà trong lòng Giang Sở Sở lại khó che giấu được cảm giác mất mát, mờ mịt, không cam lòng… và cả bất lực.

Cả thượng giới lớn như vậy đều biết mối quan hệ giữa Cổ Trường Ca và Nguyệt Minh Không.

Còn nàng lại là Thánh nữ của Nhân Tổ Điện, nàng đại biểu cho băng thanh ngọc khiết, thần cốt đạo tư, không nhiễm bụi trần, làm sao nàng có thể động tình giống một phàm nhân được?

Làm sao nàng có thể có những suy nghĩ đó với đại ma đầu như Cổ Trường Ca được?

Hơn nữa, ban đầu nàng hận Cố Trường Ca thấu xương và cũng là người hiểu rõ lại lịch của Cố Trường Ca nhất.

Cố Trường Ca là người thừa kế Ma Công ẩn giấu sâu nhất, ở sau lưng thúc đẩy phong vân quỷ quyệt ở thượng giới, có thể nói hắn là một ma đầu thật sự.

Không chỉ tập sát tuổi trẻ Chí Tôn của các tộc, cướp đoạt bản nguyên mà Cố Trường Ca còn tính kế Nhân Tổ chuyển thế, tiêu diệt hắn ở hạ giới rồi thay mình vào vị trí đó.

Vô số tu sĩ trên khắp thượng giới đều bị hắn đùa giỡn trong lòng bàn tay mà không hề hay biết.

Dạng người này sinh ra đã được định sẵn sẽ phải đứng về phía đối lập với nàng và là địch của nàng.

Thế nhưng cuối cùng, tạo hóa trêu người, nàng lại cứ như thế mà yêu hắn, cũng vì thế mà không có cách nào tự kiềm chế, u mê không tỉnh.

“Thánh nữ điện hạ, thương thế của ngài?”

Lúc này, trong lòng Giang Sở Sở liên tục cảm thấy u sầu, trưởng lão nghe thấy tiếng động liền đi tới, nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy mất hồn mất vía của nàng thì không nhịn được mà than nhẹ một tiếng.

Trong khoảng thời gian này, bọn nàng điều thấy rõ các loại tình huống khác thường của Giang Sở Sở, đương nhiên bọn nàng cũng biết Giang Sở Sở có chuyện gì.

Thân là thánh nữ của Nhân Tổ điện nhưng nàng lại động tình với một nam tử.

Hơn nữa nam tử này lại là Cố Trường Ca, người mà hiện nay, uy thế của hắn cũng có thể chấp nhiếp toàn bộ thượng giới.

Giang Sở Sở ngàn vạn lần không nên thích Cố Trường Ca, đặc biệt khi Cố Trường Ca còn có một thân phận khác chính là Nhân Tổ chuyển thế.

Mặc dù tất cả trưởng lão trong Nhân Tổ Điện đều biết chuyện Nhân Tổ chuyển thế này là giả dối, không có thật và chỉ được đưa ra để ổn định lòng thành kính của tu sĩ sinh linh ở thượng giới mà thôi.

Nhưng đối với các thế lực đạo thống ở ngoại giới mà nói, Cố Trường Ca chính là Nhân Tổ chuyển thế.

Nếu chuyện này truyền ra ngoài thì ắt sẽ làm nhân tâm dao động, thậm chí khiến cho Nhân Tổ Điện bị tất cả thế lực của các tộc chế giễu và trở thành một trò cười.

Hơn thế nữa, dựa theo các quy củ của Nhân Tổ Điện, bản thân Giang Sở Sở là Thánh nữ nên nhất định phải gìn giữ băng thanh ngọc khiết, vậy mà nàng lại vi phạm quy củ.

Thực ra thì nàng sẽ chỉ phải chịu trách phạt đồng thời bị tước đi thân phận Thánh nữ của Nhân Tổ Điện nhưng mà trong thời gian ngắn như thế, Nhân Tổ Điện khó mà tìm được người thứ hai thích hợp để trở thành Thánh nữ.

Có một người khác là Thánh nữ Vương Tử Câm nhưng kể từ sau khi nàng trở về Trường Sinh Vương gia thì đã không còn tin tức gì nữa rồi.

Bây giờ ngay cả Nhân Tổ điện cũng không biết tung tích của nàng, tất cả mọi việc đều do Giang Sở Sở dốc sức xử lí.

Đối với việc kia, tất cả trưởng lão cũng chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt, tỏ vẻ như không biết gì.

“Thương thế của ta cũng không có gì đáng ngại.” Giang Sở Sở khoát tay, thần sắc đã khôi phục vẻ thanh lãnh bình tĩnh, phảng phất như không dính khói lửa trần gian.

Vị trưởng lão này thầm thở dài, lắc đầu nói: “Trong vạn vật trên thế gian, chỉ có chữ tình là khiến người ta đau đớn nhất, mong rằng Thánh nữ điện hạ sớm hiểu rõ, đừng tiếp tục u mê không tỉnh.”

Nói xong, nàng quay người đi ra khỏi điện, thế nhưng còn chưa đi được mấy bước thì hai mắt nàng bỗng trừng lớn, cực kỳ chấn kinh, dường như là nhìn thấy thứ gì đó không tưởng tượng nổi.

“Đây...”

Miệng của vị trưởng lão Nhân Tổ Điện này hé nửa, nhìn vào một thân ảnh cao lớn đang đi tới từ ngoài điện, hồi lâu vẫn không nói nên lời.

Đây không phải là Cố Trường Ca vừa mới quyết định hôn kỳ cùng với Minh Không Nữ Đế của Vô Song tiên triều sao? Tại sao bây giờ hắn lại đi tới Nhân Tổ Điện?

Hắn làm như thế không sợ sẽ khiến người khác nghi ngờ ư?

Thế nhưng nàng cũng là người tinh ranh, sống lâu như vậy, đến lông mi đều đã sắp rụng hết rồi nên không cũng dám suy nghĩ nhiều mà vội vàng chắp tay chào: “Lão hủ bái kiến Trường Ca thiếu chủ.”

Nghe được âm thanh này, Giang Sở Sở đang nhập thần bỗng sững sờ, có chút nghi ngờ không biết mình có nghe lầm hay không.

Sau đó nàng nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng xoay người nhìn về phía cửa đại điện, con ngươi trong trẻo lạnh lùng vốn đang bình tĩnh lại giống như là bị gió thổi, hiện lên chút gợn sóng.

Một huyền y nam tử đang mỉm cười, chậm rãi đi tới, trên người hắn mang theo cảm giác ôn hòa giống như tắm gió xuân, trong từng cái nhấc tay lại tựa như mang theo đạo vận Tiên cơ.

“Trường... Cố Trường Ca...”

Giang Sở Sở hơi lẩm bẩm, dường như không thể tin được hình ảnh mà chính mình đang nhìn thấy.

Hôn kỳ gần tới rồi thế nhưng Cố Trường Ca vẫn không ngại đi xa cả ngàn tỉ dặm để tới đây gặp nàng?

Theo nàng thấy, việc này thật sự quá mộng ảo, nàng khó có thể tưởng tượng đây là sự thật.

Cố Trường Ca làm như vậy không sợ khiến Nguyệt Minh Không bất mãn, không sợ khiến người khác hoài nghi sao?

Thế nhưng suy nghĩ này cũng chỉ chợt lóe lên trong phút chốc, rất nhanh sau đó nàng đã bị sự kinh ngạc vui sướng tràn ngập che lấp.

Hết chương 1760.
Bạn cần đăng nhập để bình luận