Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1972: Tất cả chỉ là ảo ảnh

Chương 1972: Tất cả chỉ là ảo ảnh

"Cũng chỉ là một kẻ đáng thương mà thôi, cứ nghĩ chỉ cần mình yêu hắn sâu đậm thì có thể đạt được sự coi trọng của hắn nhưng cũng chỉ là một quân cờ mà thôi."

Ánh mắt mang theo chút thương hại của Thiền Hồng Y lướt qua trên người Nguyệt Minh Không.

Sau đó, hôn lễ bị trì hoãn do Hồng Y nữ ma giáng lâm tiếp tục được tiến hành, Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không đã bái thiên địa xong từ sớm, các nghi lễ rườm rà phía sau được hoàn thành rất nhanh.

Yến hội tiếp tục, thị nữ bưng rượu và linh quả tới lui, các điệu múa đan xen, vô cùng náo nhiệt.

Những khách mời trong cung điện đều mang tâm trạng khác nhau, rất nhiều người đều đang suy đoán thân phận thật sự của Cố Trường Ca, muốn biết rõ sự tình liên quan đến Cấm Kỵ kỷ nguyên. Trước đây, bọn hắn chỉ cảm thấy Cố Trường Ca hẳn là chuyển thế của một vị tồn tại vô thượng nào đó, bởi vì có được đạo quả của kiếp trước cho nên tốc độ tu hành mới khủng bố như vậy.

Đây cũng là điều khiến người ta hâm mộ không thôi.

Nhân Tổ của Nhân Tổ điện dường như cũng thông qua phương pháp chuyển thế luân hồi nên mỗi kiếp sinh ra đều đạt tới đỉnh phong với tốc độ cực nhanh khiến cho những thiên kiêu ở cùng thời đại với hắn đều cảm thấy tuyệt vọng.

Xét từ những dấu hiệu này mà nói thật sự là vượt quá tưởng tượng, ngay cả Nhân Tổ cũng không có khả năng sánh bằng hắn.

Trước Cấm kỵ kỷ nguyên, vốn dĩ thượng giới và Tiên vực là một mảnh nối liền, các quy tắc thiên địa hoàn chỉnh, Tiên lộ hiển hóa, cho dù là Tiên Vương cũng thường xuyên xuất hiện để giảng đạo ở bên trong các đạo trường khác nhau.

Cho nên tất cả mọi người đều đang suy đoán, ít nhất Cố Trường Ca cũng là chuyển thế của một vị Tiên Vương thời Cấm Kỵ kỷ nguyên. Thật không dám tưởng tượng nếu những tin tức như vậy được truyền đi sẽ tạo thành chấn động lớn như thế nào.

Ai biết rõ liệu Cố Trường Ca có thể khôi phục thực lực nguyên bản sau khi Tiên lộ giáng lâm hay không? Lúc đó, hắn sẽ được coi là một vị Tiên Vương thực sự, một tay quét ngang cả thượng giới.

Theo một phương diện khác mà nói, thực lực của Hồng Y nữ ma Thiền Hồng Y cũng không thể khinh thường, chí ít cũng là một vị tồn tại Tiên cảnh.

Thật ra vào thời điểm này, rất nhiều nhân vật nội tình đã cảm nhận được hoàn cảnh của thiên địa đang dần dần thay đổi, một số quy tắc từng không thể cảm ngộ được dường như đang hiển hiện.

Điều này làm cho bọn hắn mừng rỡ như điên, cảm thấy Tiên Đạo đại thế thật sự đang đến.

"Ít nhất cũng là một vị tuổi trẻ Tiên Vương, chẳng trách chúng ta còn kém xa so với hắn…"

Ở bên kia, Thiên Hoàng Nữ, Lục Quan Vương và nhiều tuổi trẻ Chí Tôn khác cùng thế hệ với Cố Trường Ca sau khi biết được chân tướng đều cười khổ, cũng hiểu rõ tại sao bọn hắn lại bị một người áp đảo đến mức không thở nổi.

Mục tiêu cả đời của bọn hắn chính là thành đạo trong kiếp này, sau đó nhờ sự giúp đỡ của Tiên môn thành được Tiên cảnh.

Nhưng Cố Trường Ca đã sớm đạt tới trình độ mà cho dù bọn hắn ngửa mặt nhìn lên cũng không thấy nổi từ vô số năm tháng trước kia.

Làm thế nào để sánh bằng? Chỉ khiến kẻ khác càng thêm tuyệt vọng mà thôi.

Thời gian trôi qua, yến hội cũng đến lúc kết thúc, sau khi rất nhiều khách mời nâng chén chúc mừng thì cũng đã có lời cáo từ, dự định rời đi.

Thiền Hồng Y rất là an tĩnh nhìn Cố Trường Ca nâng chén và mỉm cười nói cảm tạ với đám khách mời, vẻ mặt hơi hoảng hốt, chẳng qua bao lâu, hóa ra đây chỉ là hình ảnh nàng tưởng tượng ra.

Trong lúc nhất thời nàng nhớ tới hồng y tiểu nữ hài ban đầu ở chân núi kia. Nàng nhút nhát lôi kéo góc áo sư tôn và nói rằng sau này khi lớn lên sẽ gả cho sư tôn.

"Tất cả đều là ảo ảnh trong mơ…"

Thiền Hồng Y nhìn Cố Trường Ca một cái thật sâu sau đó bước ra khỏi đại điện, rất nhanh đã biến mất khiến vô số cường giả cũng khẽ buông lỏng một hơi.

Cho dù nhân vật nội tình cũng sẽ tim đập bất an khi đối diện với Thiền Hồng Y, huống chi là các tu sĩ bình thường khác.

Loại ma khí kia khủng bố giống như biển cát ùn ùn kéo đến, quả thực khiến cho người ta hít thở không thông.

Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, trong ánh mắt hiện lên một tia khác thường nhưng không nói gì thêm.

Có vẻ như hắn đã trách oan Thiền Hồng Y, nàng tới nơi đây chỉ để tham dự hôn lễ? Hay là đã hiểu được khoảng cách hiện tại nên thức thời rời đi? Chẳng qua bây giờ, hắn cũng không muốn quan tâm tới những thứ này.

Ánh nến sáng long lanh, Cố Trường Ca cáo từ rất nhiều khách mời bước vào động phòng. Đêm tối bên ngoài rực rỡ, dải ngân hà lập lòe sáng lên, tràn ngập ánh sáng nhu hòa. Căn phòng tràn đầy ấm áp, có một nữ tử tuyệt mỹ động lòng người đang ngồi ở đó, đầu đội mũ phượng, mặt mang khăn trùm.

Chung quy thì cuộc hôn lễ này chưa từng xuất hiện hạt sạn nào, tuy Thiền Hồng Y đến là chuyện ngoài ý muốn nhưng vẫn trong khả năng khống chế, không quan trọng lắm.

"Phu quân, sắc trời đã tối..."

Phía trước truyền đến một thanh âm nhu hòa êm tai, Nguyệt Minh Không đã đợi hắn rất lâu, nàng cũng không muốn quan tâm đến những chuyện bên ngoài. Chuyện nên biết thì Cố Trường Ca sẽ nói cho nàng biết, chuyện không nên biết thì nàng cũng sẽ không hỏi thêm.

"Để cho nàng chờ lâu..."

Cố Trường Ca mỉm cười đi đến, nhẹ nhàng vén khăn voan đỏ lên, lộ ra dung nhan tuyệt sắc vô song.

Hai người nhìn nhau, không ai nói lời nào.

Hết chương 1972.
Bạn cần đăng nhập để bình luận