Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 710: Chưởng Thiên Thất Khí

Chương 710: Chưởng Thiên Thất Khí

Thần quang bành trướng, bầu trời ầm ầm run rẩy!

"Chủ nhân."

"Mục đích lần này của chúng ta là Chu Tước cổ quốc."

"Bây giờ phía đông nam của Chu Tước cổ quốc, rất nhiều địa bàn đã bị Tuyệt Âm sinh linh xâm nhập.”

Trên cỗ chiến thuyền, một vị nữ tử váy đỏ có dung nhan mỹ lệ đang cung kính bẩm báo với Cố Trường Ca.

Thế lực phía sau nàng có quan hệ mật thiết với Chu Tước cổ quốc, có thể mệnh danh là chỗ dựa sau lưng.

Mà bản thân nàng lại là tùy tùng của Cố Trường Ca.

"Chu Tước cổ quốc? Vậy mấy tiểu đội khác thì tiến về nơi nào?”

Cố Trường Ca gật đầu, thoải mái dựa vào ghế được bện từ dây leo tám mươi vạn năm, có chút thích ý híp mắt lại.

Một bên Tô Thanh Ca gọt linh quả, đưa vào trong miệng của hắn.

Trên chiến trường cổ lần này, tất cả đều là đệ tử của Chân Tiên thư viện, lai lịch đều rất kinh người, thế lực đằng sau mỗi người đều bỏ xa Chu Tước cổ quốc.

Cho dù là tùy tiện một tên thiên kiêu đi ra từ nơi này cũng đủ khuấy đảo khắp nơi, hoặc là dòng chính của Bất Hủ đại giáo, hoặc là tộc nhân của Trường Sinh thế gia.

"Nơi mà Tiên Nhi tiểu thư đến chính là Thanh Long cổ quốc, còn nơi mà Minh Không công chúa đến chính là Bạch Hổ cổ quốc."

"Tử Dương thiên quân thì đến Huyền Vũ cổ quốc…"

Nữ tử váy đỏ nghe vậy, bẩm báo nói, lời ít ý nhiều.

"Huyền Vũ cổ quốc."

Cố Trường Ca gật đầu, thần sắc có chút ý vị sâu xa.

Việc đặt tên cho mấy cổ quốc lớn này, thật ra là không có liên quan nhiều đến Thái Cổ vạn tộc cho lắm, thuần túy là lúc lập quốc thuận tiện truyền thừa mà thôi.

Cho nên, thực lực và nội tình đều sẽ không quá mạnh.

Lúc ấy hắn một mực chú ý tới hướng đi của Doanh Sương, biết được có thể hắn sẽ đi tìm kiếm Tử Dương thiên quân.

Dù sao địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, chỉ cần hắn không ngốc, đều sẽ hiểu phải làm thế nào.

Đương nhiên, tất cả đều trong dự liệu của Cố Trường Ca.

Trong mắt thế nhân, bây giờ người thừa kế ma công Doanh Sương rất có thể đang ở cùng một chỗ với Tử Dương thiên quân.

Cố Trường Ca cũng không sốt ruột, việc mà hắn muốn sắp xếp, còn chưa đến lúc trình diễn.

Tử Dương thiên quân thân bại danh liệt, nếu như Tử Phủ ở sau lưng hắn dám bảo vệ... Cố Trường Ca đang muốn hạ nước cờ lớn hơn, như thế thì còn gì bằng.

"Thanh Ca, trong khoảng thời gian này, tu vi của ngươi hình như tăng lên rất nhanh.”

Tiếp đó khoát tay để nữ tử váy đỏ lui xuống. Sau đó, Cố Trường Ca không khỏi thuận miệng hỏi.

"Chân Tiên thư viện đúng là rất thích hợp để tu hành, loại tốc độ tu hành này, Thanh Ca trước kia đều không dám tưởng tượng.”

Tô Thanh Ca nhẹ nhàng đám vai cho hắn, gật đầu nói.

"Thật sao? Vụ việc Chưởng Thiên Thất Khí kia, ngươi đã điều tra đến đâu rồi?”

Cố Trường Ca gật đầu cũng không khó xử nàng.

"Đã có chút manh mối ,nếu như ta đoán không lầm thì trên người huynh muội Thanh Tiểu Y, Thanh Phong hẳn là có một kiện Chưởng Thiên Khí.”

Tô Thanh Ca đáp lời.

"Một kiện chưởng thiên khí khác sao?"

Cố Trường Ca hơi nhíu mày, trong lòng bàn tay đang có một chiếc bình nhỏ tầm thường, toàn thân có những đường vân cổ xưa, đang chìm nổi lên xuống.

Hắn cảm giác mặc dù cái gọi là Chưởng Thiên Quán (Bình) có chút kỳ dị, có thần uy cường hoành, một vài khía cạnh có thể so với Chí Tôn khí.

( Chưởng Thiên Quán = Chưởng Thiên Bình, có hình dạng giống cái bình )

Nhưng so với vật tìm được ở tiên cung di tàng trong truyền thuyết, chung quy vẫn kém một chút.

Chỉ là cứ như vậy, cũng đã lý giải nghi ngờ lúc trước của hắn.

Khí vận trên người Thanh Phong vẫn luôn ở xu thế tăng lên, có liên quan đến món Chưởng Thiên Khí trong tay hắn.

Chưởng Thiên Khí bây giờ đang ở trong tay hắn, hình như kém hơn Đại Đạo Bảo Bình.

Mặc dù đều có tác dụng thôn phệ nhưng cách xa một trời một vực, thậm chí không bằng bảo bình mà Cố Trường Ca dùng đại đạo phù văn ngưng tụ thành.

Cho nên theo hắn thấy, cùng lắm thì sau khi tập hợp đủ bảy kiện, có thể coi như là chìa khóa.

"Ta cảm giác có lẽ nó nằm trong tay thiếu niên tên Thanh Phong.”

"Dáng vẻ Thanh Tiểu Y không giống như là sẽ có được loại vật này, ngược lại là ca ca của nàng, tâm tư có vẻ không đơn giản.”

Nghe vậy, Tô Thanh Ca gật đầu, bởi vì giữa Chưởng Thiên Khí với nhau có thể cảm ứng được, cho nên nàng cũng không có chủ động đi tìm huynh muội Thanh Tiểu Y, Thanh Phong.

Chưởng Thiên Quán này không có giao cho Cố Trường Ca, thật ra nàng dùng nó làm binh khí, ngay cả Thánh Binh cũng có thể tuỳ tiện thôn phệ, uy lực tự nhiên không cần nhiều lời.

"Vậy là tốt rồi, hắn sẽ chủ động giao cho ta."

Cố Trường Ca cười cười, bắt gặp ánh mắt có chút nghi hoặc của Tô Thanh Ca cũng không giải thích gì thêm.

Hắn sớm muộn sẽ hạ thủ với hắn ta, nhưng chưa phải bây giờ.

Dù sao điểm yếu của Thanh Phong nằm ở trên người Thanh Tiểu Y, có một số việc đều không cần hắn tận lực sắp xếp.

"Sở Sở thánh nữ khoảng thời gian này, không đi giết người thừa kế ma công, cũng không đi tìm Nhân Tổ chuyển thế, việc này không hề giống tính cách của ngươi nha.”

Cố Trường Ca rời khỏi cung điện của hắn, thân ảnh khẽ động, giữa hư không mơ hồ, xuất hiện ở trong cung điện cách đó không xa.

Cỗ chiến thuyền này của Chân Tiên thư viện rất lớn, đủ để chứa nhiều cung điện và lầu các to lớn, cũng không có vẻ chật chội chút nào.

Cho nên mỗi một vị thiên kiêu đều có lầu các phủ đệ độc lập.

Giang Sở Sở đang ngồi khoanh chân tu luyện trên giường ngọc, nghe được âm thanh này, đột nhiên mở to mắt.

Trong con ngươi bình tĩnh không chút gợn sóng, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Cố Trường Ca.

Nàng còn tưởng rằng trong lần thí luyện này, Cố Trường Ca sẽ không phản ứng với nàng, lạnh lùng đối mặt giống như trước kia.

Nhưng không ngờ Cố Trường Ca lại đột nhiên hiện thân, thậm chí không coi ai ra gì tiến vào cung điện của nàng.

Tâm của Giang Sở Sở đã bình tĩnh lại lần nữa đại loạn.

Nàng nhìn thẳng Cố Trường Ca,

"Ta làm cái gì, không cần ngươi quan tâm."

"Cố Trường Ca, ngược lại là ngươi tới nơi này, muốn làm gì hả?"

Lần nữa nói ra câu hỏi quen thuộc này, chỉ là cảm xúc đã hoàn toàn khác biệt.

Lần trước hỏi như thế với Cố Trường Ca, còn bị hắn giam giữ ở bên trong tiểu thế giới.

"Vậy ngươi nghĩ ta tới làm gì?"

Cố Trường Ca tùy ý hỏi thăm.

Giang Sở Sở hơi cắn môi, ép buộc âm thanh của mình giữ vững tỉnh táo, “Không phải ngươi đã nói sẽ không quản sống chết của ta sao? Từ nay về sau, hai ta sẽ không có chút liên quan nào? Vậy bây giờ ngươi tới làm gì?”

Hết chương 710.
Bạn cần đăng nhập để bình luận