Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2495: Có chút kì lạ

Chương 2495: Có chút kì lạ

Nội tình của chân giới mới sinh và chân giới cổ lão hoàn toàn không thể so sánh được, cuối cùng lực lượng hiện tại của Đạo Xương chân giới cũng không thể chống chọi lại những lực lượng này.

Mà đây mới chỉ là phần nào lực lượng của một gia tộc trong Tiên Linh văn minh mà thôi.

Nếu tất cả thế lực thuộc Tiên Linh văn minh đều xâm lược thì Đạo Xương chân giới tuyệt đối không có bất kỳ một cơ hội phản kháng nào chứ đừng nói là vẫn còn hai thân ảnh có thể sánh với Đạo cảnh luôn đứng sừng sững ở đó, vẫn chưa ra tay.

Cảm giác áp bách không gì sánh bằng này khiến đại quân của Đạo Xương chân giới sắp không thở nổi, tưởng chừng như sắp nghẹt thở tới nơi, thần hồn run rẩy, tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng.

"Còn muốn ngoan cố chống cự hả? Các ngươi hoàn toàn không phải là đối thủ của Tiên Linh văn minh ta. Khôn ngoan chút đi, nếu các ngươi tự trói tay trói chân, phong ấn pháp lực thì có lẽ ta còn có thể giữ cho các ngươi một mạng."

"Tiên Linh văn minh ta chinh chiến khắp Thương Mang giới, số chân giới bị chúng ta tiêu diệt nhiều không đếm xuể. Các chân giới cường đại hơn các ngươi đều hóa thành xương khô tro tàn, chôn vùi dưới chân tộc ta."

"Nô dịch cho tộc ta là niềm vinh hạnh của các ngươi, các ngươi còn không tạ ơn?"

Trọc U mặc áo giáp, toàn thân phát sáng, đứng sừng sững ngoài Đạo Xương chân giới, nét mặt lạnh lùng, giọng nói trầm bổng truyền khắp các vũ trụ và đại thế giới trong chư thiên.

Nghe nàng nói vậy, vô số sinh linh và tu sĩ đều sợ hãi ngẩng đầu nhìn.

Nàng xuất hiện ở đây, toàn thân tràn đầy khí tức khủng bố vượt qua mấy tồn tại Đạo Cảnh kia, bao phủ khắp thiên khung. Đủ loại vật chất đáng sợ lượn quanh như lưu quang, thiên lôi, hỏa diễm... hình thái chưa rõ, tựa như một vị thần linh thoát tục nào đó.

"Đúng là một bữa tiệc huyết sắc hiếm thấy. Huyết sắc chi hoa nở rộ đẹp như thế nhưng tiếc là chẳng mấy chốc sẽ héo tàn."

Một thân ảnh mờ nhạt khác bên cạnh Trọc U cũng lên tiếng.

Hắn nở nụ cười vừa tàn nhẫn vừa cay nghiệt, coi trận đại chiến này là cảnh đẹp, thưởng thức huyết sắc chi hoa nở rộ trong vũ trụ.

Đây là một vị tồn tại Đạo cảnh chưa ra tay khác, cũng là Chí cường giả có thực lực chỉ kém Trọc U.

"Chúng ta và các ngươi không thù không oán, tại sao các ngươi lại đến tàn sát giới ta?"

Trong Đạo Xương chân giới có tồn tại cổ lão giận dữ hét lên, cặp mắt đỏ ngầu chất chứa thù hận thấu xương. Hắn đã sống rất lâu nhưng tu vi vẫn là Chân Tiên, chỉ có thể làm bia đỡ đạn trong trận đại chiến này. Hắn tận mắt chứng kiến biết bao người quen bỏ mạng, sụp đổ tan rã, hóa thành huyết vụ.

Điều này khiến cõi lòng hắn tràn đầy thù hận và đau khổ, ước gì có thể tiêu diệt toàn bộ kẻ địch đến xâm lăng để xoa dịu nỗi căm hận trong lòng.

"Dài dòng với bọn hắn làm chi? Cho dù lão phu dùng hết giọt máu cuối cùng cũng không khuất phục, nhất định phải khiến bọn hắn trả giá đắt."

Trong đại vũ trụ khác cũng có tu sĩ cổ lão đang gào thét trong thù hận, toàn thân phát ra ánh sáng, lựa chọn phương thức tự bạo để chiến đấu với kẻ địch.

Trong đại thế giới còn lại cũng vô cùng thảm thiết, có người toàn thân chồng chất vết thương, máu sắp chảy cạn, vậy mà hắn vẫn đang liều mạng với địch thủ.

"Sư tôn đến rồi. Chúng ta chững lại ở cảnh giới này nhiều năm như vậy, khó có tiến triển."

"Chúng ta hổ thẹn với ân sư."

"Hôm nay ta muốn dùng tấm thân tàn này bảo vệ quê hương của sư tôn."

Tại tộc địa của một đại giáo đã thất thủ, mấy lão giả cạn kiệt khí huyết dốc hết sức mạnh cuối cùng đốt cháy bản nguyên, ánh sáng màu đỏ thẫm thoát ra từ đỉnh đầu, chỉ huy các đệ tử xông lên tấn công.

"Hôm nay thân thể tàn tạ này sẽ đốt cháy chút sức tàn lực kiệt, thế thì sao chứ?"

"Tu sĩ chúng ta tu thiên ý, thuận theo lòng mình thì sợ gì chiến đấu. Cùng sống cùng chết cùng tồn vong với Đạo Xương chân giới."

Trong đại thế giới khác, từng lão nhân với mái tóc bạc phơ, râu ria xồm xoàm, khí huyết đã suy yếu từ lâu đang chẳng màng sinh tử mà bước ra khỏi tộc địa, định tiếp tục chém giết vì tồn tại nội tình.

Tu vi của bọn hắn không đồng đều, người nào mạnh thì đã có tu vi Tiên Đạo, còn kẻ yếu mới chỉ có cấp bậc Nhân Đạo.

"Giết!"

Vô số tu sĩ và sinh linh xông lên tấn công. Bọn hắn đã bất chấp sinh tử từ lâu, ánh mắt chất chứa vẻ điên cuồng.

"Sinh linh ngu muội lấy trứng chọi đá, châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình."

Nhìn hết thảy những thứ này, thân ảnh bên cạnh Trọc U tỏ vẻ xem thường, ánh mắt vô cùng lạnh lùng. Trọc U cũng rất lạnh lùng, không hề có bất kỳ biểu cảm nào.

Nàng đã thấy quá nhiều cảnh tượng tương tự. Trong các chân giới bị Tiên Linh văn minh đánh chiếm có rất nhiều người như thế, muốn tử chiến đến cùng để bảo vệ quê hương.

Nhưng thế thì sao? Sẽ chẳng có gì thay đổi cả.

"Tuy nhiên, có chút kỳ lạ..."

Trong lòng Trọc U vẫn hơi nghi ngờ, nàng nhận thấy có điểm bất thường, hình như những sinh linh đã mất mạng vẫn chưa thật sự hình thần câu diệt.

Dường như trong tăm tối có lực lượng nào đó đang che chở cho những linh hồn này, không để cho bọn hắn hoàn toàn tan biến.

Hết chương 2495.
Bạn cần đăng nhập để bình luận