Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1601: Tuyệt Âm Hoàng Đình muốn hiện thế

Chương 1601: Tuyệt Âm Hoàng Đình muốn hiện thế

Địa điểm được lựa chọn để tổ chức Đại hội đi săn lần này chính là khu vực gần nhất với những nơi bộc phát tai hoạ Tuyệt Âm Thiên.

Mà trong chớp mắt này, toàn bộ đại hoang đã phát sinh biến hoá khủng khiếp, Tuyệt Âm vụ khí cuốn tới.

Tất cả những thực vật ven đường cấp tốc trở nên khô héo, sơn mạch sụp đổ biến thành tro tàn. Rất nhiều hung thú không kịp tránh né, trong nháy mắt đã hoá thành máu mủ, bụp một tiếng nổ tung toé.

Giữa màn sương mù có một một cảnh tượng kỳ dị hiện lên, trong một thoáng chiếu rọi ra thế giới khác.

Đó là một mảnh cổ địa hoang dã, vạn núi như rồng, cổ thụ chọc trời, dây leo lâu năm phủ kín đại sơn, mênh mông mà cổ lão, thần bí mà cường đại… lộ ra một cỗ ý vị khó tả.

Núi lớn nguy nga, mỗi một ngọn đều bao la hùng vĩ. Vô số thác nước lớn dài đến mấy ngàn trượng chảy xuống từ trên núi, một mảnh trắng xóa nhìn vô cùng tráng lệ.

Cung điện lầu các rộng lớn cổ xưa tựa như Thiên cung đứng sừng sững ở nhân gian, lộ ra đại khí huy hoàng.

Tất cả mọi người khiếp đảm chứng kiến hết thảy, hoàn toàn ngơ ngác nhìn vùng đất ở xa xa kia, thậm chí có chút không biết làm sao.

Trong mảnh sương mù này vậy mà lại chiếu xạ ra một thế giới cổ lão khác, chẳng lẽ đó là nơi Tuyệt Âm sinh linh sinh sống sao?

Nếu chỉ có như thế thì không có gì khác với thế giới ở bên ngoài, ngược lại trông như một tiểu thế giới cổ lão độc lập.

“Nơi đó có sinh linh lui tới, xem ra cũng có liên quan đến Tuyệt Âm Hoàng Đình.” Phù văn thoáng qua trong đôi mắt của Cố Trường Ca. Xuyên qua màn sương mù huy hoàng kia, hắn nhìn thấy tràng cảnh ở bên trong.

Tại chỗ sâu trong đại hoang có một đại uyên vô cùng trống trải, Tuyệt Âm vụ khí xộc ra từ nơi đó.

Đồng thời còn có mấy đạo thân ảnh đang nổi lên, nhìn từ vẻ bề ngoài, bọn hắn cũng không khác lắm với người ngoại tộc.

Nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện trên người bọn hắn tràn ngập tử khí cùng với sinh cơ, hai loại khí tức đan xen lẫn nhau tạo thành một thế cân bằng.

Đây là diện mạo của Tuyệt Âm hoàng tộc, bọn hắn không hề giống với những Tuyệt Âm sinh linh khác, cần phải sinh tồn ở nơi có Tuyệt Âm vụ khí.

Bọn hắn có thể tuỳ ý hoạt động, thậm chí là rời khỏi Tuyệt Âm Thiên đi ra ngoại giới.

Nhìn từ bề ngoài thì thì thực ra không có chênh lệch bao nhiêu so với nhân tộc, thậm chí là rất khó phân biệt.

Mấy người có thực lực cường đại trong đám người Du hoàng cũng có thể thấy rõ cảnh tượng ở bên trong, lông mày chợt nhíu lại.

Đương nhiên bọn hắn nhìn ra được đó là người của Tuyệt Âm Hoàng Đình.

Thời gian trôi qua vô số năm, Tuyệt Âm Hoàng Đình hiện thế một lần nữa vả lại còn chọn thời điểm này.

“Bệ hạ…” Một vị đại thần mang theo ý dò hỏi tiến lên.

Du hoàng phất tay áo nói: “Trước tiên yên lặng theo dõi kỳ biến đã, nếu như đám sinh linh trong Tuyệt Âm Hoàng Đình này dám càn rỡ trong phạm vi biến giới của Đại Du thì tất nhiên bản hoàng sẽ không tha cho bọn hắn.”

Thế giới mà Tuyệt Âm Hoàng Đình tồn tại cực kỳ cổ xưa, thậm chí còn có lời đồn rằng nơi đó tương tự như thời kỳ mà thượng giới vừa được sinh ra.

Đồng thời, sự quỷ dị xảo trá và nhất là vẻ thần bí của Tuyệt Âm Hoàng Đình cũng làm cho các đại thế lực kiêng kỵ, không muốn trêu chọc, cũng không muốn qua lại.

Nếu như không phải chuyện cần thiết, Du hoàng cũng không muốn dây vào người của Tuyệt Âm Hoàng Đình trong lúc này.

Tuyệt Âm Hoàng Đình hiện thế đã dẫn đến oanh động không nhỏ ở nơi này, tất cả trưởng lão đến từ các thế lực đều có cảm giác vô cùng bất an.

Tuyệt Âm sinh linh đại biểu cho tai hoạ.

Cho dù là tu sĩ có thực lực siêu cường như bọn hắn thì cũng không muốn sinh ra bất cứ liên hệ nào với đám người đó.

Nhất là đang trong giai đoạn Tuyệt Âm Thiên bộc phát này, tiếp theo đây ở các nơi trên thượng giới nhất định là sẽ bị hắn thôn phệ.

Nói không chừng trong số đó sẽ có thế lực đứng sau tông môn của bọn hắn.

Đối mặt với loại người không phải Chân tiên thì rất khó giải quyết này, bọn hắn lại càng nhỏ bé hơn.

“Không biết đám Tuyệt Âm sinh linh có biết Già Lam lúc đó hay không.”

Trong tay Cố Trường Ca hiện lên một cái Không Gian kỳ. Hắn nhớ tới vị công chúa của Tuyệt Âm Hoàng Đình kia vẫn còn nợ hắn một việc.

Trong Không Gian kỳ này có phong tồn một tia thần hồn của Già Lam.

Lúc đó nàng đã đáp ứng với Cố Trường Ca là sẽ đưa Tuyệt Âm bản nguyên tới, nhưng về sau nàng gặp phải chuyện phiền phức cho nên rất khó gom đủ số lượng Tuyệt Âm bản nguyên mà Cố Trường Ca cần, vì thế chuyện này liền gác lại như vậy.

Tuyệt Âm Hoàng Đình muốn tìm truyền nhân của Luân Hồi cổ thiên tôn để giúp bọn hắn chế tạo Luân Hồi đài.

Mặc dù Cố Trường Ca đã đồng ý với bọn hán nhưng vẫn chưa có ý định sẽ đến nơi hẹn.

Lần này Tuyệt Âm Hoàng Đình hiện thế đúng lúc hắn muốn dùng đến con cờ này.

Mà thời điểm Tuyệt Âm vụ khí bộc phát tại chỗ sâu bên trong đại hoang, rất nhiều thiên kiêu cũng đã nhận được tin tức, tạm thời gác tranh phong lại sang một bên, chạy tới khu vực trung tâm tụ hợp.

Đương nhiên bọn người Thác Bạt Tiêu Dao và Thác Bạt Quỳnh Linh cũng không ngoại lệ.

So với những người khác cực kỳ chấn kinh thì Thác Bạt Tiêu Dạo lại tỏ vẻ bình tĩnh hơn nhiều. Hắn đã sớm biết Tuyệt Âm Hoàng Đình muốn hiện thế cho nên cũng không lo lắng.

Rất nhanh sau đó ở khu vực trung tâm, hắn bắt gặp được rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, đều là những tuổi trẻ Chí Tôn và thiên kiêu có tiếng tăm lừng lẫy của Đại Du.

Có kẻ trên người vẫn còn thương thế, khí tức cũng không ổn định, rõ ràng là trước đó đã trải qua một trận đại chiến.

Mà trong mắt của tất cả những người có mặt ở đây, ánh mắt của Thác Bạt Tiêu Dao cũng đã thay đổi, nhất là những người quen biết hắn. Ai nấy cũng có cảm giác hết sức mất tự nhiên và cực kỳ phức tạp.

Hết chương 1601.
Bạn cần đăng nhập để bình luận