Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2560: Khí vận chi nữ

Chương 2560: Khí vận chi nữ

“Là Trọc Ô trưởng lão…”

“Nghe ý tức trong lời nói của Trọc Ô trưởng lão chẳng lẽ là có người giết hậu nhân của nàng à, rốt cuộc là ai mà to gan thế, ngay cả hậu nhân của Thiên Vị trưởng lão cũng dám giết.”

“Tên đó đúng là không muốn sống nữa mà!”

Những tộc nhân của Trọc tộc trong chốn đại vũ trụ này hoàn toàn bị thân ảnh kia làm cho sợ hãi, đám người sùng kính quỳ rạp xuống, không dám bất kính.

Một vài tộc nhân của Trọc tộc lo lắng rằng bản thân bị liên lụy, cơ thể nhịn không được run rẩy sợ hãi vô cùng.

Lửa giận của một vị Thiên Vị trưởng lão không phải việc dễ dàng bình ổn như vậy, hơn nữa còn là cừu hận thấu xương như giết hậu nhân của nàng.

E rằng ngày sau chốn tộc địa này của Trọc Tộc sẽ không được bình yên nữa.

Nếu như không tìm được hung thủ giết người, vậy sẽ không có khả năng thu hồi Thập Phương Vũ Trụ Phong Cấm Lệnh, chắc chắn mỗi ngày đều sẽ có người đến tuần tra.

“Khiến cho Trọc Ô trưởng lão tức giận như vậy, chỉ sợ là giết mất vị hậu nhân mà nàng coi trọng nhất. Còn có thể là hoàn toàn bị mài mòn hồn quang, từ đó mọi thứ đều trống rỗng, đừng nói sống lại, ngay cả chuyển thế trùng tu cũng thành hy vọng xa vời. “

“Vị hậu nhân mà Trọc Ô trưởng lão coi trọng nhất? Chẳng lẽ là Trọc Thiên Âm, một trong mười yêu nghiệt tuyệt thế cường đại nhất hiện nay của Trọc tộc ta?”

“Mối thù này đúng là lớn thật, không biết rốt cuộc là ai lại ra tay tàn nhẫn như vậy?”

Trong chốn tộc địa này của Trọc tộc, rất nhiều tộc nhân đều có chút hiểu biết đối với Trọc Ô trưởng lão, mọi người đồng thời kinh hãi không thôi, quả thật không dám tin tưởng nổi.

Đây chính là một trong mười tuyệt thế yêu nghiệt cường đại nhất hiện nay của Trọc tộc, hơn nữa còn là hậu nhân của Thiên Vị trưởng lão.

Chỉ riêng phần can đảm này cũng đủ để người ta run rẩy vô cùng, đúng là muốn chọc thủng trời mà.

Cách đó trăm vạn dặm, trên gương mặt vị Thiên Vị trưởng lão tên là Trọc Ô kia tràn ngập sự lạnh lẽo, nàng thi triển thủ đoạn vô thượng, không ngừng bắt lấy từng mảng lớn hạt năng lượng, rút nó ra từ khắp chốn thời không.

Dòng sông thời gian sôi trào ở trước mặt nàng, ánh sáng càng lúc càng chói lọi, dường như muốn tái hiện hình ảnh khi hậu nhân vẫn lạc, xác định rõ chỗ hậu nhân của nàng chết.

Đó là bình chứa mà nàng phải trả một cái giá rất lớn để nuôi dưỡng, để sau khi thân thể của mình mục nát, một lần nữa ký thác tinh thần.

Nhưng bây giờ bình chứa đó lại bị người ta giết chết, ngay cả hồn quang cuối cùng cũng bị thiêu đốt mài mòn, không để lại một chút dấu vết.

Bảo sao nàng không tức giận cho được, hận không dùng chân thân giáng lâm từ chỗ tổ địa của Trọc tộc, tự mình xuất thủ tóm lấy hung thủ giết người, rút gân nhổ cốt tên đó, đập nát cơ thể thành vạn mảnh, vĩnh viễn không cho hắn siêu sinh.

Tuy nhiên dù sao đây cũng là tộc địa của Trọc tộc, kể cả khi nàng là là Thiên Vị trưởng lão, thì cũng không thể làm loạn, bằng không sẽ khiến cho các trưởng lão còn lại bất mãn, tức giận.

Vô số tộc nhân ở đây đều là hậu bối mạch hệ của các trưởng lão, vậy nên không cho phép nàng tùy ý xuất thủ.

“Đáng chết, vậy mà không có cách nào trùng tu cảnh tượng lúc đó. Cơ mà trong cơ thể hậu nhân đó có lưu lại một luồng tinh thần của ta, ngươi giết hắn cũng có nghĩa là dính vào nhân quả của ta, vậy thì có lực lượng phản hệ của phần nhân quả này chắc chắn ngươi không trốn xa được, ta sẽ tìm được ngươi.”

Sắc mặt Trọc Ô vô cùng khó coi, chỉ là sau đó nàng bỗng mỉm cười lạnh lùng.

Nàng cố gắng tái tạo cảnh tượng lúc đó, theo dõi thời gian và không gian để xác định hình ảnh khi vẫn lạc của hậu bối kia. Nhưng dường như đối phương đã sớm có chuẩn bị, ngay cả tất cả dấu vết của cảnh tượng lúc đó đều hoàn toàn bị xóa mất.

Đáng tiếc đối phương đánh giá thấp thủ đoạn của nàng, dấu vết quá khứ tuy rằng bị mài mòn, nhưng nhân quả trong tương lai lại khó có thể chặt đứt.

Đối phương có thể tiếp được nhân quả của một vị Đạo Cảnh không đây?

“Khụ khụ…”

“Hậu nhân của một vị Thiên Vị trưởng lão đúng là không dễ dàng bị giết như vậy, ta còn chưa thực sự giết hắn mà đã chịu sự cắn trả đáng sợ.”

“Nếu mà thật sự giết rồi, vậy cho dù có Vĩnh Hằng Thần Lô hộ thể thì cũng phải chịu thương tổn rất lớn.”

Mà giờ phút này, cách chỗ Trọc Ô chừng mấy trăm vạn dặm.

Trong một vùng tinh hệ của Trọc tộc, một thân ảnh có chút suy yếu đang lẩm bẩm gì đó.

Chốn tinh hệ này được bao phủ bằng màu vàng đất, từ xa nhìn lại trông tựa như một vùng sa mạc vô biên, nhưng thực tế thì thân ảnh toàn là màu vàng đất này đang ngồi xếp bằng trên một khối kết tinh, trên người chằng chịt vết nứt, máu tươi không ngừng chảy ra, thương thế cực kỳ nghiêm trọng.

Mà ở trước người nàng, một món thần lô lấp lánh ánh lửa đang chìm nổi lên xuống, một đạo thân ảnh liên tục kêu thảm thiết trong đó.

Lúc nàng nói chuyện tuy rằng khí tức suy yếu, nhưng ánh mắt lại cực kỳ sáng ngời.

Hết chương 2560.
Bạn cần đăng nhập để bình luận