Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1462: Bàn cách cứu viện

Chương 1462: Bàn cách cứu viện

“Tiên tổ đã biến mất vô số năm, nếu không phải lần này Sơ Nguyệt nghe được truyền hoán của tiên tổ thì e rằng chúng ta sẽ không biết chuyện tiên tổ bị vây ở Côn Sơn.”

“Nhiều năm qua, chúng ta đều cho rằng tiên tổ đã vẫn lạc, thật sự không ngờ lão nhân gia vẫn còn trên nhân thế, lại bị vây ở Côn Sơn chịu dựng giày vò.”

“Thân là con cháu đời sau, chúng ta lại hoàn toàn không biết việc này, thật sự là hổ thẹn, không còn mặt mũi nào đối mặt với Thánh Sơ tiên tổ lão nhân gia.”

Trong đại điện Cơ gia, tiệc rượu đã đến trung tuần, mọi người đều uống không ít rượu. Một vài trưởng lão tộc nhân đều choáng váng, tâm trạng cũng bị ảnh hưởng, có chút hổ thẹn nói.

Cố Trường Ca vui vẻ mà ngồi, cười nhạt một tiếng: “Cơ Thánh Sơ tiền bối có tu vi cao thâm, bị vây ở Côn Sơn nhiều năm như vậy cũng chưa từng tọa hóa, việc này đã chứng minh tất cả.”

“Lần này nếu có thể cứu được Cơ Thánh Sơ tiền bối ra, đây chẳng phải một việc công đức đối với thượng giới sao?”

Nghe nói như thế, toàn thân tất cả mọi người trong điện đều chấn động, sắc mặt hiện lên vẻ vui mừng.

Đương nhiên bọn hắn biết điều này có ý gì.

Phải biết rằng bây giờ thượng giới đang vì tai họa Tuyệt Âm Thiên mà khổ não, không tìm được biện pháp nào khả thi.

Dù sao tiên tổ của bọn họ cũng được tôn xưng là tồn tại Nhân Tổ, đến lúc khôi phục lại thời kì đỉnh cao thì Cơ gia có thể ngồi đợi các phe đạo thống đại giáo ở thượng giới tới thăm hỏi.

Tình cảnh đẳng cấp như kia quả thật là phong quang biết bao?

Chỉ cần tưởng tượng một chút thì gợn sóng trong lòng bọn hắn lại không nhịn được mà dâng trào.

“Trường Ca thiếu chủ nói rất có lý, có tiên tổ ở đây thì sao Cơ gia ta phải lo lắng sẽ khó khôi phục được vinh quang khi xưa.”

Gia chủ của Cơ gia Cơ Hạo uống vài chén rượu, khuôn mặt uy nghiêm cũng lộ ra vui mừng hiếm thấy.

Lúc nói chuyện, ánh mắt hắn nhìn vào hai nữ tử là Tô Thanh Ca và Cơ Thanh Huyên đang đứng hầu sau lưng Cố Trường Ca.

Chỉ nhìn như vậy quả thật khó mà phân biệt được ai mới là tỷ tỷ, ai mới là muội muội.

Trong lòng hắn không khỏi khẽ động, hỏi: “Trường Ca thiếu chủ cảm thấy nha đầu Cơ Thanh Huyên này như thế nào?”

Từ thân phận mà nói, mặc dù hắn là cữu cữu của Cơ Thanh Huyên nhưng những năm nay cũng rất ít quan tâm tới nàng, càng đừng nói là chăm sóc nhiều thêm một chút.

Nhưng mà ở thời điểm này, hắn khẳng định muốn làm ra dáng vẻ một cữu cữu tốt, chỉ sợ sẽ khiến cho Cố Trường Ca cảm thấy những năm nay hắn bạc đãi Cơ Thanh Huyên.

“Thanh Huyên rất thông minh lanh lợi, làm cho người khác yêu thích.”

Cố Trường Ca cười nhạt nói, vừa nói chuyện vừa liếc nhìn Tô Thanh Ca bên cạnh.

Tô Thanh Ca rũ mắt, có vẻ rất yên tĩnh, cũng không nói nhiều, bây giờ nàng đang sắm vai nhân vật Cơ Thanh Huyên.

Trên mặt Cơ Hạo hiện lên vẻ vui mừng, cũng vội vàng gật đầu nói: “Quả thật từ nhỏ, nha đầu Cơ Thanh Huyên này đã thông minh, làm việc cũng có lý có đạo, gọn gàng mà linh hoạt.”

Lúc này, trên mặt các trưởng lão còn lại cũng khó nén nổi vui mừng.

Mặc dù Tô Thanh Ca là thị nữ của Cố Trường Ca, nhưng suy cho cùng nàng cũng không mang họ Cơ, kỳ thật trong lòng bọn họ, nàng cũng không khác gì ngoại nhân.

Nhưng mà Cơ Thanh Huyên thì khác, nàng là đệ tử dòng chính của Cơ Gia, thuở nhỏ lớn lên ở Cơ gia.

Nếu nàng có thể giống như tỷ tỷ mình, được Cố Trường Ca coi trọng, đương nhiên đối với toàn bộ Cơ gia, đây là chuyện vô cùng tốt.

Bây giờ, tại thượng giới còn có cái đùi nào đáng tin hơn Cố Trường Ca sao?

“Sơ nguyệt, Nghiêu Tinh...”

Sau đó, Cơ Hạo gọi một đôi nhi tử và nhi nữ của mình, cũng chính là Cơ Nghiêu Tinh và Cơ Sơ Nguyệt đi lên.

Tuy nói lúc trước hai người từng tiếp xúc với Cố Trường Ca nhưng mà lần này đột nhiên Cố Trường Ca đến Cơ gia, hai người còn còn chưa đến bái kiến.

Cho nên Cơ Hạo suy nghĩ, chi bằng nhân cơ hội này để hai người tạo mối quan hệ với Cố Trường Ca.

Mặt khác, bản thân Gia chủ của Cơ gia Cơ Hạo cũng có một ít tâm tư.

Nếu xét riêng về dung mạo, nữ nhi Cơ Sơ Nguyệt của hắn cũng không kém Cơ Thanh Huyên, Tô Thanh Ca chút nào.

Dù sao Cơ Thanh Huyên chỉ là ngoại sanh nữ, Cơ Sơ Nguyệt mới là nữ nhi của hắn.

Cơ Sơ Nguyệt mặc váy dài vàng nhạt, dáng người cao gầy thon dài, khuôn mặt tuyệt mỹ, đôi mắt lóng lánh lộ ra giảo hoạt, toàn thân giống như tinh linh, toát ra linh khí của thiên địa.

“Sơ Nguyệt ra mắt Trường Ca thiếu chủ.”

Nàng nháy mắt, hành lễ với Cố Trường Ca.

Bên cạnh Cơ Nguyệt Sơ, Cơ Nghiêu Tinh mặc trường bào vàng óng, sắc mặt trầm ổn, nhưng bây giờ cũng chắp tay nói: “Nghiêu Tinh ra mắt Trường Ca thiếu chủ.”

Lúc trước ở Tử Sơn, bởi vì gạt Cố Trường Ca đi tìm tung tích của Chưởng Thiên Tháp mà bọn hắn đã đắc tội với Cố Trường Ca.

Sau đó bọn hắn phải chủ động đưa ra Chưởng Thiên Luân mà Cơ gia thật vất vả lấy được, lúc này phiền phức kia mới xem như được giải quyết.

“Hai vị không cần phải khách khí. Nhắc tới khi đó ở Tử Sơn, ngược lại may nhờ có hai vị mà ta mới có thể tìm được Chưởng Thiên Tháp.”

Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm nói, trên mặt mang theo nụ cười.

Cơ Sơ Nguyệt và Cơ Nghiêu Tinh nghe vậy thì hơi mất tự nhiên, có chút lúng túng.

Lúc đó nếu không phải Trần Ngưng Nhi âm thầm đi theo bọn hắn thì e rằng cấm chế phía ngoài Tử Sơn sẽ không dễ dàng bị Cố Trường Ca phá vỡ như vậy.

Đương nhiên lúc đó chuyện này vẫn chủ yếu nhờ vào Giang Thần.

“Trường Ca thiếu chủ đại nhân đại lượng, không so đo sai lầm lúc đó của ta và muội muội, bây giờ còn nguyện ý ra tay trợ giúp Cơ gia ta.”

“Thật sự khiến cho Nghiêu Tinh hổ thẹn không thôi.” Sắc mặt Cơ Nghiêu Tinh mang theo vài phần áy náy nói.

“Việc nhỏ mà thôi, không cần để ý.”

Cố Trường Ca phất tay áo, có vẻ rất tùy ý, cũng không thèm để ý.

Theo hắn thấy, Cơ Nghiêu Tinh là nhân vật làm chuyện lớn, rất thông minh. Từ việc trước đây hắn không hề do dự vứt bỏ Giang Thần thì có thể nhìn ra được một ít. Nhân vật như vậy, càng rõ ràng lúc nào nên làm chuyện gì.

Cho dù Cố Trường Ca không mở miệng, đến lúc đó Cơ Nghiêu Tinh cũng sẽ lựa chọn nhượng bộ, chủ động nhường vị trí gia chủ của Cơ gia này cho Cơ Thanh Huyên.

Hết chương 1462.
Bạn cần đăng nhập để bình luận