Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1571: Tâm tình của Cơ Sơ Nguyệt

Chương 1571: Tâm tình của Cơ Sơ Nguyệt

Trong mắt Cố Trường Ca, thực ra sự tình của huynh muội Cơ gia rất đơn giản.

Chẳng qua chỉ cần một câu nói với ngoại giới, hiện tại Cơ gia được hắn che chở.

Từ đó những thế lực đối địch với Cơ gia sẽ kiêng kỵ, không dám tuỳ tiện động thủ với Cơ gia nữa.

Cho nên hắn bảo Cơ Sơ Nguyệt lưu lại, cũng tương đương với việc đáp ứng thỉnh cầu của hai người, cho ngoại giới một tín hiệu.

Dù sao thì cũng có không ít các thế lực đang nhìn chằm chằm vào Cơ gia. Hiện tại bỗng nhiên hai người là Cơ Sơ Nguyệt và Cơ Nghiêu Tinh rời khỏi gia tộc, đi tới Trường Sinh Cố gia bên này.

Rất nhiều người cũng âm thầm theo dõi, chăm chú quan sát.

Cuối cùng Cơ Sơ Nguyệt ở lại, Cơ Nghiêu Tinh trở về gia tộc.

Như vậy có nghĩa là gì?

Cơ Sơ Nguyệt được xem là tiểu công chúa của Cơ gia, nhìn từ một số phương diện thì khi hành tẩu ở bên ngoài, nàng cũng đại biểu cho mặt mũi của Cơ gia.

Bấy giờ nàng đang tuổi như hoa như ngọc, trên người không có hôn ước, vậy mà lúc này lại đi tới Trường Sinh Cố gia, sau đó ngủ lại.

Các thế lực đối địch của Cơ gia chỉ cần không ngốc hoặc không mù thì đều có thể nhìn ra được chuyện này có nghĩa là gì.

Cơ Nghiêu Tinh và Cơ Sơ Nguyệt cũng không ngốc, trong nháy mắt lập tức hiểu ngay dụng ý của Cố Trường Ca.

“Đa tạ Trường Ca thiếu chủ.”

“Đại ân đại đức của ngài, Cơ gia chúng ta suốt đời khó quên, chắc chắn sẽ khắc ghi mãi mãi, vĩnh viễn không quên.”

Trên mặt hai người hiện lên thần sắc cảm kích, giọng nói hơi run rẩy, đến nỗi không biết nên mở miệng cảm tạ như thế nào.

Trước khi đến đây, bọn hắn cũng đã chuẩn bị xong tâm lý sẽ bị Cố Trường Ca chặn ở ngoài cửa nhưng chưa từng nghĩ cuối cùng Cố Trường Ca vẫn đáp ứng với bọn hắn, phần ân tình này cũng đủ để toàn thể tộc nhân từ trên xuống dưới Cơ gia khắc ghi trọn đời.

Huống chi trước kia cũng là Cố Trường Ca giúp đỡ hai người bọn hắn thoát khỏi Côn Sơn.

“Thực sự là chúng ta thiếu nợ Trường Ca thiếu chủ quá nhiều.”

Trong lòng Cơ Nghiêu Tinh thầm nói, nhìn muội muội trên mặt mang hà sắc ở bên cạnh.

Cơ Sơ Nguyệt lườm ca ca của mình một cái, có chút xấu hổ gật đầu, cảm giác trên mặt mình rất nóng, trái tim cũng nhảy rất nhanh, nàng không dám ngẩng đầu nhìn Cố Trường Ca.

“Cơ Thánh Sơ tiền bối đã từng có đại ân đối với hàng tỷ sinh linh trên thượng giới, Cơ gia gặp khó khăn lớn như thế, làm sao ta có thể khoanh tay đứng nhìn.”

Cố Trường Ca cũng không quay đầu, than nhẹ một tiếng như thể đang tiếc nuối cho cảnh ngộ mà toàn thể Cơ gia gặp phải.

Cơ Nghiêu Tinh trịnh trọng nói: “Mặc kệ như thế nào, với tình hình trước mắt mà Trường Ca thiếu chủ đã nguyện ý tương trợ Cơ gia ta thì đây chính là một đại ân. Cơ gia ta vĩnh viễn sẽ không quên.”

Lúc trước trong lòng hắn luôn có ngạo khí, cảm thấy mình không hề thua kém bất kỳ ai.

Mặt ngoài hắn tỏ ra khiêm tốn nhưng thực ra trong lòng rất xem thường, cảm thấy nếu Cơ gia khôi phục vinh quang dĩ vãng thì hắn tuyệt đối có thể trở thành một trong những tuổi trẻ Chí Tôn cường đại nhất, xán lạn nhất thượng giới.

Trước đó hắn e ngại Cố Trường Ca là xuất phát từ quyền thế và địa vị mà hiện tại mới thật sự là khâm phục và sùng kính.

Cố Trường Ca cười cười, khoát tay nói: “Nghiêu Tinh đạo huynh không cần như thế, đối với ta mà nói chuyện này cũng chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.”

Mặc dù Cố Trường Ca nói nghe thật nhẹ nhàng và không để ở trong lòng nhưng lúc này đây Cơ Sơ Nguyệt và Cơ Nghiêu Tinh lại vô cùng cảm kích hắn.

Sau khi nhận được lời cam đoan của Cố Trường Ca, cuối cùng khói mù trong lòng Cơ Nghiêu Tinh mới tán đi. Hắn thở phào một hơi, tiếp đó cáo từ rời khỏi.

Gương mặt giăng đầy mây đen trong khoảng thời gian này cũng lộ ra nụ cười dâng trào lòng tin.

“Ca ca…”

Cơ Sơ Nguyệt nhìn thấy ca ca của mình rời đi thì bỗng nhiên có chút bất an, tay chân luống cuống, trong lúc nhất thời ngay cả tay cũng không biết nên để ở đâu.

Dù sao thì hiện giờ trong điện cũng chỉ còn có hai người là nàng và Cố Trường Ca.

Thần đảo của Cố Trường Ca ở chỗ này, ngày bình thường hắn đều tu luyện ở đây.

Cơ Sơ Nguyệt được nuông chiều từ bé, mặc dù không có tính khí kiêu căng của đại tiểu thư nhưng cũng chưa từng phục vụ người khác.

Lúc này đứng phía sau Cố Trường Ca, nàng chỉ cảm thấy như có gai ở sau lưng, đứng ngồi không yên, không biết nên làm gì.

Cố Trường Ca bảo nàng lưu lại?

Hiện tại trong đầu của nàng chỉ có câu nói này của Cố Trường Ca, trong lúc nhất thời đã liên tưởng đến rất nhiều thứ, hai bàn tay nhỏ đan xen vào nhau.

Lần đầu tiên nhìn thấy Cố Trường Ca là lúc đang ở phụ cận Tử Sơn tìm Chưởng Thiên Tháp.

Khi đó Cố Trường Ca cùng với vị hôn thê của hắn là trữ đế của Vô Song tiên triều Nguyệt Minh Không cùng nhau chạy tới Thần Khư môn.

Đó cũng là nơi nàng gặp Giang Thần lần đầu tiên, biết được hắn bởi vì thiên phú mà không thể tiến vào Thần Khư môn, nàng liền cho hắn cơ hội bái nhập vào trong.

Cũng chính khi đó, Giang Thần thẳng thắn đối với nàng rằng hắn nắm giữ truyền thừa của Thần Nguyên Sư, có thể giúp nàng tìm được Chưởng Thiên Tháp.

Cơ Sơ Nguyệt đặt việc khôi phục sự huy hoàng của Cơ gia lên hàng đầu, đương nhiên là lựa chọn tin tưởng Giang Thần.

Lúc đó, Cơ Sơ Nguyệt cảm thấy Cố Trường Ca thân là truyền nhân của Trường Sinh Cố gia, quyền thế ngút trời, vốn không phải là người cùng một thế giới với nàng.

Vì thế nên cho dù tôn kính hắn nhưng thực ra trong cõi lòng nàng cũng mang thái độ không để tâm.

Thậm chí là về sau khi biết được Cố Trường Ca muốn tìm Chưởng Thiên Pháp, nàng cũng giấu giếm hắn mà đi đến Tử Sơn cùng với bọn người Giang Thần.

Tuy nhiên cũng bởi vì sự kiện đó mà nàng đã khắc sâu được cái gì gọi là quyền thế.

Sau đó hành tung của bọn hắn bị Trần Ngưng Nhi theo dõi, Cơ gia lo lắng sẽ đắc tội với Cố Trường Ca cho nên không tiếc đưa Chưởng Thiên Luận mà bọn hắn vất vả lắm mới lấy được cho Cố Trường Ca.

Vốn dĩ nàng và Cố Trường Ca cũng không gặp nhau nhiều lắm.

Nhưng Cơ Sơ Nguyệt không ngờ Cố Trường Ca sẽ trở thành ân nhân cứu mạng của toàn thể Cơ gia.

Thậm chí hôm nay chính nàng sẽ đứng ngay sau lưng hắn, ngượng ngùng khẩn trương như thế này.

Chỉ có thể nói hết thảy mọi chuyện đều là tạo hoá trêu ngươi.

Nàng biết rõ sau sự tình ở Côn Sơn, bản thân nàng cũng có ý ngưỡng mộ khó có thể dùng lời để diễn tả đối với Cố Trường Ca.

Bởi vì hắn thật sự là một nam tử hoàn mỹ đến mức không thể tìm được bất cứ tỳ vết nào.

Cơ Sơ Nguyệt tin tưởng nữ tử trên thế gian này chỉ cần là người đã từng tiếp xúc với hắn thì đều sẽ sinh ra ý nghĩ này.

Cho dù là lúc ở trong địa lao tại Côn Ô thành, Cố Trường Ca trêu đùa nàng ngay trước mặt Giang Thần, nàng cũng không hề tức giận, chẳng qua chỉ cảm thấy có chút thẹn thùng và xấu hổ mà thôi.

Hết chương 1571.
Bạn cần đăng nhập để bình luận