Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2600: Cảm giác không chân thật

Chương 2600: Cảm giác không chân thật

Từ miệng Hồng Côi Tôn giả, Cố Trường Ca gần như đã hiểu hết quá khứ của nàng. Vừa rồi hắn còn móc nối lại một lượt, rất nhiều chuyện không khác với những gì hắn suy đoán cho lắm.

Nàng trông như cực kỳ hung bạo, thật ra chỉ vì sống ở đấu trường một thời gian quá dài, mỗi ngày đều phải trải qua việc chiến đấu và chém giết, bất đắc dĩ phải ngụy trang cho chính mình một lớp vỏ bọc để tự vệ.

Ở trong cái nơi như đấu trường này, nếu như không hung tàn, cứng cỏi thì không thể bảo vệ tốt chính mình được.

Thế cho nên nàng tình nguyện để mình cả người dơ bẩn đầy vết máu, cũng không muốn rửa ráy sạch sẽ, đây cũng chính là một cách để tự bảo vệ chính mình.

Nói đi nói lại, đây thật ra là một kẻ rất thông minh. Chỉ là nàng đã quen dùng sự hung tàn và tàn nhẫn của mình để tự bảo vệ bản thân.

Đương nhiên, nếu như không phải ngoài ý muốn trông thấy sát lục chi đạo của nàng phù hợp, Cố Trường Ca lười phải quản nhiều như thế. Trước mắt hắn cần bồi dưỡng nhân thủ để hắn có thể sử dụng trong tương lai.

Người trước mắt đây phù hợp với sát lục chi đạo, vậy Cố Trường Ca tất nhiên sẽ không tiếc cái giá nào để đưa tay giúp đỡ. Trong tương lai, nàng chắc chắn có thể trở thành một món lợi khí trong tay hắn.

“Bên phía Trọc tộc chắc hẳn đã nghe phong thành về chuyện này rồi, Trọc Phong Tà cẩn thận hơn những gì ta tưởng tượng.”

“Chỉ là, hắn thật sự cho rằng việc hắn liên thủ với đám người bên Hồn tộc mà ta không thể phát giác sao?”

Cố Trường Ca cũng không suy nghĩ quá nhiều về chuyện này, trái lại suy nghĩ về một chuyện khác.

Mấy ngày nay hắn đều ở Cổ Phong Cổ Thành, bên phía Trọc tộc một mảnh gió yên sóng lặng, Trọc Phong Tà rõ ràng đã đoán được dụng ý của hắn, không dám tìm hắn để hỏi han nghiệm chứng.

Chỉ có thể nói là đám người này đi đến được như hiện tại, kẻ nào kẻ nấy đều tiếc mạng mình.

Trọc Phong Tà không dám đặt cược mạng sống và tương lai Trọc tộc, nên chỉ có thể chờ đợi thái độ từ phía Cố Trường Ca.

Mà trong quá trình chờ đợi này, bên phía thế lực hàng đầu Tiên Linh văn minh - Hồn tộc cũng xuất hiện động tĩnh.

Nếu Cố Trường Ca đoán không sai, nội tình của đám người bên Hồn tộc kia chắc hẳn đã phát giác và có biện pháp ứng phó rồi. Vì vậy bây giờ hắn phải chờ một thời cơ thích hợp.

Nếu như Trọc Phong Tà và phía bên Hồn tộc liên thủ, vậy chuyện đó cũng khá hợp ý Cố Trường Ca.

Với sự cẩn trọng của Trọc Phong Tà, tất nhiên phải có đầy đủ lực lượng mới dám đến tìm hiểu mục đích của hắn. Mà thứ Cố Trường Ca chờ đợi, cũng chính là thời cơ đó.

Trước lúc đó, Trọc tộc và Trọc Phong Tà cũng sẽ duy trì cục diện hòa khí vui vẻ với hắn.

“Toàn bộ lực lượng Linh Khư hoàng tộc cũng chẳng bằng Trọc tộc, dựa vào mỗi Linh Khư hoàng tộc là không được…”

Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, nếu như lực lượng bên phía Linh Khư hoàng tộc đầy đủ, hắn cũng không cần phải cân nhắc nhiều như thế. Xét từ tình huống trước mắt, chỉ cần sau khi chiếm được Tiên Linh văn minh vào tay, tiếp đến sẽ có nhiều hướng đi hơn, sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Mà bây giờ, Hi Nguyên văn minh mà Tiên Linh văn minh phụ thuộc dường như không nhận ra động tĩnh bên này.

Là một nền văn minh chí cường, đẳng cấp và nội tình của nó không phải là thứ mà đám văn minh cổ lão có thể so sánh được. Thậm chí nền văn minh này đã có thể chưởng khống được cả hướng đi của vận mệnh trong cõi minh minh.

Nếu như Hi Nguyên văn minh chú ý mật thiết tới sự biến hóa khí vận của Tiên Linh văn minh thì chắc có thể nhận ra một chút mánh khóe và sự khác thường.

Ban đầu, Cố Trường Ca vẫn chỉ cách thời không và vĩ độ vô tận nhìn trộm một nền văn minh chí cường khác là Húc Đán văn minh, đã thu hút vô số sự chú ý từ bọn họ.

Điều này khiến hắn cân nhắc liệu có nên bắt đầu vận dụng bố trí khác, ví dụ như bên phía Bản Nguyên giới.

Mà vào lúc này, sau khi rời khỏi đấu trường Vạn Tộc, nữ tử tóc xám bị Linh Hoàng kéo theo bên người, tâm trạng lộ rõ vẻ cực kỳ hoảng hốt.

Một loại cảm giác yên lòng khiến nàng sinh ra cảm giác hơi không chân thật.

Trước mặt là ánh mặt trời ấm áp, táp vào gò má chính là làn gió vừa ấm áp lại dịu dàng. Đây không còn là đấu trường vẫn luôn chìm trong tối tăm không có ánh mặt trời tràn ngập máu tươi và cảm giác ẩm ướt. Trên đầu là bầu trời trong xanh, vạn dặm không mây, còn có linh khí tươi mát.

Nàng đã lâu không được thế này, có thể bình thản ung dung đứng dưới ánh mặt trời.

Nàng hưởng thụ ánh nắng ấm áp, ngửi bầu không khí vô cùng dễ chịu không lời nào diễn tả được. Loại cảm giác này, khiến nàng nhớ lại ký ức khi mình còn bé.

Lúc ấy nàng cũng vô ưu vô lự, tự do tự tại.

Nếu như không phải không có lựa chọn thì sao nàng lại tình nguyện để máu tươi và dơ bẩn vương lên người, giống như một con chuột đồng đầm mình bên trong rãnh nước bẩn.

Chẳng qua, giờ đây, thật ra nàng cũng không hiểu rõ tình cảnh của mình được.

Nàng cũng không biết đến thân phận của Cố Trường Ca, nàng chỉ biết chủ nhân phía sau đấu trường Vạn Tộc và trưởng lão Trọc tộc đều đối xử rất tôn kính, khách sáo với hắn.

Rất hiển nhiên, Cố Trường Ca có địa vị rất lớn.

Nhưng vừa rồi hắn lại nói, bảo mình từ nay về sau đi theo hắn là có ý gì? Là nhìn trúng điểm nào trên người nàng sao?

Giết người thay hắn ư? Hay là cái khác?

Hết chương 2600.
Bạn cần đăng nhập để bình luận