Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1269: Người nào dám xông vào Cửu Đại Sơn của ta?

Chương 1269: Người nào dám xông vào Cửu Đại Sơn của ta?

Trong mây mù mênh mông, Thanh Vân phi thuyền đang phá vỡ thác nước, bay tới về nơi này, đỡ lấy áp lực kinh khủng, sương tiên mịt mờ, phù văn lấp lóe, bất động như bàn đá.

Vân Thâm Mộ Xử, còn gọi là nơi mây sâu không có đường về, nơi đây còn được gọi là mộ mây giữa trời đất.

Ở chỗ này rất dễ khiến người mất phương hướng, cho dù là tu sĩ có tu vi cao thâm, cũng rất khó tìm được cửa ra vào chính xác.

Cho nên Cửu Đại Sơn mới chọn Vân Thâm Mộ Xử, xem như tấm chắn thiên nhiên ngăn cách bên ngoài với bên trong.

Có điều Thiên Lộc Huyền Nữ rõ ràng có thủ đoạn đặc biệt, có thể xuyên qua vùng khu vực đấy, khống chế lấy Thanh Vân phi thuyền , rất nhanh từ dưới thác nước vượt qua mà tới.

"Xem ra Cửu Đại Sơn rất tự tin, thậm chí ngay cả đệ tử trông coi cũng không có, càng không có đại trận hộ sơn."

Cố Trường Ca đứng sừng sững ở trên phi thuyền, áo trắng vù vù, tóc bay phất phới, ngước mắt nhìn về phía xa, ngược lại có chút kỳ dị.

Nghe được lời kia, Thiên Lộc Huyền Nữ gật đầu nói, "Bởi vì Cửu Đại Sơn biết, thế gian này không có bao nhiêu người có thể tìm tới nơi đây."

"Thật sao? Vậy không phải là bị ngươi tìm tới sao?"

Cố Trường Ca cười cợt, sau đó có chút chế nhạo nói, "Nói cho ta một chút ân oán giữa ngươi với Cửu Đại Sơn đi, ta bỗng nhiên thấy hứng thú."

"Cố công tử dự định giúp ta báo thù sao? Đây thật là chuyện ta không cách nào báo đáp, đáng tiếc lấy thân báo đáp, ngươi lại không muốn."

Thiên Lộc Huyền Nữ bên cạnh thúc dục Thanh Vân phi thuyền, vừa mở miệng trả lời, khóe miệng của nàng ngậm lấy một ý cười nhàn nhạt mà ung dung.

Nói trò chuyện lại có vẻ dường như có chút đùa cợt, nếu như ở nơi này có người biết nàng, tuyệt đối sẽ trố mắt đứng nhìn.

Không thể tin được nữ tử trước mắt kia, chính là Thiên Lộc Huyền Nữ thánh thiện đoan trang, không tranh quyền thế.

"Tại sao không thể lấy thân báo đáp, dù không thể làm ấm giường, nhưng làm nô làm tỳ, kỳ thật vẫn có thể." Cố Trường Ca mỉm cười.

Khóe miệng của nàng tươi cười không giảm chút nào, nói, "Không nghĩ tới đường đường là Cố công tử, vậy mà cũng có một ngày sợ ta như thế."

Trong lúc nói chuyện, tóc đen phía trước dính vào dưới cằm nàng, lộ ra vẻ mê người đến cực điểm.

Đối với sự mị hoặc ba lần bốn lượt ấy của nàng, Cố Trường Ca đã rất quen thuộc.

Hắn biết đây là Thiên Lộc Huyền Nữ cố ý gây nên, cho dù có phải là sau khi đạo tâm nhập ma sau biến thành bản tính bại lộ hay là cố ý ngụy trang, thì đều không che giấu được sự thật là hắn không ăn được nàng.

Nàng thấy bản thân Cố Trường Ca cũng không phản ứng, nàng vẫn không ngoài ý muốn, tiếp tục nói, "Lúc trước một vị sư tỷ của ta, phản bội Thiên Lộc thành, phản bội ta với sư tôn, cuối cùng đi đến Cửu Đại Sơn."

Nàng cũng không có nói vị sư tỷ kia là ai, có điều bây giờ, càng là hiện ra mây trôi nước chảy, càng nói rõ tính nghiêm trọng của cừu hận.

Cố Trường Ca có chút nhiều hứng thú nói, "Hiện tại vị sư tỷ kia của ngươi, đã trở thành sơn chủ của Cửu Đại Sơn?"

Thiên Lộc Huyền Nữ lắc đầu nói, "Nàng tư chất kém xa ta, bây giờ nhiều lắm là Chuẩn Đế cảnh, sơn chủ của Cửu Đại Sơn, chí ít cũng là kẻ thành đạo."

"Chuyện ấy thật sự là một bút tài nguyên phong phú nha." Hắn nghe vậy không nhịn được tán thưởng một tiếng.

Thiên Lộc Huyền Nữ nhìn hắn một cái, cùng hợp tác với người đáng sợ như vậy, không khác nào bảo hổ lột da ra.

Nàng cũng không biết lựa chọn ngay lúc đó của mình, đến cùng là chính xác hay sai lầm.

Rất nhanh, Thanh Vân phi thuyền đi qua tầng tầng mây mù, phía trước bỗng nhiên xuất hiện một đại lục cổ xưa mà nguy nga.

"Người đến là người nào?"

Chỉ trong nháy mắt, nơi đó đã có tu sĩ chú ý tới Thanh Vân phi thuyền hạ xuống, nhịn không được hét lớn một tiếng, hóa thành cầu vồng bay tới, hỏi.

Thế gian này chỉ có Thanh Vân phi thuyền có thể tìm được Vân Thâm Mộ Xử.

Nhưng lúc người kia còn chưa đến gần, một bàn tay lớn màu vàng óng, đã nhô ra từ bên trong Thanh Vân phi thuyền, che đậy bát phương, nắm lấy một tên, mang theo qua đây.

Một màn đấy kinh động đến Trần Tố Vân sau khi vạch mặt với mấy người Cổ Vô Địch, đang định quay lại Đệ Nhị Sơn.

"Người nào lại dám xông vào Cửu Đại Sơn của ta?"

Trong lòng của Cổ Vô Địch nhẫn nhịn rất nhiều lửa giận, đang khó mà phát tiết, bỗng nhiên thấy có người xâm nhập Cửu Đại Sơn, lúc này trong tay lấy ra binh khí, chủ động phát động công kích.

Một mảnh kiếm khí xen lẫn màu vàng óng, binh khí trong tay hắn lên trên, vô cùng mênh mông cuồn cuộn, chém về phía trước Thanh Vân phi thuyền.

Tu sĩ còn lại, cũng lần lượt xuất ra bản lĩnh của mỗi người, một mảnh tia sáng mãnh liệt bay ra, giống như có mảng lớn ngân hà bao phủ mà đi.

Nhưng, phía trên Thanh Vân phi thuyền , vẫn như cũ chỉ có một bàn tay lớn màu vàng óng bao trùm rơi xuống, giống như ngưng tụ thành phù văn màu vàng, chính là tay của Thiên Đế, có thể trấn áp vạn cổ bát hoang.

"Xoẹt", "Xoẹt "

Tất cả ánh sáng đều bị chôn vùi, trong nháy mắt hóa thành tro tàn.

"Cái gì?"

Sắc mặt của Cổ Vô Địch thay đổi, không nghĩ tới người ra tay, lại có sức mạnh kinh khủng đến loại mức độ này, chỉ dựa vào một chưởng đã tiêu diệt tất cả chiêu thức của bọn họ.

Hơn nữa uy lực lại còn không giảm, vẫn đang rơi xuống hướng phía bọn hắn, những người còn lại thân thể suýt chút nổ tung, da thịt văng tung tóe, đã chảy ra máu tươi.

Hết chương 1269.
Bạn cần đăng nhập để bình luận