Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1742: Khôi lỗi cấp bậc Kẻ thành đạo

Chương 1742: Khôi lỗi cấp bậc Kẻ thành đạo

Cố Trường Ca cũng không có giết vị Chí cường giả của Thiên Hoàng sơn này mà là ma diệt thần hồn, luyện chế thành một khôi lỗi.

Quá trình này rất thuận lợi, không có bất kỳ trở ngại nào.

Mặc dù đối phương đã dùng toàn lực để chạy trốn nhưng trước mặt Cố Trường Ca lại không tính là gì, rất nhanh liền bị bắt lấy.

Mặc dù thực lực của khôi lỗi này bị giảm đi rất nhiều nhưng vẫn là một tồn tại Kẻ thành đạo.

Đối với tu sĩ chưa bước vào cảnh giới này mà nói thì vẫn là một ngọn núi lớn kinh khủng khó mà chống lại được, đánh một chưởng liền có thể hủy diệt.

Sau khi làm xong hết thảy, Cố Trường Ca cất bước rời khỏi mảnh tinh vực này, đi tìm vết tích theo dõi hắn của Kẻ thành đạo còn lại.

Rất nhanh sau đó, ở một mảnh tinh vực khác, hắn tìm được một Kẻ thành đạo của vạn đạo Thánh Sơn rồi làm giống lúc trước, luyện chế Kẻ thành đạo đó thành một tôn khôi lỗi.

Tại khu vực khác, có người thôi diễn thiên cơ, phát giác được không thích hợp thì sắc mặt kịch biến, tính toán đào tẩu.

Nhưng cảnh giới hiện tại của Cố Trường Ca khủng bố tới cỡ nào, linh giác càng vô cùng đáng sợ.

Chỉ trong nháy mắt liền thấy rõ ý đồ của hắn, Cố Trường Ca liền phá vỡ ngàn vạn dặm không gian đuổi tới.

Đối phương vô cùng hoảng sợ, không ngừng cầu xin tha thứ, muốn sống sót nhưng thần sắc Cố Trường Ca lại không hề dao động mà tiêu diệt thần hồn của hắn.

Nửa ngày trôi qua, trong tay hắn đã có năm tôn khôi lỗi cấp độ Kẻ thành đạo.

Dựa theo cảnh giới chân thực thì Cố Trường Ca sắp bước vào Kẻ thành đạo hậu kỳ, đối với hắn mà nói thì bản nguyên của Kẻ thành đạo đã không còn hiệu quả mấy nữa.

Ngoại trừ một vài bản nguyên của thế giới đặc biệt như Hỗn Độn bản nguyên, Thái Sơ bản nguyên,… thì cũng chỉ có bản nguyên của Tàn Tiên hay thậm chí là cấp bậc cao hơn mới có tác dụng với hắn.

Cho nên giá trị lớn nhất của những người này cũng chỉ là để luyện chế thành khôi lỗi.

“E rằng sau khi chuyện thần hồn Kẻ thành đạo của các tộc bị chôn vùi truyền ra, thượng giới sẽ lại nhấc lên sóng lớn vô tận…”

“Chuyện này ngược lại khiến ta chọc tới không ít phiền phức nhưng hết thảy đều có biện pháp giải quyết.”

Trước khi Cố Trường Ca rời khỏi nơi đây, trong mắt hắn lóe lên thần sắc không hiểu, rất nhiều ý nghĩ thoáng qua trong đầu.

Nhân lần đại loạn này, có lẽ hắn có thể khiến thượng giới hiện nay càng trở nên mơ hồ.

Tai họa Tuyệt m Thiên, người thừa kế Ma Công, tiên lộ sắp hiện ra…

“Đúng lúc Nội Vũ Trụ bên trong ta cũng sắp trọn vẹn, có lẽ Hắc Ám thiên đình này cũng nên hàng thế.” Ánh mắt Cố Trường Ca bình tĩnh, chậm rãi rời đi, chớp mặt một cái vượt qua ngàn vạn dặm rồi xuất hiện ở bên ngoài.

Thần niệm hắn đảo qua thiên vũ, trong nháy mắt lướt qua rất nhiều Sinh Mệnh Cổ Tinh, sau đó chú ý tới một Kẻ thành đạo ở Nguyên Thủy Hồ vẫn đang truy lùng dấu vết mà hắn lưu lại.

Ngay lập tức, hắn vung ống tay áo lên lấy ra ba tôn khôi lỗi cấp bậc Kẻ thành đạo đám tới vùng tinh vực kia, đi chặn giết người này.

Sinh Mệnh Cổ Tinh vô cùng mênh mông, sinh cơ bừng bừng, có chừng vạn ức tu sĩ và sinh linh sinh sống bên trong.

Xung quanh đều là rừng cây tươi tốt vô cùng cao lớn, rất nhiều thế lực tông môn mọc lên như rừng, lộ ra sự thê lương mà cổ lão.

Nhưng Cố Trường Ca cảm giác tu vi của người mạnh nhất mảnh Sinh Mệnh Cổ Tinh này cũng chỉ có Chí Tôn cảnh, thậm chí còn chưa bước vào Chuẩn Đế cảnh.

Đương nhiên dạng tinh vực như Sinh Mệnh Cổ Tinh có rất nhiều trong thượng giới, như hằng dòng sông cát, nhiều vô số kể.

Thực lực của người mạnh nhất chỉ có Chí Tôn cảnh cũng không kỳ quái, cũng không phải tất cả thế lực tông môn đều có Kẻ thành đạo sinh ra.

Bây giờ, bên ngoài Sinh Mệnh Cổ Tinh này có một nữ tử lục y yểu điệu nhíu mày, trong cong ngươi có dị quang hiện lên, nhanh chóng chạy đến rồi dùng thần niệm quét ngang kiểm tra bốn phía.

Nàng thoạt nhìn rất trẻ tuổi nhưng dựa vào khí tức tang thương trên người thì chắc chắn đã tu hành trên trăm vạn năm.

Thân là Kẻ thành đạo của Nguyên Thủy Hồ, bản thể của nàng cũng không phải là nhân tộc mà là một khối Lục La thánh linh do thiên địa tạo ra, thai nghén mấy chục vạn năm, vừa mới hóa hình liền nắm giữ thực lực Chí Tôn cảnh.

Sau mấy trăm vạn năm khổ tu, cuối cùng bước vào hàng ngũ Kẻ thành đạo.

Không chút khách khí mà nói thì thân là thánh linh do trời sinh đất dưỡng, từ nhỏ nàng liền được thiên địa chiếu cố, hội tụ rất nhiều khí vận.

Thậm chí bên trong thượng giới còn có truyền ngôn, nếu tu sĩ ra tay với thánh linh sẽ gặp phải bất hạnh, thậm chí chịu đến thiên khiển.

Chớ nói chi là thánh linh một mạch vô cùng cường đại, thiên phú khủng bố, tu sĩ tầm thường hoàn toàn không phải là đối thủ.

Cho nên rất nhiều người nhìn thấy thánh linh liền sẽ cách xa nhất có thể, căn bản không muốn nhiễm phải khí tức của nàng và nhân quả.

“Không nghĩ tới Lục La Thiên Tôn hoành hành ngang dọc mấy trăm vạn năm, bây giờ ngay cả dấu vết của mấy người áo đen cũng để mất dấu.”

“Nếu truyền đi sẽ dọa người cỡ nào.”

Ánh mắt nữ tử lục y lạnh lẽo, thần niệm mênh mông mà bàng bạc, không hề che giấu mà lướt qua rất nhiều ngôi sao.

Thân là Kẻ thành đạo, nàng vẫn còn truy tìm dấu vết của một đám hắc y nhân tới tận bây giờ thực sự khiến nàng nhẫn nhịn tới nội thương.

Mặc dù bên dưới có Sinh Mệnh Cổ Tinh nhưng từ trước tới nay nàng làm việc đều cường thế không hề kiêng nể điều gì, cho nên liền không thèm để ý tới.

Ngay lập tức, một cỗ uy áp kinh khủng bao phủ xuống, tính toán tìm một chút khí tức hoặc là dấu vết.

Vút!

Cỗ ba động khủng bố này liền vét sạch toàn bộ Sinh Mệnh Cổ Tinh trong nháy mắt.

Trời long đất lở, nhật nguyệt run rẩy, từng đám mây lớn bị vỡ nát.

Cơ hồ tất cả tu sĩ đều bị kinh động, run rẩy không thôi, thần hồn sợ hãi, khuôn mặt trắng bệch, nghĩ mãi mà không rõ sao lại có một Kẻ thành đạo khủng bố như vậy đi xuống nơi đây.

Tất cả những người cường đại nhất trong các tông môn đều kinh ngạc lao ra ngoài bay lên thiên khungm mang theo sự sợ hãi.

Rất nhiều tồn tại Chuẩn Chí Tôn bế quan không ra cũng sắc mặt đại biến, thức tỉnh phóng lên không trung, vô cùng lo lắng bất an.

“Chúng ta xin bái kiến tiền bối, không biết tiền bối tới nơi đây là có chuyện gì?”

Tất cả mọi người thở cũng không dám thở mạnh, chỉ có thể cần thận từng li từng tí hỏi thăm Lục La Thiên Tôn, lo lắng sẽ làm một Kẻ thành đạo tức giận.

“Các ngươi có thấy một đám hắc y nhân chạy trốn vào nơi đây không? Ta đang muốn tìm tung tích của bọn hắn.”

Lục La Thiên Tôn mở miệng hỏi, thần sắc lạnh lùng. Tuy thân là nữ tử nhưng trên người lại có uy áp tựa như địa ngục khiến người khác sợ hãi.

Hết chương 1742.
Bạn cần đăng nhập để bình luận