Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1078: Ngươi chỉ có thể nghe ta!

Chương 1078: Ngươi chỉ có thể nghe ta!

"Đại nhân có ý gì? Hai tỷ đệ chúng ta không oán không cừu với ngươi, ngày thường chỉ là dựa vào hái thuốc mà sống, chưa từng trêu chọc kẻ thù."

Bạch Liên Nhi nhanh chóng thở sâu, bình tĩnh nói, mặc dù rất có thể là Cố Trường Ca đã biết thân phận chân thật của nàng và Bạch Họa, nhưng không đến bước cuối cùng thì nàng vẫn không muốn chủ động thẳng thắn thừa nhận những điều đó.

"Không sao, hiện giờ ta giết hắn thì chúng ta sẽ thành kẻ thù." Cố Trường Ca hời hợt cười.

Bạch Liên Nhi hơi khựng lại, không ngờ Cố Trường Ca sẽ nói như vậy.

Mà khi hắn dứt lời, trong hư không lập tức truyền tới những tiếng gãy vỡ xương cốt rợn người, Bạch Họa kêu la thảm thiết, khuôn mặt sợ hãi, khó có thể chịu đựng loại thống khổ này.

"Tỷ tỷ cứu ta…."

Giọng nói của hắn ẩn chứa sự sợ hãi và thống khổ không thể nói thành lời.

"Chút đau khổ như vậy mà cũng chịu đựng không được, ngươi thật đúng là đồ phế vật." Sắc mặt của Bạch Liên Nhi cực kỳ lạnh lẽo.

Mặc dù nàng mắng Bạch Họa như thế, nhưng cũng không thể ngồi nhìn hắn chết trước mặt mình.

Ngay lập tức, nàng lạnh lùng nhìn về phía Cố Trường Ca, nói, "Buông hắn ra, nếu không thì ngươi sẽ không chiếm được thứ mà ngươi muốn. Tính mạng của ta không đáng tiền, ta cũng không sợ chết."

Khi thành lập Xuân Phong Bích Ngọc Lâu thì nàng đã không hề để ý tới sinh tử của mình rồi.

Là sát thủ, tính mạng căn bản không phải của bản thân, không ai biết lần chấp hành nhiệm vụ ám sát nào sẽ khiến mình vĩnh viễn nằm lại nơi đó.

Đối với Bạch Liên Nhi mà nói, chuyện mà phụ thân Bạch Côn giao cho nàng giống như là nhiệm vụ.

Trong quá trình này, nếu như mất mạng thì đó cũng là do chính nàng lựa chọn.

Coi nhẹ sinh tử, hết thảy tùy duyên.

Cho nên nàng cũng không sợ sự uy hiếp của Cố Trường Ca.

"Ngươi nói như vậy hình như rất có đạo lý, đối với ta, mệnh của ngươi hoàn toàn không đáng tiền." Nghe vậy, Cố Trường Ca khẽ cười, sau đó buông lỏng Bạch Họa, "Hiện tại có phải nên đưa thành ý của ngươi ra không?"

Bạch Liên Nhi lạnh lùng nhìn chăm chú vào Cố Trường Ca, trong đôi mắt không hề có bất kỳ biến hóa cảm xúc nào.

"Ngươi muốn thành ý là cái gì?" Nàng hỏi.

"Thật ra thành ý mà ta muốn cũng rất đơn giản. Ta không thích dáng vẻ hiện tại của ngươi, nhìn vào làm ta hết muốn ăn. Không thể không nói, ngươi rất thành công, chí ít ở phương diện làm người khác buồn nôn." Cố Trường Ca khẽ lắc đầu.

Nghe nói như thế, Bạch Liên Nhi có chút sững sờ, không ngờ thành ý mà Cố Trường Ca nói lại là chuyện này.

Sau đó, nàng nở nụ cười lạnh lùng nói, "không ngờ ngươi cũng là loại người nông cạn."

Nhưng vừa dứt lời, khuôn mặt của nàng đã xảy ra biến hóa, chẳng mấy chốc đã khôi phục lại dáng vẻ nguyên bản của mình.

Thủ đoạn dịch dung của Bạch Liên Nhi rất cao minh, biến hóa đa đoan, nàng không những cải biến vẻ ngoài, ngay cả xương và huyết nhục, khí tức đều được tái tạo một lần, cho dù là Chí Cường tồn tại có thể dễ dàng nhìn thấu bản nguyên thì cũng rất khó nhận ra sự dị thường kia.

Đương nhiên, cách nắn xương, ngưng huyết nhục này rất thống khổ, thuộc về thủ đoạn truyền thừa của Sát Đế, nhưng lại có thể giữ bí mật và ngụy trang rất lớn, khó có thể làm người ta nhìn thấu.

"Như vậy thuận mắt hơn nhiều."

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, lại quan sát nàng một lần nữa, vì thể chất đặc thù, trên người Bạch Liên Nhi có một luồng khí tức mê hoặc kinh người.

Nhưng ánh mắt của hắn lại không hề có biến hóa quá lớn.

"Xem ra Sát Đế truyền thừa đúng là đã rơi vào tay ngươi, loại thủ đoạn dịch dung này cho dù là Chí Tôn thì cũng rất khó nhìn thấu."

"Đây mới là mục đích của ngươi?" Bạch Liên Nhi hơi biến sắc.

Mặc dù những năm gần đây bên ngoài có rất nhiều lời đồn đãi nói rằng chủ nhân thần bí của Xuân Phong Bích Ngọc Lâu có được Sát Đế truyền thừa, nhưng những lời đồn đó chưa hề được chứng minh.

Cố Trường Ca cũng không trả lời vấn đề của nàng, mà trực tiếp nói, "Ta có thể thả phụ thân của ngươi, đồng thời làm Yêu Giới từ bỏ lệnh truy sát hắn."

"Điều kiện là cái gì?"

Bạch Liên Nhi nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, nói, "Nếu ngươi chịu tuân thủ hứa hẹn, vậy thì ta sẽ giao túi gấm cho ngươi, nếu không cho dù ngươi có giết ta thì cũng không lấy được nó! "

"Không, hình như ngươi hiểu lầm ý của ta rồi." Cố Trường Ca khoát tay đánh gãy nàng, mỉm cười nói.

"Nếu so sánh với túi gấm kia thì ta lại cảm thấy có hứng thú với ngươi hơn."

Bạch Liên Nhi đương nhiên biết Cố Trường Ca nói như vậy là có ý gì.

Nàng lạnh lùng nhìn hắn, sau đó rơi vào suy tư.

Cố Trường Ca cũng không nóng nảy, đối với hắn, bất luận là túi gấm hay Bạch Liên Nhi thì hắn đều muốn.

Bạch Liên Nhi chỉ dựa vào bản thân để chấp chưởng Xuân Phong Bích Ngọc Lâu nhiều năm như vậy, đương nhiên là không cần bàn tới thủ đoạn và năng lực.

Tuy rằng nội tình không bằng các tổ chức sát thủ lâu năm như Phù Đồ, Địa Phủ, nhưng nếu xét về mặt thực lực thì đã không thua kém bao nhiêu.

Đối với Cố Trường Ca, vụng trộm bồi dưỡng một tổ chức sát thủ tuyệt đối lợi nhiều hơn hại.

"Ta làm thế nào để tin tưởng ngươi? Người như ngươi rất khó để cho người ta tin tưởng."

Mà bây giờ, Bạch Liên Nhi đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, dường như muốn hắn cho ra một câu trả lời chắc chắn.

Cố Trường Ca cũng không suy nghĩ gì nhiều, cười nói, "Không phải ngươi làm thế nào để tin tưởng ta, mà bây giờ ngươi chỉ có thể tin tưởng ta."

"Phụ thân của ngươi, thế lực phía sau ngươi, ngay cả tên sư đệ vướng víu này, mạng sống của tất cả bọn hắn đều nằm trong tay ta. Ngươi cảm thấy hiện giờ ngươi còn có thể tin tưởng ai?"

"Đương nhiên ngươi cũng có thể không quan tâm bọn hắn, với ta mà nói thì cũng không tổn thất cái gì."

Bạch Liên Nhi trầm mặc, trong lòng nàng bắt đầu so đo được mất.

Loại người như Cố Trường Ca không đáng giá để tin tưởng, nhưng nếu không tin hắn thì rất có thể hôm nay nàng sẽ không chết, nhưng Bạch Họa tuyệt đối sẽ chết.

Phụ thân nàng sẽ chết, thế lực khổ tâm kinh doanh hơn sáu nghìn năm đã mất đi nàng thì cũng sẽ nhanh chóng sụp đổ.

Còn nếu như đáp ứng Cố Trường Ca thì từ nay về sau nàng sẽ phải nghe theo mệnh lệnh của hắn, bị hắn khống chế?

"Ta đã biết." Bạch Liên Nhi trầm mặc một lát rồi gật đầu.

Hết chương 1078.
Bạn cần đăng nhập để bình luận