Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 941: Cơ hội tốt

Chương 941: Cơ hội tốt

Sắc mặt Trần Ngưng Nhi hơi lúng túng, đây là lần đầu tiên có người xem thường gia tộc sau lưng nàng, những nàng cũng không dám nói nhiều.

Dù sao ẩn thế Trần gia so với ẩn thế Cơ gia, nội tình còn kém rất nhiều, thời gian tồn tại cũng không lâu như ẩn thế Cơ gia, nếu không phải những năm gần đây ẩn thế Cơ gia dần dần suy bại, hiện tại nàng cũng không dám tùy ý nói chuyện với đám Cơ Sơ Nguyệt như thế.

Mà hiện tại, Trần Ngưng Nhi đã xác định được, thân phận của người trong cung điện vượt xa tưởng tượng của nàng, là tầng lớp mà trước đây nàng vốn không thể chạm tới.

"Thôi, trước mắt mấy người các ngươi chờ ở đây, ta đi thông báo cho chủ nhân, gặp hoặc không gặp, đó là chuyện của chủ nhân."

"Chúng ta không làm chủ được."

Một vị sinh linh cả người sáng rực, liếc nhìn đám người Trần Ngưng Nhi, Cơ Sơ Nguyệt, Cơ Nghiêu Tinh đứng ở trước cửa cung điện, sắc mặt rất không kiên nhẫn.

Sau đó mới xoay người đi vào trong điện, trên mặt hiện vẻ lạnh lùng, không kiên nhẫn, lập tức chuyển đổi thành cung kính.

"Làm phiền rồi."

Cơ Nghiêu Tinh hơi chắp tay.

"Không biết thế lực đạo thống thiên kiêu nào nhúng tay vào chuyện này, kể từ lúc đó, chuyện Chưởng Thiên Tháp, xem ra càng ngày càng khó khăn hơn."

Nghe nói như vậy, trước cửa cung điện, sắc mặt của Cơ Sơ Nguyệt không khỏi hơi nghiêm lại.

Hiện nay, điều làm nàng lo lắng nhất chính là, nếu sau khi Chưởng Thiên Tháp xuất thế, người trước mặt nhúng tay vào, Cơ gia bọn hắn phải làm như thế nào.

Theo dáng vẻ này có thể đoán ra thân phận của người này tuyệt đối không nhỏ.

Điều này làm cho trong lòng hai huynh muội Cơ gia hiện lên sương mù.

Chuyện Chưởng Thiên Tháp liên quan đến Tiên Cung bí tàng, mà Cơ gia phía sau bọn hắn nếu muốn khôi phục sự huy hoàng như trước đây, ắt phải phải tìm được Tiên Cung di tàng.

Nếu chắp tay nhường Tiên cung di tàng cho người ta, bọn hắn làm sao cam tâm.

Tuy nhiên, vào giờ phút này Trần Ngưng Nhi lại không có suy nghĩ giống với bọn hắn.

Ánh mắt nàng mang theo vẻ hiếu kỳ và kì dị.

Mặc dù Chưởng Thiên Tháp quan trọng, nhưng đó cũng chỉ là một món binh khí mà thôi, cho dù liên quan tới Tiên Cung di tàng, cũng cần tìm đủ bảy món Chưởng Thiên Khí mới được.

Tìm đủ bảy món Chưởng Thiên Khí?

Không khác gì so với mò kim đáy bể, thật ra sự khó khăn không cần nói cũng biết.

Mà cơ hội đặt ra trước mắt nàng, thì có thể tiếp xúc tới tầng lớp trước kia nàng không thể tiếp xúc được.

Cái gì nhẹ cái gì nặng, liếc mắt đều biết.

"Chủ nhân, ở ngoài cung điện, người ẩn thế Cơ gia và ẩn thế Trần gia cầu kiến."

Sinh linh toàn thân trắng lóa, đi vào trong điện, bẩm báo với Cố Trường Ca đang ở trên đài cao.

"Hay là ra ngoài gặp bọn hắn?"

Cố Trường Ca nghe tiếng nói từ bên ngoài vọng vào, hắn buông xuống chén trà trong tay, không khỏi hứng thú nói.

"Không có hứng thú."

Nguyệt Minh Không lắc đầu, trên mặt hơi lộ ra vẻ lười biếng, nghiêng người nằm trên giường, tóc xanh rủ xuống giữa lông mày, bớt đi vẻ lạnh lùng trước đó, lại nhiều hơn vẻ trong trẻo giản dị, không tranh quyền thế.

Cố Trường Ca cười cười, đứng dậy đi ra ngoài điện.

Thật ra thì ở khoảng thời gian trước, hắn đã ra lệnh cho Doãn Mi điều tra chuyện ẩn thế Cơ gia.

Nguyên nhân lớn nhất vẫn là Cố Trường Ca cảm thấy trong lòng Cơ Thanh Huyên có dã tâm, nàng sẽ không cam lòng bị ẩn thế Cơ gia bức bách mãi mãi.

Hạt giống dã tâm đã chôn xuống, sẽ chờ thời cơ thích hợp mà nảy mầm.

Đối với Cơ Thanh Huyên say mê quyền thế, sẽ không bỏ qua một cơ hội tuyệt vời như vậy.

Vừa vặn có cơ hội có thể khống chế ẩn thế Cơ gia, nhiều thêm một quân cờ, cũng không phải là chuyện gì xấu.

"Tại sao là Cố Trường Ca, tại sao hắn lại ở chỗ này?"

Lúc Cố Trường Ca đi ra khỏi đại điện, vẻ mặt đám người Cơ Nghiêu Tinh đứng trước cửa thay đổi, tròng mắt không khỏi co rút lại, rất khiếp sợ.

"Cái này…" Cơ Sơ Nguyệt chu cái miệng nhỏ, khó tin được.

Nam tử trẻ tuổi trước mặt đi tới, bọn hắn tự nhiên nhận ra, cho nên mới rất hoảng sợ.

"Nghe nói chư vị có chuyện tìm ta?"

Đối với vẻ mặt hoảng sợ của mọi người thì Cố Trường Ca làm như không thấy, mặt mỉm cười, tự nhiên tùy tiện, hỏi thăm.

"Ra mắt Trường Ca thiếu chủ, tại hạ là Cơ gia Cơ Nghiêu Tinh."

Cơ Nghiêu Tinh chắp tay nói, hắn luôn trầm tĩnh nội liễm, lúc này cũng rất kính cẩn.

"Cơ Sơ Nuyệt ra mắt Trường Ca thiếu chủ."

Cơ Sơ Nguyệt kịp phản ứng lại, trong đôi mắt to sáng lên, giống như tỏa ra ánh sáng lấp lánh, cũng vội vàng chào hỏi.

Ai cũng không nghĩ tới sẽ gặp Cố Trường Ca ở chỗ này, không phải hắn mới đi diệt Tử Phủ, nghe nói đã quay lại Chân Tiên thư viện mà?

Chuyện bên ngoài của Cố Trường Ca ở Thượng giới cũng không phải điều bí mật gì.

Chỉ cần thế lực đạo thống có chút nội tình, cho dù chưa từng tận mắt thấy hắn, cũng đã nhìn qua chân dung của hắn, chính vì phòng ngừa ngày nào đó vô tình trêu chọc đến hắn.

Không thể không nói, sau khi chuyện diệt đi Tử Phủ, uy thế của Cố Trường Ca ở Thượng giới, đã đạt đến mức độ chưa ai có được.

Cho dù là Thiên Hoàng, Phật Đà, Cổ Đế lúc còn trẻ, còn lâu mới có uy thế như vậy.

"Ra mắt Trường Ca thiếu chủ."

Trong lòng Trần Ngưng Nhi không khỏi nhảy cẫng lên, ép bản thân mình tỉnh táo lại, tự nhận là đã nở nụ cười ngọt ngào nhất, yêu kiều chào hỏi Cố Trường Ca.

Hết chương 941.
Bạn cần đăng nhập để bình luận