Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1151: Khí vận Kim Đỉnh

Chương 1151: Khí vận Kim Đỉnh

Cung điện thanh đồng rất cổ, không biết là từ thời đại nào, trên bốn vách tường điêu khắc rất nhiều bích họa kỳ lạ, có những thượng cổ tiên dân đang quỳ phục trên mặt đất, hướng về phía đồ đằng tế bái.

Ở chỗ này, Cố Trường Ca không ngừng xuất thủ, năm ngón tay sáng lên, từng nét bùa chú bị hắn đánh vào bốn phía, lập lòe hào quang giống như từng ngôi sao nhỏ sáng lấp lánh.

Đồng thời, từng tờ từng tờ đại đạo phù văn huyễn hóa, rồi ngưng tụ thành từng móc xích nối liền nhau rất chỉnh tề, khóa chặt bốn phía hư không của tòa cung điện thanh đồng.

“Hiệu quả dưỡng hồn ở nơi này vậy mà lại có thể cường hóa một chút.”

“Nhưng như vậy vẫn không nhìn được điều gì khác thường.”

Cố Trường Ca trực tiếp lấy pháp lực hóa thành một con dao chạm khắc, tự mình động thủ đào ra một cái hố sâu trong cung điện, ở trong đó bày ra các loại cấm chế, tập hợp lại các sinh mệnh bản nguyên gần đó.

Ong!!

Trong hố, ánh sáng rực rỡ bắt đầu xuất hiện, cực kỳ chói mắt, ở nơi mờ mịt đó ẩn chứa sinh mệnh tinh hoa nồng đậm.

Cuối cùng, thậm chí hắn còn lần nữa khắc họa lại các vết nứt bên ngoài không gian xung quanh, lấy được không ít bí bảo che giấu thiên cơ, khiến cho khí tức của nơi này không bị lọt ra ngoài, lúc này mới yên lòng lại.

“Ta hi vọng đến lúc đó sẽ không bị nàng phát hiện, ta hy vọng rằng không có khoảnh khắc này.”

Anh mắt của Cố Trường Ca mờ đi, tự nhiên có rất nhiều suy nghĩ lướt qua trong thức hải, tâm niệm vừa động, hắn cảm thấy nơi đây đã hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay của mình, rốt cục thân ảnh khẽ động, rời khỏi nơi này

“Không ngờ ngươi lại bố trí lâu như vậy.”

Cố Tiên Nhi đã đợi Cố Trường Ca rất lâu bên ngoài khe nứt của không gian, nàng thấy hắn đi ra thì hơi ngạc nhiên.

Cố Trường Ca gật gật đầu, cũng không giải thích gì mà chỉ nói: “Đi thôi.”

Sau đó đám người hóa thành cầu vồng rồi phá vỡ không gian, rời khỏi nơi đây.

Bây giờ ở Giới Bi Hải đang nổ ra chiến tranh. Tất cả các tộc đều điều động quân tinh nhuệ tới đây, dự định vượt qua Bát Hoang thập vực. Ở chỗ này bọn hắn cũng có thể cảm nhận được chấn động khủng khiếp từ nơi xa truyền tới.

Đó là chấn động của Đế khí. Bây giờ Tiên Cảnh không ra, sự tồn tại của Đế Cảnh chính là chiến lực đỉnh phong của thượng giới.

Trong trận chiến này có rất nhiều kẻ thành đạo đi lên, coi như là quân tiên phong muốn mở ra một con đường.

Bát Hoang thập vực bên kia cũng không phải là ăn chay , trước sự xâm lược từ thượng giới bên này, đã bạo phát ra một lực lượng kháng cự không thể tưởng tượng nổi, có thể gọi là trên dưới cùng chung một lòng.

Hai bên giằng co kịch liệt, ở khu vực gần Giới Bi Hải có rất nhiều cường giả đã ngã xuống, cách rất xa cũng có thể nghe thấy tiếng la giết, mùi máu tanh từ xa bay đến.

Phải nói rằng cuộc chiến này rất lớn, nó gần như quét qua tất cả đạo thống và thế lực ở thượng giới.

Ngay cả Cố gia cũng không ngoại lệ, điều động ngàn vạn đại quân đi vượt qua Giới Bi Hải.

Chỉ có điều bây giờ Cố Trường Ca vẫn chưa có dự định tham gia náo nhiệt.

Cuộc chiến ở Giới Bi Hải hắn chắc chắn sẽ tới, nhưng không phải là hiện tại.

Trên đường rời khỏi nơi đây, thiên đạo bảo rương đã rơi xuống và mở ra từ khi hắn giết chết Lý Tu.

Trong đó, một trận hào quang vàng sáng chói hiện lên, một tôn đỉnh nhỏ màu vàng óng xuất hiện, rực rỡ chói mắt, lơ lửng giữa không trung, có loại cảm giác dào dạt sự thần bí.

“Khí vận Kim Đỉnh, nó chính là thứ được hình thành bởi sự hội tụ khí vận của chúng sinh, có khả năng Tụ Khí vận.”

“Đây là một thứ tốt, nhưng ngoài cái đó ra, ta có thêm một cách khác để thu thập điểm khí vận.”

Thấy có rất nhiều lời giới thiệu, Cố Trường Ca có chút không hài lòng. Hắn cảm thấy nếu đặt khí vận Kim Đỉnh cất ở một nơi như Bất Hủ đạo giáo, nó thậm chí có thể trong lúc bất tri bất giác đánh trộm mất khí vận của bọn hắn.

Cái này hiệu quả hơn nhiều so với mầm non Thế Giới Thụ mà hắn đã đạt được trước đó.

Ngoài ra, điểm khí vận lấy được từ việc giết chết Lý Tu cũng không phải là một con số nhỏ nên hắn đã đổi vài gốc siêu thoát cốt, thực lực tăng lên một chút.

Cố Trường Ca đưa theo đám người lên đường rời khỏi nơi đây, rời xa vùng chiến loạn.

Trên đường có thể nhìn thấy rất nhiều cổ chiến thuyền bị nghiền nát, trên bầu trời có đủ loại thiết kỵ đáng tới, ầm ầm mà qua.

Thượng giới có rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi cũng đều tham gia vào trận chiến này, không có bất cứ thế lực nào có thể may mắn thoát khỏi.

Đặc biệt là khi bọn hắn biết được bây giờ Giới Bi Hải chỉ có thể để cho tu sĩ có tu vi tương đối thấp vượt qua, ý chí chiến đầu của bọn hắn càng ngập trời, hận không thể nhanh chóng đi qua bên kia chinh chiến.

Bọn hắn có ý muốn nổi danh trong trận chiến đấu ở đây, cách nhanh nhất chính là giết chết những sinh linh và tu sĩ luyện ở Bát Hoang thập vực, nhờ vào đó mà danh chấn Bát Hoang.

“Bây giờ chúng ta sẽ trở lại Đào thôn sao?”

Trên đường đi, Cố Tiên Nhi hỏi thăm, đã gần một năm kể từ khi nàng trở về Đào thôn lần trước, tuy nói một năm năm tháng không đáng kể đối với tu sĩ, còn có thể bỏ qua không tính đến.

Nhưng nàng vẫn hơi nhớ những người thân và mấy vị sư phụ của mình ở trong Đào thôn.

Từ nhỏ đến lớn nàng đều ở Đào thôn, tình cảm của nàng dành cho Đào thôn sâu đậm hơn nhiều so với Cố gia.

“Trở về Đào thôn đi, chuyện cuộc chiến ở Bát Hoang thập vực, bây giờ ngươi tham gia cũng vô dụng.”

Cố Trường Ca gật gật đầu, hắn có một số việc cần tìm Đào Yêu xác nhận lại một chút, sớm muộn gì hắn cũng phải đến Đào thôn.

Sau đó, hắn xuất thủ lấy vô lượng thần thông mở ra không gian thông đạo, không gian phù văn đáng sợ xuất hiện, xé rách khoảng không trước mắt.

Bọn hắn bắt đầu vượt qua không gian, với thực lực Cố Trường Ca ngày hôm nay, việc đi lại ở giữa hư không dễ như trở bàn tay, trong nháy mắt đã đi được khoảng ngàn vạn dặm.

Hết chương 1151.
Bạn cần đăng nhập để bình luận