Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1745: Xuất thủ tương trợ

Chương 1745: Xuất thủ tương trợ

Xoẹt, xoẹt, xoẹt...

Trong nháy mắt những đạo kiếm quang kinh khủng chém tới khiến cho vô vàn sao băng xung quanh đều nát thành tro bụi, tất cả quy tắc trật tự đều bị chém vỡ.

Cố Trường Ca xuất hiện, trong tay đang cầm một thanh đạo kiếm lấp lánh xán lạn, giống như một dòng nước vô cùng trong trẻo nhưng lại ẩn chứa tài năng tuyệt thế.

Những đạo kiếm khí rực rỡ chém xuyên thẳng qua bầu trời giống như sấm sét. Sắc mặt của ba thân ảnh hắc y khẽ biến, không thể không xuất thủ chống cự. Bọn hắn sử dụng đủ loại đạo pháp và thủ đoạn mạnh mẽ, không dám khinh suất chút nào.

"Chẳng lẽ ngươi còn muốn dựa vào sức của mỗi mình để ngăn cản chúng ta?"

Bên cạnh bọn hắn toàn là sương mù màu đen đang chìm nổi, tựa như đang thôi động một đại thế giới cổ lão.

Nhân cơ hội này, Lục La Thiên Tôn sử dụng bí thuật, khí huyết toàn thân tựa hồ bắt đầu rực cháy, nàng nhanh chóng chạy tới nơi xa, ăn một lượng lớn thần dược khôi phục, không dám tham gia vào trận đại chiến kinh khủng đó.

Nàng đã đến mức kiệt quệ, không còn sức đi giúp Cố Trường Ca nữa.

"Trường Ca thiếu chủ cẩn thận, ba người này đều có thực lực của Kẻ thành đạo, không thể khinh thường được đâu."

Nàng không kìm được hô lên. Mặc dù rất yên tâm về thực lực của Cố Trường Ca nhưng bỗng nhiên nàng lại nghĩ tới hiện giờ bản nguyên của Cố Trường Ca đang bị hao tổn, hắn vẫn đang ở trong tình trạng trọng thương.

"Bản nguyên của ngươi đã bị thương mà còn dám đến đây chịu chết, vừa hay hôm nay có thể giết chết ngươi ở đây, xem như giải quyết đại họa số một cho đại nhân."

Một thân ảnh hắc y sừng sững trên bầu trời lạnh lùng nói. Hắn nhìn chằm chằm Cố Trường Ca đang đánh tới, ánh mắt lạnh lẽo vô tình.

"Đừng nói nhảm với hắn, mau tiêu diệt hắn thừa dịp hắn đang bị trọng thương đi."

"Không thể để cho hắn tiếp tục phát triển hơn nữa, sau này sẽ chỉ phá hỏng chuyện tốt của đại nhân thôi!"

Hai thân ảnh hắc y còn lại cũng không nhân nhượng chút nào, trong lúc nói chuyện đã có dị tượng kinh khủng ngút trời hiện ra tựa như trường hà tế thiên, mộ bia hiện lên khắp bầu trời đánh thẳng về phía Cố Trường Ca.

Quang hoa vô tận lại bộc phát lên, dường như thiên địa đều đã sụp đổ, hỗn độn khí mênh mông bao bọc đủ loại quy tắc trật tự rồi phủ xuống che đậy hết thảy.

Đủ loại đạo pháp chí cường đang diễn hóa, có tuyệt thế thần binh đan xen, cũng có tiên sơn cái thế trôi nổi, những viên đại tinh liên tục bị dư chấn nghiền nát thành bột phấn rồi tan thành mây khói.

"Ba Kẻ thành đạo, rốt cuộc các ngươi có mục đích gì?"

Cố Trường Ca cất bước đi tới, dường như đang có hàng tỷ kiếm quang đan xen quanh người, hóa thành một mảnh kiếm hải mênh mông che khuất trời xanh.

Ba Kẻ thành đạo mặc hắc y cùng vận dụng thủ đoạn mạnh mẽ để chống lại vùng trời kia, phá tan mảnh kiếm hải đó.

Cố Trường Ca hét to một tiếng, thân thể phát ra ánh sáng vô lượng, hóa thành một thanh Thần Kiếm vĩ đại chém giết thập phương, tựa như một tia thiểm điện rực rỡ cắt ngang tinh vũ màu đen, nhìn vô cùng chói mắt.

Nhìn khung cảnh này, tất cả tu sĩ và sinh linh chung quanh đều cực kỳ phấn chấn, đồng thời cũng rất lo âu.

Đa số mọi người đều biết hiện giờ trạng thái của Cố Trường Ca không tốt, khắp nơi đều có lời đồn hắn đang bị thương.

Bây giờ ở trước mặt hắn đang có khoảng ba Kẻ thành đạo, hắn có thể ngăn chặn trận tai họa này, cứu vớt vô số Sinh Mệnh Cổ tinh xung quanh hay không?

"Bây giờ thực lực của ngươi đang bị tổn hao, ngươi có thể là đối thủ của ba người chúng ta sao?"

Có một người trong nhóm hắc y nhân lạnh lùng quát lên, hắc ám thần quang ở ngoài thân thể hắn đang sôi trào, cháy hừng hực như một tòa ma lô, tỏa ra một lượng lớn huyết khí và thần lực mênh mông.

"Các ngươi thử thì sẽ biết?"

Ánh mắt của Cố Trường Ca rất lạnh nhạt, trong đó ẩn chứa sát ý lạnh như băng bao phủ trời cao, đánh nát mảnh tinh vực này.

Ở đây lại bùng nổ một trận đại chiến khó có thể tưởng tượng được, ánh sáng vô tận trào ra, hừng hực rực rỡ như muốn xuyên thủng vòm trời.

Ầm ầm!

Cố Trường Ca thi triển đạo pháp cấm thuật, toàn thân hắn lấp lánh sáng lên, tóc như tinh hà, người phủ hỗn độn khí, dường như đã hóa thành một thánh lô vĩnh hằng.

Khí thế của hắn tựa nuốt chửng núi sông, mái tóc đen bay múa vẽ nên vô số quỹ tích của đại đạo, hắn siêu phàm thoát tục, thần bí khó lường.

Lúc này đây hắn giơ tay nhấc chân cũng có thể dung hoà với thiên lý, hòa hợp với lẽ trời. Hắn hét to một tiếng, sao băng ngút ngàn hóa thành bột tro.

Cánh tay của hắn rung lên, tất cả tinh hà ở đây đều bị hủy diệt, hỗn độn khí chảy ngược lên trời, tia sáng mãnh liệt lướt qua, càn khôn ở đây cùng rung động, trăng sao không còn sáng nữa.

Ba thân ảnh hắc y đều ho ra máu bay ngược ra ngoài, tựa hồ sắp bị đánh bay ra khỏi mảnh tinh vực này.

"Đó chính là Trường Ca thiếu chủ!"

"Thực lực thật quá khủng khiếp, trước đây ta chưa từng nhìn thấy hắn ra tay, hoàn toàn không biết hắn lại mạnh như thế, không hổ là tồn tại có thể chống chọi với Thiên Đạo ý chí..."

"Với lại bây giờ hắn còn đang trọng thương nữa, vậy lúc bình thường không bị thương thì hắn đáng sợ đến mức nào!"

Tất cả tu sĩ và sinh linh trong khắp tinh vực đã tận mắt nhìn thấy hết thảy ở đây đều run rẩy kích động, cảm giác choáng váng khôn cùng.

"Hắn thật sự vô cùng khủng bố, người có cảnh giới bằng hoặc dưới hắn tuyệt đối không có ai chịu được một đòn của hắn!"

Ngay cả Lục La Thiên Tôn cũng trừng to đôi mắt đẹp, cảm giác đạo tâm của mình đang dao động. Nàng không sao tin nổi, kinh hãi đến tột độ.

Giờ đây Cố Trường Ca cường thế tuyệt luân nghiền nát phá tan tất cả, mảnh tinh vực này cũng suýt chút nữa bị hắn hủy diệt san phẳng thành bình địa.

"Không hay rồi, gia hỏa này mạnh quá..."

Vẻ mặt của ba thân ảnh hắc y kịch biến, không kìm được gào thét đứng dậy. Sau khi giao thủ mấy lượt, bọn hắn đã rơi xuống hạ phong, không thể chống lại Cố Trường Ca.

Xoẹt!

Hơn nữa vào lúc này, Cố Trường Ca đã thi triển một bí thuật đạo pháp, hắn kéo tinh huy khắp trời xuống mà chiến.

Tinh hà ngập trời phủ xuống khiến cho chung quanh hắn trắng xóa một mảnh.

Đến cuối còn có thể nhìn thấy nhật nguyệt chuyển động, cổ tinh mênh mông chung quanh hắn, cổ tinh đếm không xuể xuất hiện từ tứ phía quây xung quanh hắn.

Chúng cứ như đang diễn hóa thành một vũ trụ tinh vực, còn Cố Trường Ca thì tựa thiên đình chi chủ đứng ở trung tâm. Đủ loại quang mang ngưng kết ra rồi cuốn tới bao phủ bọn hắn.

"Chúng ta không phải đối thủ đâu, mau trốn đi!"

"Trốn được bao xa thì trốn!"

Sắc mặt của ba thân ảnh hắc y đều biến đổi dữ dội, dường như vô cùng kinh hãi. Bọn hắn đều không hề do dự thiêu đốt chân hồn và tinh huyết, cuống cuồng hóa thành thần quang chạy mất.

Nhưng mà dư chấn ở đây vẫn quá kinh khủng, quả thực cứ như một phương vũ trụ đang đi về phía tịch diệt.

Trời đất sụp đổ, càn khôn vỡ nát, nơi đây cũng hỗn loạn, hỗn độn khí tràn ngập bát hoang, không thấy rõ được bất cứ thứ gì.

"Sắp diệt thế thật rồi!"

"Thật là đáng sợ, Kẻ thành đạo giao chiến, bất cứ ai chen vào đều sẽ hình thần câu diệt, tan biến thành khói mây."

Tất cả tu sĩ và sinh linh đều kinh hãi chấn động không thôi, thần hồn run rẩy, sợ hãi tột độ.

"May quá, chúng ta được cứu rồi!"

Nhưng mà phần lớn tu sĩ và sinh linh vẫn hoan hô, bọn hắn có cảm giác như sống sót sau tai nạn, nhìn tình hình hiện tại thì ba Kẻ thành đạo thần bí kia đã bị Cố Trường Ca đánh lui, tất cả Sinh Mệnh tinh vực chung quanh đã an toàn.

Bọn hắn cực kỳ cảm kích và biết ơn Cố Trường Ca.

Hết chương 1745.
Bạn cần đăng nhập để bình luận