Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1298: Thảo phạt

Chương 1298: Thảo phạt

"Trảm Tiên Hồ Lô!"

"Thứ đó sao lại nằm trong tay ngươi được?"

Cửu Sơn Chủ vừa nhận ra vật này, trong lòng của hắn cũng lập tức chấn động, càng sợ hãi nhiều hơn, đương nhiên hắn hiểu rõ độ kinh khủng của vật này.

Hắn không dám khinh thường, từ trên người dâng lên từng mảnh từng mảnh đế văn, quy tắc Đế Cảnh mãnh liệt, hóa thành một tấm chắn rất kiên cố khó mà vỡ, ý muốn chống đỡ lại.

Mà mấy vị sơn chủ còn lại cũng như nhau thay đổi sắc mặt, thứ liên quan tới vật thần bí và cường đại ấy, bọn hắn đương nhiên rõ ràng hơn nhiều so với người bình thường.

Mà bọn hắn cũng không biết, Trảm Tiên Hồ Lô lúc trước bị đánh rơi, sao bây giờ lại rơi vào trong tay người này chứ?

"Ta vẫn chưa biết vật này mạnh đến mức nào.”

"Hôm nay ngược lại có thể bắt ngươi thử một lần."

Vẻ mặt của Cố Trường Ca không hề đổi, tâm niệm vừa động, mặt ngoài Trảm Tiên Hồ Lô đã xuất hiện vô số ánh sáng màu đỏ mịt mờ như ngàn vạn vệt kiếm khí tụ lại mà thành.

Sau đó từ chỗ miệng hồ lô chợt thấy một vệt tia sáng màu đỏ như muốn xuyên qua vũ trụ, xé rách vạn cổ, mang theo sát phạt vô tận và huyết tinh xông ra, nhanh như chớp điện, khó có thể tưởng tượng được, rồi xùy mang theo từng giọt máu tươi bay ra.

Đầu của Cửu Sơn Chủ ở trước mặt bỗng nhiên bị chém đứt lìa, chỗ vết thương như có máu chảy ra, trong mắt của hắn còn lưu lại vẻ kinh sợ và khó có thể tin, ngay cả thần hồn đều đã bị chặt đứt.

Mấy sơn chủ còn lại không khỏi cảm thấy tê cả da đầu, cảm giác bản thân như một cổ mát lạnh, chuyện kia cũng không phải đơn giản chỉ là chặt đứt một đầu người, mà là cùng một lúc chặt đứt cả sinh cơ.

"Đánh chết kẻ thành đạo yếu nhất, hoàn toàn không hề có vấn đề gì."

Cố Trường Ca nhìn một màn này mà có chút hài lòng, việc Trảm Tiên Hồ Lô có mạnh hay không, sẽ được quyết định bởi tu vi cảnh giới chủ nhân của nó ra sao.

Nói cho cùng, bây giờ khoảng cách giữa hắn và kẻ thành đạo đã không còn xa.

Như vị Cửu Sơn Chủ trước mắt này, nếu xếp hắn vào hàng ngũ kẻ thành đạo chỉ có thể coi là kẻ yếu nhất.

Mà Trảm Tiên Hồ Lô là một vật tuyệt thế không gì sánh kịp, tế ra đã thấy máu, chỉ là muốn trong thời gian ngắn dùng lần nữa lại không được.

"Chúng ta cùng ra tay, hắn chỉ có một người, nhất định không phải là đối thủ của chúng ta."

Vẻ mặt của Tam sơn chủ cũng có chút kiêng kị, vì hắn biết rõ độ kinh khủng của Trảm Tiên Hồ Lô kia, mà cho đến bây giờ, Cố Trường Ca còn thủ đoạn nào khác nữa hay không, bọn hắn vẫn không biết được. Cho nên hiện tại, cách duy nhất chính là tất cả mọi người cùng toàn lực mà ra tay một lần.

Hắn cũng không tin, bọn hắn nhiều người như vậy, còn không giết được người này!

"Sư tôn, các ngươi không phải đối thủ của công tử đâu."

"Đồ nhi khuyên ngài, vẫn nên dừng tay đi."

Thấy Tam sơn chủ chuẩn bị đánh về phía Cố Trường Ca, vẻ mặt Cổ Vô Địch hơi xoắn xuýt giãy dụa một trận, nhịn không được ra lời khuyên nhủ.

"Ngươi tên nghịch đồ này."

Tam sơn chủ cũng không biết Cổ Vô Địch đã phản bội mình, phản bội toàn bộ Cửu Đại sơn từ lúc nào, vẻ mặt của hắn trở nên vô cùng xanh xám.

Bây giờ, hắn đã đoán được kha khá lai lịch của Cố Trường Ca.

Cục diện giữa Thượng giới và Bát Hoang thập vực có thể nói là đối địch với nhau không chết không thôi.

Cửu Đại sơn cũng thuộc về bên phía Bát Hoang thập vực, đã từng điều động đệ tử xuất hiện dưới trần gian, ngăn cản Thượng giới đến xâm lấn nhiều lần.

Nếu đại quân Thượng giới đánh giết, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

"Đừng quên chuyện ta giao cho ngươi."

Cố Trường Ca dù thấy rất nhiều sơn chủ trước mắt đang cùng lúc đánh tới, vẻ mặt của hắn vẫn như cũ không hề thay đổi, ngược lại liếc nhìn qua Cổ Vô Địch thật sâu.

"Công tử, ngài yên tâm!"

Vẻ mặt của Cổ Vô Địch hơi đổi, bây giờ, mạng nhỏ hắn vẫn còn đang bị Cố Trường Ca nắm trong bàn tay, hắn không dám ở lâu, thân ảnh vội vàng hóa thành một vệt thần hồng, bay về chỗ đệ nhị sơn.

Mà ngay vào lúc Cố Trường Ca và Thiên Lộc Huyền Nữ đang giao chiến với rất nhiều sơn chủ Cửu Đại sơn, chỗ biên giới đại lục, chợt có tầng tầng lớp lớp đại quân Cố gia cũng đang xông tới đây.

Ven đường còn có rất nhiều đệ tử Cửu Đại sơn, tất cả đang lần lượt lấy ra các loại pháp khí, thôi động pháp trận, quang hoa bay ngút trời, bắt đầu chống trả lại.

Nơi đây như nhau cũng đang nổ ra trận chiến lớn đến khó mà tưởng tượng, có thể xưng là tồi khô lạp hủ, không ai có thể ngăn cản.

"Xin nghe theo mệnh lệnh của thiếu chủ mà thảo phạt Cửu Đại sơn."

Một tên nam tử trung niên khôi ngô cao lớn xông lên đằng trước nhất, vẻ mặt lạnh lùng, khí tức kinh khủng, hắn khoác một bộ khôi giáp trên người, bên hông là một con sư tử toàn thân vàng óng ánh như được tạo nên từ thần thiết kiêu trúc, cầm một cây trường mâu trong tay, mang theo khí tức kinh khủng của Chí Tôn Cảnh.

Sau lưng bọn hắn, còn có vô số kỵ sĩ đang đánh tới như thủy triều, khí tức mạnh mẽ, thánh huy chảy xuôi, đằng đằng sát khí!

Trong đó người yếu nhất cũng đã có thực lực Đại Thánh Cảnh.

Đa số đều là Đại Thánh Cảnh, chuẩn Chí Tôn Cảnh và Chí Tôn Cảnh, Chuẩn Đế cảnh tu cũng có vài vị, trong tay cầm Thiên Đao chém giết qua bốn phương, khí tức mạnh mẽ khiếp người!

Dị thú dưới chân mỗi người cũng vô cùng mạnh mẽ, phun xuất mây sương mù ra, đằng đằng sát khí, hắc quang tản đến, như được đánh tới từ vạn chiến trường cổ, lẳng lặng đi theo sau lưng hắn.

Cỗ lực lượng kinh khủng này là được đánh tới từ phía đại lục, lúc này đang không ngừng rơi mạnh xuống.

Từng dãy núi cổ Thần Sơn ở dọc đường và rất nhiều phù văn cũng sụp đổ theo, vốn không thể chống đỡ nổi dù một lát.

Vị Chí Tôn kia đang cầm một cây trường mâu màu vàng như Chân Long vẫy đuôi, phù văn bành trướng, trực tiếp tiêu diệt tất cả trận văn động trời đằng trước!

Các đệ tử Cửu Đại sơn lập tức thay nhau ho ra máu, thân thể như muốn nổ tung.

Chỉ là ngay lúc mấu chốt, đã có một Chuẩn Đế Cảnh có ý muốn ra tay.

Nhưng ở một bên khác, A Đại cũng chợt tấn công tới, thần quang trên minh thiết chiến y chảy xuôi, trường thương màu đen quét ngang, hắc quang cuồn cuộn, bao phủ cả vòm trời, cùng chém giết với vị Chuẩn Đế cảnh tồn tại kia.

Hết chương 1298.
Bạn cần đăng nhập để bình luận