Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1803: Ngươi gài bẫy ta?

Chương 1803: Ngươi gài bẫy ta?

Cả người Lục Minh chấn động, hắn vội vàng thu ánh mắt đang quan sát lại, sau đó cung kính cúi đầu xuống nói: "Tiểu nhân cầu kiến đại nhân thực ra là vì có chuyện muốn nói."

"Chuyện gì?" Tiếng nói đằng sau màn che lại vang lên lần nữa, cũng không có bất cứ sự thiếu kiên nhẫn nào.

"Tiểu nhân từng nhận được vật truyền thừa của một vị đại nhân nào đó trong Địa Ngục..."

Lục Minh nhớ tới lời dặn của nam tử trung niên, hắn không dám giấu diếm gì, kể lại từng câu từng chữ một.

Hắn cũng không nói thẳng rằng mình đã lấy được toàn bộ truyền thừa.

Chỉ nói những truyền thừa kia còn thất lạc ở đâu đó, còn hắn lại không có năng lực lấy được tất cả.

Nếu không hắn lo vị cao tầng của Địa Ngục trước mắt này sẽ vì ham truyền thừa mà ra tay hạ sát hắn.

Nghe những lời đó của Lục Minh, thân ảnh phía sau màn che kia cũng từ từ ngồi dậy, gương mặt có chút âm tình bất định.

"Lời ngươi nói là thật? Nếu có một câu dối trá, ngươi biết hậu quả rồi chứ?"

Giọng nói của nàng không còn quyến rũ như vừa rồi nữa, trái lại còn chứa mấy phần hàn ý.

Bởi vì theo như lời của Lục Minh thì truyền thừa mà hắn lấy được rất có thể thuộc về vị Đại điện chủ đã vẫn lạc sáu ngàn vạn năm trước.

Thật ra thì toàn bộ cao tầng của Địa Ngục đã giữ kín như bưng những gì liên quan đến chuyện này.

Trước đây, thực lực của vị Đại điện chủ kia sâu không lường được.

Nếu không phải có người trong Địa Ngục tiết lộ tung tích của hắn thì hắn cũng sẽ không bị các đạo thống tập kích rồi vẫn lạc.

Vì chuyện này mà Địa Ngục khó có thể bày được đại trận Diệt Ngục Tiên Sát.

Nếu không thì khoảng thời gian này việc gì bọn hắn phải e ngại Cố Trường Ca, lựa chọn trốn tránh như thế...

"Ta không dám lừa gạt đại nhân, nếu đại nhân không tin thì có thể xem vật này một chút."

Lục Minh đã đoán được phản ứng của đối phương.

Vậy nên từ trong ngực hắn lấy ra một mảnh vỡ của Thạch Cảnh mà trước đây nam tử trung niên đã cho hắn.

Vù!

Hư không chập chờn, ngay sau đó một bàn tay ngọc ngà trắng nõn vươn ra từ phía sau màn che, chộp lấy mảnh vỡ Thạch Cảnh.

"Là vật này ư..."

Nử tử phía sau màn che xem xét rất lâu.

Trầm mặc khoảng nửa ngày, nơi đó mới vang lên tiếng thở dài lo lắng.

Lục Minh buông thõng hai tay đứng tại chỗ, không nói gì thêm.

Hắn biết nếu như đối phương đã nhận ra vật này thì chắc chắn sẽ không nghi ngờ hắn nữa.

"Ngươi đi về trước đi, nếu như việc này là thật, ba ngày sau sẽ có người đến tìm ngươi."

Chỉ một thoáng sau nữ tử sau màn che đã hạ lệnh trục khách.

Tuy nhiên ngữ khí lại nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với vừa rồi.

Nàng chính là đệ tử của Mạnh Bà cực kỳ thần bí trong Địa Ngục, cũng coi như nhân vật cao tầng trong Địa Ngục.

Nàng biết được nhiều bí ẩn hơn so với người bình thường.

Nghe được mấy câu này, trong lòng Lục Minh cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mình đã gần hơn một bước với truyền nhân của Địa Ngục.

Nhưng khoảnh khắc hắn đang định rời khỏi nơi đây để trở về chỗ ở, bỗng nhiên ở ngoài gian phòng lại vang lên tiếng bước chân dồn dập và tiếng đập cửa.

"Khởi bẩm đại nhân, có chuyện không ổn..."

"Bên ngoài thuyền hoa có rất nhiều thân ảnh lạ lẫm xuất hiện, có một tồn tại không thể tưởng tượng nổi đã âm thầm phong tỏa không gian nơi đây, bất cứ tin tức gì ở bên trong cũng không thể truyền ra ngoài."

Một nam tử mang thần sắc trắng bệch loạng choạng chạy tới, thần sắc vô cùng bối rối.

"Cái gì?"

Nghe vậy, không chỉ nữ tử phía sau màn che ngây người mà ngay cả Lục Minh cũng biến sắc.

"Ngươi đang gài bẫy ta?"

Gần như trong phút chốc, sắc mặt của nữ tử phía sau màn che đã trở nên lạnh băng, đôi mắt tràn ngập sát ý nhìn chòng chọc vào Lục Minh.

Lúc này nàng không thể không nghĩ như vậy.

Sao thời gian lại trùng hợp như thế được?

Lục Minh vừa mới tìm tới không lâu, ngay sau đó đã có cường giả ra tay phong tỏa thiên địa nơi này?

"Tiểu nhân tuyệt đối không có ý gài bẫy đại nhân, tiểu nhân sẵn lòng lấy tính mạng ra bảo đảm."

Lục Minh chỉ cảm thấy có sát khí kinh khủng bao trùm tới đây khiến hắn sắp ngạt thở, da thịt đau đớn như muốn băng liệt.

Hắn cảm giác nếu không giải thích thì chỉ e mình sẽ sụp đổ dưới cỗ khí tức này, trở thành một đống sương máu.

"Rốt cuộc đó là ai?"

Nữ tử phía sau màn che xuất hiện. Nàng mặc váy dài màu xanh lục, cảm xúc trên gương mặt lãnh diễm tinh xảo không ngừng biến ảo.

Nàng cũng không nghĩ Lục Minh dám lừa gạt mình.

Nhưng hiện tại không có thời gian để cho nàng suy nghĩ nữa.

Bởi vì ngay sau đó có một thần niệm mênh mông kinh khủng tựa như muốn lật đổ thiên địa lập tức nghiền ép xuống.

Hư không trong phạm vi mấy trăm dặm đều bị ngưng đọng, như thể đã bị đưa vào trong lĩnh vực nào đó.

"Kẻ thành đạo?"

Nữ tử váy xanh lại biến sắc, khuôn mặt trở nên tái nhợt, có loại cảm giác thần hồn lạnh giá, toàn thân run rẩy.

Nàng biết chắc là có một tồn tại khủng khiếp không tưởng nào đó giáng lâm tới đây, hơn nữa còn ra tay biến nơi đây thành lĩnh vực của hắn để đề phòng tin tức bị truyền ra ngoài.

Thủ đoạn như vậy, chỉ có những tồn tại như Thập đại Điện chủ của Địa Ngục mới có thể làm được.

"Chẳng lẽ có người theo dõi ta?"

Lục Minh nghĩ tới khả năng này, thật ra mấy ngày nay hắn luôn có loại cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm.

Nhưng hắn đã hỏi nam tử trung niên, nam tử trung niên lại nói bản thân hắn không phát hiện cái gì.

Ầm!

Đúng lúc này, cả chiếc thuyền thần đều đang lắc lư.

Năng lượng kinh khủng trút xuống, đại thủ màu đen úp xuống, lập tức bao trùm nghiền ép nơi đây.

Vô vàn trận văn được điêu khắc trên tường phát sáng, muốn chống lại cỗ lực lượng kia.

Tuy nhiên chẳng kéo dài được bao lâu thì đã nhanh chóng tan rã sụp đổ như tuyết đọng gặp phải nắng gắt.

Tất cả tu sĩ và sinh linh đều không dám cử động, bọn hắn run rẩy sợ hãi đến tột độ.

"Hư không cấm thuật..."

Cảm nhận được chấn động này, thần sắc của nữ tử váy xanh càng tái nhợt hơn, toát lên vẻ sợ hãi.

Nàng đã hiểu rồi.

Chắc chắn là đối phương có chuẩn bị mà đến, hơn nữa còn đặc biệt đến vì Địa Ngục.

Vì thế hắn mới ngăn cách nơi này trước để tránh tin tức bị truyền ra ngoài, miễn cho đánh rắn động cỏ.

Nghĩ tới đây, nàng không hề do dự vươn tay ra, muốn tự phá linh đài để đề phòng tin tức về Địa Ngục bị tiết lộ ra ngoài.

Nhưng một thân ảnh cường tráng toàn thân được bao trùm bởi minh thiết chiến y đã trực tiếp xé rách không gian, cất bước xuất hiện bên cạnh nàng, sau đó giơ tay trấn áp nàng trước khi nàng kịp làm gì.

Mọi chuyện thực sự quá nhanh, tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt, nhanh đến mức khiến cho nữ tử váy xanh cảm thấy tuyệt vọng. Nàng căn bản không thể chống lại cỗ lực lượng này.

Hết chương 1803.
Bạn cần đăng nhập để bình luận