Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1604: Cầu thân

Chương 1604: Cầu thân

“Chẳng lẽ hắn tới cầu thân?” Du Minh nhẹ giọng lầm bầm, nhịn không được suy đoán nói.

Nghe được lời của Du Minh, Già Lạc liếc nhìn hắn, vẫn mỉm cười nói: “Đúng là như thế.”

“Cái gì?” Tất cả mọi người đều bị kinh sợ khó có thể tin.

Một vị Hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình lại tự mình đi qua Tuyệt Âm Thiên, hạ xuống biên giới của Đại Du tiên triều chỉ vì cầu thân?

Tin tức này cũng thật sự quá rung động và không thể tưởng tượng nổi.

Mặc dù quả thật Trưởng công chúa Du Phi Nhã có dáng dấp hoa dung nguyệt mạo, khuynh quốc khuynh thành, người truy cầu ngưỡng mộ nhiều vô số nhưng ngay cả hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình cũng nghe tin mà tới?

Tại sao bọn hắn cảm thấy điều này có chút quá không chân thực?

Nhưng mà nếu dựa vào thân phận và địa vị thì quả thật hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình lại rất xứng với trưởng công chúa Du Phi Nhã.

“Ngươi muốn cưới Hoàng tỷ?” Ánh mắt Nhị hoàng tử Du Liệt trở nên thâm thúy, cả người như có hào quang rực rỡ đang đan xen tràn ngập tựa như tuổi trẻ thần minh khiến người khác khó mà nhìn gần.

Nhưng mà thần sắc của Già Lạc lại như thường, hắn vẫn mỉm cười nói: “Đúng là tại hạ đang có ý đó, hơn nữa vì biểu hiện thành ý của mình, tại hạ xin hứa hẹn rằng sau khi bao phủ thượng giới thì Tuyệt Âm Thiên sẽ không lan đến gần biên giới của Đại Du tiên triều.”

Nghe được ba chữ Tuyệt Âm Thiên, cho dù là Du Liệt cũng biến sắc, có chút kiêng kị.

Những người còn lại cũng hít một hơi lãnh khí rồi cùng trầm mặc, Du Phi Nhã đang muốn nói gì đó cũng lập tức sững sờ, không biết phải cự tuyệt như nào.

Đây chính là tai họa ngay cả bất hủ đại giáo cũng kiêng kỵ, dọc đường đi nó có thể thôn phệ hủy diệt tất cả không gian rồi chuyển hóa nó thành Tuyệt Âm Thiên tựa như thế lửa lớn lên theo gió.

Ngay cả không gian cũng không thể tránh được chứ đừng nói là tu sĩ và sinh linh sinh tồn trong đó.

Nếu không phải tồn tại Tiên cảnh thì khó mà ngăn được loại tai họa kinh khủng trước mặt này.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu khiến bây giờ thượng giới vô cùng kiêng kị Tuyệt Âm Thiên.

Bởi vì sự xuất hiện của sinh linh trong Tuyệt Âm Hoàng Đình nên đại hội đi săn lần này kết thúc từ sớm, Tuyệt Âm vụ khí bao phủ ở khắp nơi trên đại hoang cũng chậm rãi tản đi, cuối cùng thiên địa cũng khôi phục lại sáng sủa nhưng mà trong lòng mọi người lại đều sinh ra sương mù, cực kỳ nặng nề.

Chỉ cần một ngày tai họa Tuyệt Âm Thiên không được giải quyết thì toà Ma Sơn kinh khủng này sẽ vẫn treo trên đỉnh đầu mọi người.

Cho dù là đại giáo bất hủ và vô thượng đạo thống cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.

“Tam hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình?”

Bên ngoài đại hoang, trong một chiếc chiến thuyền cổ, sau khi nghe mục đích Già Lạc đến đây, ánh mắt Du hoàng hơi lóe lên kim quang, suy nghĩ tính toán được mất.

Già Lạc mang theo một đoàn người Tuyệt Âm Hoàng Đình đứng trước mặt Du hoàng, khí độ trầm ổn, không kiêu ngạo không tự ti.

Rất nhiều đại thần đại thần đứng ở hai bên đều có nỗi lòng khác nhau, theo bọn hắn thì việc vị hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình đột nhiên hiện thân này đưa ra yêu cầu kết thân là ích lớn hơn hại.

Mặc dù Trưởng công chúa Du Phi Nhã có thiên phú cường đại, thành tựu tương lai không thể đoán trước được nhưng xét về lợi ích chung trước mắt của Đại Du tiên triều thì có vẻ nhỏ bé, thậm chí có thể nói là không đáng kể.

Chỉ mỗi hứa hẹn để Tuyệt Âm Thiên không lan đến Đại Du tiên triều thôi đã khiến bọn hắn vô cùng động lòng.

Hơn nữa hòa thân cũng mang ý nghĩa kết minh, sau này Tuyệt Âm Hoàng Đình ắt phải hiện thế ở thượng giới, kết đồng minh với thế lực cường đại và thần bí như thế sẽ có lợi hơn là có hại đối với sự phát triển sau này của Đại Du tiên triều.

Còn việc Trưởng công chúa Du Phi Nhã có nguyện ý hay không thì bọn hắn lại không hề suy tính.

Mặc dù Cố Trường Ca cùng đứng hàng đầu với Du Hoàng nhưng bây giờ lại giống như không hề quan tâm.

Hắn cũng không cảm thấy hứng thú với cuộc thông gia này, chủ yếu ánh mắt của hắn vẫn rơi vào trên người Thác Bạt Tiêu Dao.

Chủ nhân của Chưởng Thiên Kiếm này biết rõ thân phận của mình đã bị bại lộ nhưng thần sắc vẫn rất tự nhiên, không hề lộ ra sơ hở.

Quả thật không hổ là người trùng sinh, phần khí độ ẩn nhẫn này tuyệt đối không phải là người mà người bình thường có thể có được.

Bởi vì sự xuất hiện của hoàng tử Tuyệt Âm Hoàng Đình nên mọi người cũng không chú ý nhiều đến Thác Bạt Tiêu Dao nữa, ngay cả nam tử mặt sẹo xuất hiện trong đại hoang trước đó cũng chỉ có vài người để ý đến.

Mặc dù Du hoàng đã phái nhân thủ đi truy xét tung tích của hắn nhưng tới bây giờ vẫn không có chút manh mối nào.

Du Phi Nhã cúi thấp đầu, yên tĩnh đứng sau lưng Du hoàng mà không nói lời nào, mặc dù mọi người đang đàm luận nhân sinh đại sự của nàng nhưng lại tựa hồ không có bất kỳ quan hệ gì với nàng.

Đây chính là số mệnh của nàng khi là con cháu hoàng thất, nàng đã nghĩ tới ngày này từ lâu rồi.

“Không biết Du hoàng bệ hạ cảm thấy thế nào? Phong thư này chính là do Phụ hoàng ta tự mình viết, bên trên có điều kiện mà Tuyệt Âm Hoàng Đình ta nguyện ý đưa ra.”

Lúc này Già Lạc lại mỉm cười nói, hơn nữa còn lấy ra một phong thư từ trong tay áo, cho người bên cạnh trình lên.

Du hoàng nhận lấy phong thư, sau khi nhìn qua một lượt nội dung bên trên thì con ngươi không khỏi hơi co rút, mặc dù hắn nhanh chóng khôi phục lại tự nhiên nhưng vẫn bị rất nhiều đại thần thấy được, ai cũng suy đoán xem rốt cuộc trên phong thư có điều kiện hứa hẹn gì mới có thể khiến Du hoàng lộ ra vẻ kinh hãi như thế.

Hết chương 1604.
Bạn cần đăng nhập để bình luận