Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 731: Ta cần bồi thường sao?

Chương 731: Ta cần bồi thường sao?

"Nói những lời nhảm nhí này cũng vô dụng, ta mặc kệ phía sau ngươi là đạo chính thống gì. Chỉ hỏi ngươi một câu, hôm nay ngươi quyết tâm muốn bảo vệ tên gia hỏa này đúng không?"

Nhưng Cố Trường Ca cũng không để Sở Hạo nói hết lời, hắn lạnh lùng ngắt lời hắn ta, trong con mắt lộ vẻ coi thường và không để tâm.

Theo như mọi người thấy, tên tuổi của Thái Thượng Động Thiên này, còn không bằng Cố Trường Ca.

"Trường Ca thiếu chủ."

"Xin hãy khoan dung độ lượng, trên thế gian này không có cái gì là không thể giải quyết được cả, Vương Tiêu sư đệ cũng không phải cố ý."

"Vị cô nương này bị bất kỳ tổn hại nào, Vương Tiêu sư đệ cũng có thể bồi thường."

Lông mày của Sở Hạo không khỏi nhíu một cái, hắn đã hạ thái độ của mình xuống rất thấp rồi, cũng nói đến như vậy, mà kết quả Cố Trường Ca không thèm nể mặt hắn chút nào.

Đến ngay cả Thái Thượng Động Thiên cũng không thèm để trong mắt.

Thực ra trong lòng Sở Hạo luôn có sự kiêu ngạo của mình.

Đối với Cố Trường Ca, hắn chỉ để ý đến thế lực phía sau của hắn ta mà thôi, vì dù sao bản thân hắn chỉ cần mấy trăm tuổi đã trở thành Chuẩn Chí Tôn cảnh rồi.

Lúc trước, hắn vốn luôn khiêm tốn, chưa từng truyền tin tức ra, nếu không nhất định sẽ kinh động thiên hạ, dẫn tới sự chú ý của thế lực đạo thống bốn phương.

Theo như hắn thấy cái gọi là đệ nhất thế hệ trẻ của Cố Trường Ca, cũng chỉ có như vậy mà thôi.

Những thiên kiêu và thế hệ trước đó, khi bằng tuổi hắn, chỉ đang quanh quẩn mức Thánh Cảnh, mà hắn đã sắp trở thành Chí Tôn rồi.

Vì có phần kiêu ngạo nên ban đầu Sở Hạo mới có chút chống đối Cố Trường Ca, sau đó vì thái độ của hắn đối với phụ hoàng mà bớt lại.

Nhưng hôm nay Cố Trường Ca này lại không nể mặt hắn như vậy, hắn thật sự rất tức giận.

"Bồi thường, ngươi cảm thấy Cố mỗ cần thứ này sao?"

Cố Trường Ca nhàn nhạt nói, "Hay ngươi tưởng, sư đệ này của ngươi có tư cách bồi thường?"

"Thật xin lỗi, trong mắt ta, hắn còn không bằng cả một sợi tóc của Thanh Ca nhà ta, chứ đừng nói đến chuyện hôm nay, hắn khiến Thanh Ca chịu nhiều thương tổn như vậy."

"Hôm nay, không chém hắn thành trăm mảnh, ta thật cảm thấy quá dễ dàng cho hắn."

Lời này của Cố Trường Ca nói rất hời hợt, nhưng lại khiến trong lòng mọi người dâng lên sóng to gió lớn.

Nhất là Tô Thanh Ca và Cơ Thanh Huyên, mặc dù bây giờ hai người trao đổi thân phận, nhưng lời này lại giống như đang nói với các nàng, làm cho trái tim các nàng đều rung động, không thể giữ được bình tĩnh.

Trái tim của rất nhiều thiên chi kiêu nữ cũng rung động và vô cùng hâm mộ.

Thế gian này có thể có bao nhiêu nữ tử khiến cho Trường Ca thiếu chủ nói ra những lời này?

E rằng là cả đời luôn sống trong hạnh phúc mất!

"Đại sư huynh cứu ta!"

Vương Tiêu nghe thấy Cố Trường Ca muốn chém hắn thành trăm mảnh, khuôn mặt càng không có huyết sắc, hoảng sợ run rẩy.

"Yên tâm." Sở Hạo gật đầu, đối với lời nói của Cố Trường Ca, hắn sẽ không tùy tiện đồng ý.

Oanh! !

Lúc này, dĩ nhiên Cố Trường Ca không có ý định nhiều lời nữa, trực tiếp động thủ.

Hắn đánh ra một chưởng, pháp lực ngập trời, hóa thành Kim Sắc Ma Bàn che lấp cả bầu trời, tiếng ầm ầm đánh xuống, phù văn rơi xuống, đan xen lẫn nhau, uy lực đạt đến cực điểm.

Cho dù là Đại Thánh như Huyền lão, khuôn mặt cũng kịch biến, cảm nhận được sự kinh khủng đó, thân thể còn cảm thấy đau đớn, giống như sắp nứt ra.

Đến hắn còn như vậy, thì các thiên kiêu và tu sĩ bị ảnh hưởng càng mạnh hơn.

Trong lúc hoảng sợ, các thiên kiêu và tu sĩ đã nháo nhào chạy chốn tứ phía, chỉ sợ bị một luồng dư âm chạm tới.

Loại uy lực này, đã không nằm trong khả năng có thể chống lại được của Đại Thánh.

Mà một chưởng này chỉ là một chưởng tùy ý đánh xuống của Cố Trường Ca mà thôi.

Một đám thiên kiêu của Chân Tiên thư viện, cảm nhận được sâu sắc nhất, con mắt đều trợn to, rất khó tin.

"Thật là đáng sợ, hóa ra đây chính là thực lực của Trường Ca thiếu chủ sao?"

"Lúc trước ta vẫn cảm thấy cùng lắm thực lực của hắn chỉ đạt tới Thánh Nhân cảnh, nhưng với thần uy hôm nay biểu hiện ra, e rằng đã gần tới Đại Thánh cảnh rồi!"

"Quả thật không thể tin được, ai mà nghĩ được Trường Ca thiếu chủ lại che dấu sâu như vậy, không chừng đây chỉ là một phần thực lực mà hắn muốn thể hiện ra mà thôi "

Nghĩ tới đây, rất nhiều thiên kiêu càng kính sợ và sùng bái hắn hơn.

Nhưng dưới chân cũng không ngừng điều khiển tia sáng, mau chóng rời đi khỏi nơi đây, cảm thấy một lúc nữa cuộc chiến sẽ bao phủ toàn bộ Chu Tước hoàng đô, phá hủy tất cả.

"Cố Trường Ca!"

Sắc mặt của Sở Hạo cũng cực kỳ khó coi, không nghĩ tới Cố Trường Ca không nói gì mà đã trực tiếp động thủ.

Không còn cách nào, hắn đành phải một tay bắt lấy Vương Tiêu, bay lùi về phía sau.

Nếu như hắn động thủ với Cố Trường Ca, thì chẳng khác gì đã đắc tội với bối cảnh to lớn và đáng sợ ở phía sau Cố Trường Ca hay sao?

Loại cảm giác tiến không được lùi không xong này, làm cho Sở Hạo cảm thấy vô cùng bực bội và oan ức.

Ầm ầm!

Nhưng hướng theo bước lùi của hắn, một chưởng của Cố Trường Ca đánh thẳng xuống bao phủ khắp nơi, khiến rất nhiều kiến trúc lầu các phía dưới cũng nổ tung.

Những vết nứt khủng khiếp trải khắp hoàng đô, khiến các khu phủ đệ và cung điện hóa thành bột mịn.

Rất nhiều tu sĩ không kịp tránh đi, cũng đang kêu thảm, cơ thể và tinh thần đều bị hủy hoại.

Một màn như thế, khiến trong lòng Sở Hạo sợ hãi, sinh ra phẫn nộ.

Dù gì đây cũng là nơi hắn sinh ra, nên có tình cảm rất sâu đậm, Cố Trường Ca có thể không quan tâm, nhưng hắn thì không thể.

Nhất là những tu sĩ kia, có không ít người còn là người quen của hắn.

Hết chương 731.
Bạn cần đăng nhập để bình luận