Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1305: Tin dữ cho Bát Hoang Thập Vực

Chương 1305: Tin dữ cho Bát Hoang Thập Vực

"Ồ, thật sao?"

"Ngươi vẫn còn trông cậy vào tên đệ tử phế vật Tiêu Dương của ngươi sao? Cho tới bây giờ, chẳng lẽ ngươi chưa còn hiểu, tại sao ta giết tất cả mọi người nhưng cuối cùng lại lưu cho ngươi một mạng sao?"

Cố Trường Ca nghe vậy, lại cười nói, trong lời nói của hắn cũng không che giấu ý đùa cợt.

Hắn biết Nhị Sơn Chủ suy nghĩ gì, nhưng thật sự cho rằng sớm đưa tiễn Tiêu Dương đi thì sẽ không có chuyện gì sao?

Đáng tiếc, chuyện hắn có thể nghĩ tới thì Cố Trường Ca đã sớm dự liệu được, cũng ở đây tính toán giúp hắn một đường.

"Ngươi đây là có ý gì?"

Nhị Sơn Chủ nghe nói như thế thì khuôn mặt bỗng nhiên cứng đờ, cảm thấy có chút không đúng, loại cảm giác không ổn quen thuộc kia lại lần nữa đánh tới.

"Thân là dư nghiệt của gia tộc thủ hộ giả, ngươi cảm thấy ta sẽ thả hắn đi sao?"

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, nhưng sau trong con ngươi vẫn lạnh lùng như cũ, không chút gợn sóng.

"Cái gì?"

"Tại sao ngươi lại biết chuyện đó?"

Vào lúc này, Nhị Sơn Chủ thật sự không thể tin vào tai của mình, trong lòng chấn động, sắc mặt của hắn lập tức thay đổi.

Hắn không ngờ Cố Trường Ca lại biết thân phận của Tiêu Dương?

Từ đâu mà Cố Trường Ca biết được, phải biết chuyện kia trừ hắn ra thì toàn bộ Cửu Đại sơn không có bất kỳ người nào biết được việc đó.

"Cổ Vô Địch cũng là ngươi an bài?" Cuối cùng, hắn nghĩ tới một khả năng như thế, trên mặt hiện lên tinh thần sa sút, vô cùng hối hận.

Lúc ấy, tại sao hắn lại đồng ý thỉnh cầu của Cổ Vô Địch, đưa tên đó cùng đi với Tiêu Dương chứ?

Thì ra tất cả chuyện này đã bị Cố Trường Ca tính toán kỹ từ trước.

" Thủ hộ giả nhất mạch sao?"

Nghe vậy, trong lòng của Thiên Lộc Huyền Nữ cũng hơi rung động, không nhịn được nhìn về phía Cố Trường Ca.

Nếu không phải hắn nói thì nàng cũng không biết Tiêu Dương kia lại là dư nghiệt của gia tộc thủ hộ giả.

Thân là thủ hộ thần của Thiên Lộc thành, nàng đương nhiên biết hơn hai mươi năm trước gia tộc thủ hộ giả đã xảy ra thảm án.

Nàng còn nghe nói trên dưới toàn tộc thê thảm diệt môn, mấy trăm nhân khẩu chết thảm, chỉ có rất ít người sống trốn thoát.

Thủ hộ giả nhất mạch vốn đã nhân khẩu thưa thớt, gặp phải họa kia càng gần như bị hủy diệt.

Hơn hai mươi năm gần đây, thủ hộ giả nhất mạch đã gần như tuyệt tích ở Bát Hoang thập vực, không tìm thấy bất kỳ một tộc nhân nào.

Không ngờ Tiêu Dương lại là dư nghiệt của thủ hộ giả nhất mạch?

Tại sao Cố Trường Ca lại biết được?

"Có lẽ là do tử giám trong tay hắn lúc trước kia."

Thiên Lộc Huyền Nữ nhớ tới lúc ấy nhìn thấy Cố Trường Ca tế ra tử giám, xem ra hắn chính là dùng món bí bảo đó để suy đoán ra chuyện này.

Điều ấy thật làm cho người ta có cảm giác rung động và bất an.

Bí bảo như vậy, ai biết còn có thể thôi diễn nhìn trộm ra cái gì.

"Hơn hai mươi năm trước, thảm án của gia tộc thủ hộ giả cũng có quan hệ với ngươi?"

Nhị Sơn Chủ bỗng nhiên gắt gao lại gần Cố Trường Ca, đôi mắt của hắn trở nên đỏ như máu, thậm chí có chút dữ tợn.

"Đương nhiên không có quan hệ gì với ta."

"Nhưng ngược lại có quan hệ với gia tộc sau lưng ta."

Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, hắn cũng không ngại trả lời vấn đề kia.

Mà trong lúc hắn nói chuyện, phía trên bầu trời xa xa có một chiếc cổ chiến thuyền vô cùng to lớn giáng lâm xuống, phía trên có tiên vụ nồng đậm lượn lờ, mang theo vết máu, giống như có thiên quân vạn mã đánh ra từ bên trong.

Rất nhiều đại quân với khí tức kinh khủng đứng sừng sững trên đó, giống như ma ảnh, mang theo sát khí ngút trời, mênh mông cuồn cuộn, chính là đại quân giết vào Vân Thâm Mộ Xử kia!

"Hồi bẩm thiếu chủ, dựa theo phân phó của ngài, Cửu Đại sơn đã hoàn toàn bị hủy diệt."

"Rất nhiều dư nghiệt cũng đã đền tội."

Một Chí Tôn dáng người khôi ngô, cao lớn, khoác một bộ áo giáp màu vàng, hóa thành cầu vồng bay đến nơi đây, cung kính nói với hắn.

Nhị Sơn Chủ nghe thấy như thế, trong lòng của hắn vốn còn một chút huyễn tưởng thì lúc này vẻ mặt cũng trầm xuống.

"Đây là Nhị Sơn Chủ của Cửu Đại sơn, giải hắn vào địa lao đi, phái người nghiêm mật giám sát."

Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, chắc tin tức hắn hủy diệt Cửu Đại sơn sẽ truyền ra rất nhanh, đối với tu sĩ sinh linh của Bát Hoang thập vực thì chuyện ấy tuyệt đối là đả kích nặng nề.

Ở trong lòng bọn hắn, địa vị của Cửu Đại sơn rất siêu phàm, thậm chí ở xa phía trên Thiên Lộc thành.

Vào lúc này, một khi tin tức Cửu Đại sơn bị diệt truyền ra thì chắc chắn sẽ dẫn đến vô số thế lực của Bát Hoang thập vực bối rối, sĩ khí đại giảm!

Về phần bên phía Thượng Giới thì các thế lực đạo thống còn lại chắc chắn cũng sẽ thừa dịp tóc rối bời binh, ý đồ xông phá Vô Uyên Giới, đánh vào bên ngoài Thiên Lộc thành!

Không hề nghi ngờ, mấy ngày sau, tin tức Cửu Đại sơn bị hủy diệt đã như Cố Trường Ca suy đoán, làm chấn động toàn bộ Bát Hoang thập vực.

Bởi vì lúc ấy có rất nhiều Sơn Chủ chiến đấu một trận với Cố Trường Ca, thanh thế quá kinh khủng.

Ngay cả vũ trụ ở chỗ Cửu Đại sơn cũng bị đánh xuyên qua, vỡ thành mảnh nhỏ, cảnh hoàng tàn khắp nơi, trong thiên địa khắp nơi đều là đạo tắc vỡ nát và dấu ấn đại đạo, bốn phía Hỗn Độn khí bao phủ bốn phương tám hướng trong thiên địa, sinh linh có tu vi hơi yếu thì đều không dám bước vào nơi đó.

Bởi vì ngoại trừ chiến đấu kinh khủng ra còn có rất nhiều mảnh vỡ binh khí bị tàn phá, chân tay hài cốt, tất cả ẩn chứa ba động cực kỳ đáng sợ, hơi xúc động một chút sẽ đánh ngươi khác nổ thành bột mịn, hình thần câu diệt.

Nơi đó đã hóa thành tuyệt địa, trở thành Sinh Mệnh Cấm Khu, cũng chính bởi vì nguyên nhân này, dẫn đến Vân Mộ Xử Thâm ở Cửu Đại sơn cũng bị hủy diệt.

Lúc này mới khiến rất nhiều cường giả chú ý tới Cửu Đại sơn trong truyền thuyết, kết quả khi tiến đến nơi đó lại phát hiện một màn kinh khủng sau đại chiến, sơn mạch sụp xuống, lòng sông đứt gãy, khe nứt lớn kinh khủng, vắt ngang bốn phương tám hướng trong thiên địa, khắp nơi đều là thi hài, cung điện sụp xuống, hóa thành phế tích, đã không còn siêu nhiên và thần bí như trước kia.

Cửu Đại sơn đã bị người khác hủy diệt!

Hết chương 1305.
Bạn cần đăng nhập để bình luận