Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3675. Nhân ngày đó, quả hôm nay



Chương 3675. Nhân ngày đó, quả hôm nay




“Đây là ai? Tại sao lại thăm dò tộc địa của chúng ta?”
Bóng người lần lượt từ các nơi xông ra, người nào cũng run rẩy, không bị khống chế cuốn lên không trung.
Sau một khắc, bên trong địa giới giống như tịnh thổ, trong một cung điện tĩnh mịch, một nữ nhân mặc áo trắng biến đổi sắc mặt, sau đó bị luồng tư duy kia bao phủ. Một vật phẩm trên người nàng phát sáng, bị luồng tư duy kia tìm được, thoát khỏi sự khống chế của nàng, nhanh chóng bay ra ngoài.
Dãy núi rộng lớn, cung điện san sát. Đây là một địa giới tựa như tịnh thổ thế ngoại. Thác nước màu bạc rủ xuống, thần sơn cổ nhạc thấp thoáng trong sương mù hỗn độn, chẳng khác nào một mảnh thiên địa tràn ngập khí tức tiên thiên nồng đậm.
Lúc này, nó đang không ngừng run rẩy dữ dội. Đại địa ù ù giống như có một bàn tay thôi động.
Những ngọn núi nối tiếp nhau rung chuyển. Lầu các, cung điện, động phủ, tĩnh thất giống như chiếc thuyền con trong sóng dữ, không ngừng lay động. Trận văn khắc xuống cũng phát ra quang hoa chói mắt, bộc phát sự rung chuyển kịch liệt trước nay chưa từng có.
Lần lượt bóng người nhanh chóng từ các nơi bay ra, rất nhiều tồn tại mặc trang phục cổ xưa, trên người tràn ngập khí tức tuế nguyệt lần lượt hiện thân.
Tư duy kinh khủng như thượng thiên nhìn chăm chú, tựa như phong bạo kinh khủng không cách nào ngăn cản cuốn tới. Toàn bộ Cửu Thiên Chi Địa đều xoay tròn, từng linh vật không bị khống chế bị cuốn bay lên trời.
Nơi này là chỗ sâu của Cửu Thiên Chi Địa, tộc địa của Cố gia.
“Người nào đang dòm ngó tộc địa chúng ta?”
“Tư duy này nhìn như đến từ nơi sâu xa, thật ra là từ bên ngoài xâm nhập vào, xuyên qua đại giới trận pháp, đúng là không thể tưởng tượng nổi.”
Một luồng khí tức cường hoành truyền đến, giống như thức tỉnh từ bên trong dòng sông thời gian, nhiễu loạn vạn cổ chư thiên.
Một lão giả mái tóc hoa râm, thân hình còng xuống, mặc trường bào rộng màu xám xuất hiện, gương mặt chỉ toàn là sự chấn động. Ngay cả lão cũng bị tư duy thần niệm quét sạch, cơ thể không bị khống chế cuốn lấy bay thẳng ra ngoài.
“Không cần bối rối.”
“Cũng không cần ngăn cản.”
Ông!
Thời không trước mặt lão giả đổ sụp. Một bóng người bước ra, cao gầy mà nổi bật, phong hoa tuyệt đại. Vô số mảnh vỡ thời gian quanh quẩn lấy nàng, bay múa dưới chân nàng. Có thể thấy được cái bóng của dòng sông thời gian và tuế nguyệt trường hà giao hội, sau đó dần dần biến mất.
Những nhân vật cường hoành của Cố gia đều kính cẩn nghe theo lời nàng, tràn đầy tôn kính.
Nữ nhân bình tĩnh đứng đó, khí tức phun trào như biển cả chung quanh chìm xuống.
“Tư duy này đến từ Đại Thiên Chi Chủ. Hắn đang tìm kiếm vật gì đó.” Nàng chỉ nhìn một cái đã biết được chuyện gì vừa xảy ra. Những lời nàng nói khiến cho tất cả mọi người không còn căng thẳng nữa.
Khi nàng nói, bên trong một cung điện, một nữ tử mặc áo trắng hào quang tiên vụ chung quanh không bị khống chế bay ra. Luồng tư duy bao trùm toàn bộ thiên địa cũng rơi xuống người nàng.
Cùng bay ra với nàng còn có một chiếc gương đồng cổ kính tràn ngập ánh sáng.
Lúc này, gương đồng phản chiếu hàng tỷ sợi ánh sáng, phảng phất có thể phản chiếu quá khứ cùng hiện tại, ẩn chứa áo nghĩa vô cùng vô tận đang diễn hóa.
“Là nàng?”
“Là người đã cùng với Cố Tiên Nhi trở về. Lúc đó ta đã cảm thấy trên người nàng có một số bí mật, có cùng nguồn gốc với người nào đó ở Nghịch Mệnh Cung, nhưng không dò xét được.”
“Không ngờ nàng ta lại kinh động đến nhân vật như Đại Thiên Chi Chủ.”
Nhìn thấy cảnh tượng này, mấy nhân vật chí cường của Cố gia cũng giật mình chấn động.
“Đây là Luân Hồi Kính đã từng phong ấn Đại Thiên Chi Chủ lúc trước, không nghĩ đến lại ở bên cạnh nàng.”
“Nhân ngày đó, quả hôm nay.”
Cố gia nhất tổ nhìn sang, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa nhưng nàng vẫn nhô ra một cánh tay giữ lại nữ tử áo trắng.
Nàng chỉ có thể đưa mắt nhìn Luân Hồi Kính. Nếu nàng ngăn nó lại, tất nhiên sẽ dẫn phát hậu quả không thể tưởng tượng. Cho nên nàng đã dừng tay.
Khi Luân Hồi Kính bay ra, bên trong dường như phát sinh biến hóa kỳ dị nào đó.
Mặt gương truyền đến tiếng răng rắc, có chút ấn ký đang tiêu tán sụp đổ, thần quang nối liền trời đất. Từng sợi đường vân nhân quả nhanh chóng biến mất giữa hư không.
Trong đó có một đường vân nhân quả rơi thẳng xuống người nữ nhân áo trắng, muốn tràn vào mi tâm thức hải của nàng.
“Đây là?”
Mấy nhân vật chí cường Cố gia nhìn thấy cảnh tượng này, cũng hơi giật mình.
Cố gia nhất tổ cau mày, sau đó nói: “Đây là trí nhớ của nàng. Nàng đã phong ấn trí nhớ của mình bên trong Luân Hồi Kính. Có lẽ nàng lo lắng phát sinh chuyện ngoài ý muốn không thể dự đoán được.”
“Cũng có thể nàng sợ bị người ta dò xét được một số bí mật.”
Tồn tại cổ lão chú ý đến cảnh tượng này còn có rất nhiều.
Nhưng nơi này là tộc địa Cố gia, rất nhiều nhân vật bên trong Cửu Thiên Chi Địa cũng vô pháp thăm dò.
Chỉ có đám người Hoàng Chủ, Vĩnh Tổ nhìn thấy, cách một khoảng cách xa xôi gật đầu với Cố gia nhất tổ xem như chào hỏi, hiển nhiên bọn họ có quen biết với nàng.
Ánh mắt của bọn họ rơi xuống người nữ tử áo trắng, nhưng cũng chỉ nhìn thoáng qua chứ không có chú ý. Sau đó, càng nhiều ánh mắt nhìn về phía Luân Hồi Kính bị tư duy khủng bố bao phủ. Hết chương 3675.



Bạn cần đăng nhập để bình luận