Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3887

Chương 3887Chương 3887
Trong thế giới độc lập, hai mẹ con im lặng thật lâu, không ai nói câu nào.
Nam Thanh không khỏi liên tưởng đến rất nhiều chuyện.
Trên người Lý Hàn Doanh có một mảnh huyết nhục của Đại Thiên Chi Chủ. Trong thời điểm then chốt, nàng tiến vào Ác Mộng Ma Vực, phá hư kế hoạch của Thủy Tổ Hư, cuối cùng thả ra ác niệm của Đại Thiên Chi Chủ bên trong Táng Thế Chi Quan.
Nàng nhận được tin tức từ Cố Tiên Nhi, Lý Hàn Doanh chính là thánh nữ của Phiêu Miểu Thánh Vực, song thể hợp nhất, ba hồn cộng sinh. Từ lúc Phiêu Miểu Thánh Vực được thành lập, nàng đã được đưa đến đó.
Lúc trước, mẫu thân của nàng xông vào Ác Mộng Ma Vực, có khi nào có sự nhúng tay của Tây Thánh bên trong hay không?
Hết thảy mọi chuyện đằng sau dường như có một tấm lưới lớn thu hết mọi người bên trong.
"Rốt cuộc Tây Thánh muốn làm gì?"
Nam Thanh thở ra một hơi, sau lưng có chút phát lạnh.
"Vị Địa Tổ của Nghịch Mệnh Cung có thiên ti vạn lũ liên hệ. Từ lúc Thái Cổ mới bắt đầu, Thương Mang đã từng có một giáo thống, tên là Câu Thiên Giáo. Người sáng tạo ra Câu Thiên Giáo chính là vị lãnh tụ thứ tư của Nghịch Mệnh Cung."
"Chư thế Thương Mang còn đục hơn so với ngoài mặt. Con nhìn thấy chỉ là một góc băng sơn, hoặc lơ lửng trên mặt nước. Theo ta biết, ngoại trừ một tôn tại thần bí là Tây Thánh, còn có một nhân vật lai lịch khó lường.
Nam Thanh hỏi.
"Là ai?"
Nam Tôn nói.
"Thế nhân gọi là Địa Tổ."
Có khi nào việc nàng sinh ra cũng là Tây Thánh sau lưng tính toán mà dẫn đến không?
Có thể nói, ngưu quỷ xà thần các lộ đều nhảy ra. Nếu không biết được quan hệ lợi hại bên trong, nàng lo lắng Nam Thanh sẽ rơi vào vòng xoáy đó, động một tí là hình thần câu diệt. Trước đó, nàng hoàn toàn không nói với Nam Thanh về bí ẩn Thái Cổ.
Bây giờ tình huống đã khác. Chư thế Thương Mang đã loạn thành hình dáng như thế nào rồi?
Nam Tôn nói khẽ.
Trong lịch sử của Nghịch Mệnh Cung chỉ có ba vị lãnh tụ, là viễn tổ Cố gia, Câu Chủ và Ti Chủ, hoàn toàn không có tin tức liên quan đến vị lãnh tụ thứ tư, cũng không ai đề cập qua.
Nam Thanh một lần nữa cả kinh.
Nàng đã từng cùng với Cố Tiên Nhi đến Cửu Thiên Chi Địa, đồng thời ở đó một khoảng thời gian. Cho nên nàng cũng có hiểu biết về Nghịch Mệnh Cung.
"Đằng sau Nghịch Mệnh Cung còn có vị lãnh tụ thứ tư?”
"Nhưng phàm là nhân vật có liên quan đến Tây Thánh, con nhất định phải cẩn thận."
Trong trận đại loạn đó, không có sinh linh nào có thể may mắn thoát khỏi.
Dù sao bên ngoài đang đại loạn, một khi trận đại chiến giữa Tuyệt Âm Thiên Quân và ác niệm của Đại Thiên Chi Chủ kết thúc, phong bạo càng lớn hơn sẽ quét sạch toàn bộ chư thế Thương Mang.
Hai mẹ con không tiếp tục nói chuyện nữa.
Nam Tôn nghiêm túc dặn dò. Nam Thanh nghe xong, thở ra một hơi: "Con biết rồi mẫu thân."
Huống chị, tế đàn thanh toán vẫn treo cao trên không chư thế, ánh sáng thanh toán chiếu rọi hoàn vũ, có thể một lần nữa tác động đến chư thiên.
"Coi chừng Tây Thánh."
Chiến trường tiên tuyến của cuộc đại chiến giữa Phạt Thiên Minh và Cổ Tàng Văn Minh.
Ánh sáng chói mắt vạch phá hư vô và vũ trụ, theo đó là huyết dịch đỏ thắm kinh người, một lần nữa xuyên qua người một vị thân thuộc của Tuyệt Âm Thiên Quân, đính sâu trong hư không.
Mảnh vỡ thời không đáng sợ đổ sụp, không ngừng bắn tung tóe, xé rách vĩnh hằng.
Nguyệt Minh Không đứng lơ lửng trên không trung, tóc xanh dính máu. Bên trên Lục Hợp Thiên Uyên dính đầy máu tươi, nhỏ tí tách. Toàn thân của nàng tỏa ra ánh sáng óng ánh, cường thế tuyệt luân. Trong thời khắc này, nàng là một nữ đế vô song, đè ép chư thiên hoàn vũ, khí tức vô cùng đáng sợ. Cho dù là một đám thân thuộc đến từ Chân Thực Chi Địa cũng cảm thấy tim đập nhanh.
Trong số bọn hắn đã có ba người hoàn toàn biến mất, chết tại nơi này. Đây là chuyện mà bọn hắn không hề nghĩ đến trước khi đến đây.
"Chỉ dựa vào binh khí và chiến giáp minh chủ Phạt Thiên Minh lưu lại mà đã kinh khủng như vậy."
"Điều này quả thật không hợp với lẽ thường."
Bốn sinh linh còn lại cảm nhận được sự sợ hãi, bị Nguyệt Minh Không dọa sợ.
Nhất là bây giờ Tuyệt Âm Thiên Quân đang gặp phải phiền phức rất lớn, không rảnh bận tâm đến bọn hắn. Bằng không, hắn ta không tùy ý để Nguyệt Minh Không trấn sát ba người như thế.
Bốn người bọn hắn liên thủ cũng không cách nào giết chết được Nguyệt Minh Không. Giáp trụ đó quá kiên cố, không biết thông qua thủ đoạn nào để tế luyện rèn đúc.
Cho dù bị khí tức ba động vượt qua Chân Lộ oanh kích cũng sẽ bị ngăn lại, không cách nào khiến Nguyệt Minh Không bị thương.
Trừ phi là Tuyệt Âm Thiên Quân đích thân ra tay.
"Giết."
Trong ánh mắt rúng động của vô số sinh linh trên chiến trường, Nguyệt Minh Không một lần nữa ra tay. Bát Hoang Ma Kích bổ xuống, ánh sáng kinh khủng giống như cắt ra thời không vạn cổ.
Sinh linh vác quan tài phẫn nộ chống cự.
Chỉ thấy thi khí ngập trời phun ra ngoài, bao phủ chư thiên, lao vê phía ma kích đang bổ tới.
Ba sinh linh còn lại cũng đồng loạt ra tay. Ánh sáng bộc phát, trong đó diễn dịch từng đường vân cấp bậc cao hơn Chân Lộ, xen lẫn cùng một chỗ, trao đổi sức mạnh bên trong phong thiên phù triệu, biến thành năng lượng ngập trời, sau đó trút xuống.
Chỉ một lát, khí hỗn độn sôi trào, ánh sáng đại đạo tán loạn, kích quang chói mắt xé rách, ma diệt hết thảy.
Một sợi ba động tiêu tán dễ dàng chém đại vũ trụ thành hai khúc. Cảnh tượng như vậy khiến cho chư thế Thương Mang phải rúng động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận