Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3437. Hay là đến Cửu Thiên đi



Chương 3437. Hay là đến Cửu Thiên đi




Bà bà điên cũng không ép buộc Cố Tiên Nhi gia nhập Câu Thiên Giáo, để cho nàng tự lựa chọn.
Truyền thừa Câu Thiên Giáo cường đại đến cỡ nào, Cố Tiên Nhi cũng đã tận mắt nhìn thấy qua, nhưng vì vậy mà phải trả cái giá lớn đến cỡ nào, nàng từ trên người bà bà điên nhìn thấy rõ được một hai.
Tuy nhiên, Cố Tiên Nhi cũng không cân nhắc quá lâu, ngay lập tức đồng ý với bà bà điên kế thừa truyền thừa Câu Thiên Giáo.
Nàng không phải là người không quả quyết. Nàng khao khát sức mạnh cường đại. Bây giờ có một con đường như vậy bày trước mặt nàng, nàng sao có thể dễ dàng buông tha.
Về phần nhân quả, cấm kỵ mà bà bà điên đã nói, Cố Tiên Nhi không tin tưởng lắm. Nàng chỉ tin vào sức mạnh của mình.
Trước mặt thực lực cường đại, bất kỳ nhân quả, cấm kỵ, xui xẻo đều bị phá.
Bà bà điên cũng rất thưởng thức phần quả quyết này của Cố Tiên Nhi. Không quả quyết, do do dự dự, có đôi khi không thay đổi được gì.
Sau đó, bà bà điên bắt đầu truyền thụ truyền thừa Câu Thiên Giáo cho Cố Tiên Nhi.
Thật ra, truyền thừa Câu Thiên Giáo có nhiều chỗ râu ria không đáng kể, quan trọng nhất vẫn là Câu Thiên Cửu Cấm.
Câu Thiên Cửu Cấm cũng giống như tên gọi của nó, tổng cộng có chín thức, mỗi một thức đều ứng đối với một cấm.
Chỉ có tu vi đạt đến Đạo cảnh, đồng thời vượt qua Thiên Suy Kiếp lần thứ nhất mới có thể thi triển được cấm thứ nhất.
Sau đó, mỗi một cấm ít nhất phải vượt qua một lần Thiên Suy Kiếp mới có thể thi triển.
Nói cách khác, muốn thành công thi triển chín cấm của Câu Thiên Cửu Cấm nhất định phải vượt qua chín lần Thiên Suy Kiếp, tiếp xúc đến lĩnh vực Lộ Tận.
Lần đầu tiên Cố Tiên Nhi nghe nói đến phương thức thi triển đạo pháp khó khăn đến như vậy.
Nếu phúc phận thiên phú không đủ, đời này dừng bước trước Đạo cảnh, cho dù luyện được Câu Thiên Cửu Cấm cũng không có tư cách thi triển.
Sau khi bà bà điên truyền thụ Câu Thiên Cửu Cấm cho Cố Tiên Nhi xong, còn cố ý dặn dò nàng thủ đoạn này cực kỳ lợi hại, một khi sử dụng thì không có cách nào quay đầu lại. Trước khi đạt tới trạng thái tương ứng, nếu cưỡng ép thi triển, mà thi triển thất bại sẽ tiếp nhận phản phệ vô biên, hậu quả vô cùng đáng sợ.
Về phần phản phệ và hậu quả là gì, bà bà điên không nói tỉ mỉ, nhưng Cố Tiên Nhi từ vẻ mặt thận trọng của bà bà điên cũng có thể đoán được.
Câu Thiên Cửu Cấm là cấm kỵ chi thuật. Nếu không cần thiết, tốt nhất không nên thi triển.
Đây là lời căn dặn sau cùng của bà bà điên đối với Cố Tiên Nhi.
Sau khi nói những lời này với nàng xong, bà bà điên liền đưa Cố Tiên Nhi về chỗ cũ, sau đó rời đi.
“Tiếp theo, chúng ta đi đâu? Mặc dù sinh linh hắc ám đã đạt thành minh ước hòa bình với Chính Nhất Minh, cũng không có nghĩa sinh linh hắc ám sẽ không ra tay với sinh linh bình thường, các nơi vẫn nguy cơ trùng trùng như cũ. Buồn cười là Thương Mang rộng lớn như vậy lại không có chỗ cho chúng ta dung thân.”
Một vị trưởng lão Tà Nguyệt Tông thở dài, khiến Cố Tiên Nhi từ trong hoảng hốt lấy lại tinh thần.
Nàng cau mày, bắt đầu suy tính tình cảnh hiện tại của bọn họ.
Những người còn lại của Tà Nguyệt Tông cũng bắt đầu cân nhắc dự định tiếp theo. Mặc dù Tà Nguyệt Tông đã bảo tồn được một ít hỏa chủng, nhưng thật ra đã tính là bị hủy diệt, không còn tồn tại nữa.
Lúc này, chẳng lẽ còn trở lại di chỉ Tà Nguyệt Tông? Chờ đợi bọn họ bên trong là cái gì?
Tất cả mọi người không khỏi rơi vào im lặng.
Lúc này, Tạ Đình Ngọc như có điều suy nghĩ. Hắn tiến lên mấy bước, nghiêm túc hỏi: “Không biết các vị trưởng lão có biết Cửu Thiên hay không?”
Lời này khiến người của Tà Nguyệt Tông đều sững sờ.
Còn những vị trưởng lão kịp phản ứng thì nhìn nhau, sắc mặt thay đổi.
Cố Tiên Nhi đang lo lắng có nên yêu cầu mọi người đến Phạt Thiên Minh hay không cũng hơi kinh hãi.
Khi còn ở Đạo Xương chân giới, nàng đã biết Cửu Thiên.
Lúc trước khi ngoại địch xâm lấn, thậm chí còn có người chạy đi mời tồn tại Đạo cảnh từ Cửu Thiên đến tương trợ.
Đối với sinh linh vũ trụ thế giới các phương, hoặc nhiều hoặc ít đều nghe nói qua Cửu Thiên. Nghe nói nơi đó là tiên chi khởi nguyên, là nơi thai nghén thiên đạo.
“Ý của Tạ Đình Ngọc ngươi chính là muốn chúng ta đến Cửu Thiên chi địa?”
“Nhưng Cửu Thiên chi địa xưa nay mờ mịt, cho dù người có tu vi thông thiên triệt địa, trong tình huống không có người dẫn đường cũng không nhất định có thể tìm được hướng đến Cửu Thiên chi địa.”
“Nếu có thể tìm được Cửu Thiên chi địa, dĩ nhiên là tốt rồi. Nghe nói nơi đó không có phân tranh, siêu thoát thế ngoại. Cho dù lượng kiếp thanh toán giáng xuống cũng có thể bình yên vô sự, không bị bất kỳ ảnh hưởng gì.
“Nghe nói Diễn Dương chân giới, Thương Âm chân giới và Cửu Thiên chi địa có không ít gút mắc với nhau về nguồn gốc. Chỉ tiếc Diễn Dương chân giới và Thương Âm chân giới đã sớm quy về Chính Nhất Minh, không phải không còn cơ hội nghe ngóng đường đến Cửu Thiên chi địa sao…”
Mấy vị trưởng lão Tà Nguyệt Tông nhìn Tạ Đình Ngọc, ánh mắt sáng rực, hiển nhiên đối với Cửu Thiên chi địa đã mê mẩn từ lâu.
Lúc này, Tạ Đình Ngọc cũng không giấu diếm, nói thẳng: “Không dối gạt các vị trưởng lão, khi ta còn nhỏ, ta đã từng tiến vào khe nứt không gian, được một lão quy bên trong cứu. Nó chở ta xuyên qua một vụ trũ trường hà mênh mông vô ngần, cuối cùng đưa ta đến một đại lục vô cùng rộng lớn.”
“Ta đã sinh sống ở đại lục đó trong suốt khoảng thời thiếu niên. Mặc dù bây giờ muốn quay lại có chút khó khăn, nhưng nếu nghĩ cách thì vẫn còn khả năng.”
Mặc dù hắn không nói rõ đại lục kia chính là Cửu Thiên chi địa trong truyền thuyết, nhưng tất cả mọi người đều nghe hiểu. Hết chương 3437.



Bạn cần đăng nhập để bình luận