Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1263: Thị tẩm hay là giết người?

Chương 1263: Thị tẩm hay là giết người?

"Người dẫn đường?"

Cố Trường Ca nhướng mày, nhìn nàng một chút, trong lòng suy nghĩ lời kia của Thiên Lộc Huyền Nữ là thật hay giả.

Nhưng con ngươi xinh đẹp động lòng người của nàng chỉ nhìn chằm chằm về phía hắn, cũng không có chút gợn sóng, rất khó từ vẻ mặt để phán đoán thật giả.

Trước kia, khi Thượng Giới xâm lấn Bát Hoang thập vực, đi ngang qua Vô Uyên giới, đúng thật là tiêu tốn rất nhiều thời gian mới thôi diễn ra được con đường chính xác.

Nhưng con đường đó chỉ có thể đi một lần, lần thứ hai sẽ thay đổi.

Giống như người của Bát Hoang thập vực trở về Thiên Lộc thành thì cần phải có phương pháp tiếp dẫn đặc biệt, rất phiền phức.

"Nếu Cố công tử không tin, vậy ta cũng không còn cách nào."

Nàng nhẹ nhàng gật đầu, bây giờ khí chất của nàng đã hoàn toàn khác với trước kia, có một loại ma tính, nhưng hết lần này tới lần khác, ý thức của nàng lại rất tỉnh táo, cũng không hỗn loạn, lời nói có lý có cứ, khó tìm sơ hở.

"Nói như vậy, nếu ta muốn xuyên qua Vô Uyên giới thì phải dựa vào ngươi?"

Cố Trường Ca lần nữa tập trung vào nàng, trong mắt lập lòe thần quang, có cảnh tượng Luân Hồi xuất hiện, giữa thiên địa như trở nên mịt mờ, có ý vị không hiểu giáng lâm.

Khuôn mặt của hắn trở nên mơ hồ, tỏa ra ánh sáng lung linh, như có một dòng sông xuất hiện từ nơi sâu xa chảy qua chư thiên, trong đó ánh sáng sương mù dần tái hiện, khiến cho đại đạo giữa trời đất cũng hỗn loạn.

"Hình thức ban đầu của Tuế Nguyệt Trường Hà, không ngờ ngươi đã chạm đến cấp độ này."

Thiên Lộc Huyền Nữ nhướng mày, sau đó rất thoải mái để cho Cố Trường Ca dò xét nàng.

Nàng biết đây là một loại thủ đoạn của Cố Trường Ca, rất thần bí và huyền diệu, đụng chạm đến đạo nghĩa rất tinh thâm, có thể ngược dòng tìm hiểu dấu vết trong thiên địa, đương nhiên cũng bao gồm nhân quả.

Dựa vào những thứ này, hắn có thể dễ dàng phán đoán lời nói của nàng là thật hay giả.

Qua một thời gian, trật tự quy tắc nơi đây, rất nhiều khí tức giữa trời đất cũng trở nên mơ hồ.

Trước mắt của hắn xuất hiện rất nhiều quang cảnh, từng con đường kỳ dị, cũng trở nên rõ ràng, giống như nối liền với dòng sông thần bí kia.

Lông mày của hắn càng nhăn càng chặt, trong mắt bắn ra tia sáng xán lạn rồi biến mất không thấy nữa.

"Ta cũng không lừa ngươi."

Thiên Lộc Huyền Nữ biết hắn không dò xét ra được cái gì, thu liễm tất cả cảm xúc lại, nhưng khóe miệng vẫn nụ cười nhạt, giống như đã sớm dự liệu được.

"Những lời ngươi vừa nói, hoàn toàn đúng là không gạt ta."

Lông mày của Cố Trường Ca giãn ra, sau đó nhanh chóng giơ một tay lên trước, một đạo kiếm quang mịt mờ xuất hiện, răng rắc một tiếng, trừ bỏ cấm chế trên Bất Hủ Huyền Thiết, để xiềng xích rơi ra khỏi tay chân của nàng.

Thiên Lộc Huyền Nữ thấy Cố Trường Ca quyết định cởi xiềng xích của bản thân ra như thế thì nhất thời hơi sợ run.

Hiển nhiên nàng cũng không ngờ nam tử ấy sẽ thả nàng đi nhanh như vậy.

"Cuối cùng thì ngươi đã tin tưởng ta rồi à?" Nàng hỏi.

" Vô Uyên giới đúng là phải để ngươi dẫn ta đi một chuyến, nhưng cũng không phải là bây giờ." Cố Trường Ca lắc đầu, ánh mắt có chút kỳ dị, hỏi một đằng, trả lời một nẻo.

Tất nhiên việc Cố Trường Ca thả Thiên Lộc Huyền Nữ đi vì hắn còn có kế hoạch khác.

Đúng như lời nàng nói, nhốt nàng mãi ở chỗ này cũng không phải là cách.

Từ trong miệng nàng hỏi thăm vài chuyện, nàng cũng có thể trả lời trôi chảy, không có chút sơ hở nào.

Bây giờ còn cách nửa năm nữa là Thượng giới xâm chiếm Bát Hoang Thập Vực.

Cho nên tốt hơn hết là để cho nàng dùng hành động để chứng minh.

Hành động mà Cố Trường Ca yêu cầu thực sự rất đơn giản.

Tốt xấu gì thì Thiên Lộc Huyền Nữ cũng đã sống ở Bát Hoang Thập Vực rất nhiều năm rồi, chắc chắn nàng đã quen biết không ít bạn bè.

Chắc tu vi của những người bạn đó không chênh lệch nhiều lắm so với nàng, đều là kẻ thành đạo có tu vi cao thâm.

Vì vậy có thể để cho nàng dẫn những người bạn đó ra ngoài, sau đó Cố Trường Ca mượn cơ hội này hốt gọn một mẻ.

Tu vi của hắn đã đạt đến Chuẩn Đế cảnh nhất trọng thiên, tu sĩ bình thường không có nhiều tác dụng đối với hắn.

Bây giờ chỉ có thể dựa vào kẻ thành đạo, hoặc yếu hơn một chút nữa là Chuẩn Đế cảnh chân chính, như vậy mới có thể tìm được cơ hội đột phá.

“Ngươi muốn ta chứng minh như thế nào?”

Tâm trạng của Thiên Lộc Huyền Nữ đã sớm khôi phục lại sự yên tĩnh, ánh mắt trong sáng của nàng đang rơi trên khuôn mặt của hắn, khoé miệng nở ra một nụ cười thản nhiên.

Khuôn mặt của nàng tinh tế trắng nõn, đường nét tinh xảo, tóc đen như suối, rất mượt mà, óng ả động lòng người.

Lúc nói chuyện, trên người nàng có một loại siêu nhiên và ma tính, hai loại khí chất hoàn toàn khác biệt, nhưng bây giờ chúng lại xuất hiện trên cùng một người, cũng không phải là xung đột khó chịu, trái lại rất hài hòa tự nhiên.

Nàng biết Cố Trường Ca đã đoán ra được điều gì đó.

Dù sao thì cứ nhốt nàng ở đây mãi cũng không phải là cách, bây giờ hắn cởi bỏ xiềng xích huyền thiếc trên tay chân của nàng, đây chính là cho nàng một cơ hội để chứng minh nàng đáng tin cậy.

“Thị tẩm hay giết người, ngươi tự lựa chọn một cái đi.”

Cố Trường Ca chú ý sắc mặt lạnh nhạt và tự tin của nàng, nghe vậy thì hơi nhíu mày, sau đó sắc mặt lại bình tĩnh trở lại.

Nghe nói như thế, nụ cười nhàn nhạt trên khóe miệng của Thiên Lộc Huyền Nữ đột nhiên đông cứng lại, mất đi vẻ thong dong vừa rồi, sau đó nàng lập tức nhíu mày.

“Lúc đầu ta còn cho rằng tâm của Cố công tử vững như đá, sẽ không vì ngoại vật mà thay đổi, đạo tâm gương sáng thông huyền, lại không nghĩ ngươi cũng là người dung tục như thế.”

Nàng lắc đầu thở dài một tiếng, trên mặt ngọc trắng muốt bày ra vẻ như đã nhìn nhầm hắn.

Hết chương 1263.
Bạn cần đăng nhập để bình luận