Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1829: Về Đào Thôn

Chương 1829: Về Đào Thôn

“Vậy có thể là ta nhìn lầm.”

Cố Trường Ca cười cười, đánh giá nàng từ trên xuống dưới một cái.

Thấy tu vi của nàng đã tinh thâm hơn nhiều so với lần gặp trước.

Có thể thấy được trong khoảng thời gian này nàng đã gặp không ít cơ duyên, tu vi được đề thăng.

“Chắc chắn là ngươi nhìn lầm, ngủ tới hồ đồ rồi.” Cố Tiên Nhi hừ một tiếng.

Cố Trường Ca cũng không để ý chút chuyện nhỏ này, cười cười nói: “Đúng vậy, trong khoảng thời gian này ngươi lại chạy đi đâu thế? Nếu ngươi còn không trở lại thì e là ta phải phái người đi tìm hành tung của ngươi.”

Mặc dù đây chỉ là lời nói đùa nhưng hắn thực sự có chút hiếu kỳ Cố Tiên Nhi đã gặp phải chuyện gì.

Vì sao sau khi trở về Cố gia nàng lại dùng ánh mắt phức tạp đó nhìn hắn.

“Ngươi quản được ta đi đâu à, sao so được với chuyện ngươi hủy diệt Địa Ngục chứ.”

Cố Tiên Nhi cũng không nhắc tới chuyện Vãng Sinh đàm, thần sắc khôi phục vẻ thanh lãnh dĩ vãng, không để ý tới Cố Trường Ca.

Nàng vẫn chưa nghĩ ra mình nên nói với Cố Trường Ca như thế nào.

Mặc dù trong hình ảnh báo trước tương lai của Vãng Sinh đàm, Cố Trường Ca sẽ đối đầu với toàn thể thế gian, thậm chí bị vu hãm là người thừa kế Ma Công, bị các phương thế lực đạo thống hợp lực thảo phạt.

Thế nhưng cũng không thể làm gì Cố Trường Ca, ngược lại các phương thế lực đạo thống phải trả một cái giá lớn, về sau toàn bộ thượng giới cũng bị cái bóng kinh khủng của Cố Trường Ca bao phủ.

“Thôi, nếu ngươi không muốn nói thì thôi.”

“Ta cũng lười ép ngươi nói, ngươi trở về cũng đúng lúc, mấy ngày nữa ta muốn đi tới Đào thôn một chuyến, có ngươi đi theo cũng thuận tiện hơn nhiều.”

Cố Trường Ca cười cười, cũng không tiếp tục hỏi nữa.

Đúng lúc hắn có dự định trước khi hôn lễ diễn ra thì đi Đào thôn một chuyến, hỏi thăm Đào Yêu một vài chuyện.

Đồng thời thăm tiểu đồ đệ Yêu Yêu đến từ hạ giới của hắn.

Đương nhiên Cố Trường Ca vẫn còn nhớ rõ ở Chân Tiên thư viện còn có một khối lão thạch, đã từng cùng thời dại với Đào Yêu, Thiền Hồng Y và Ma Chủ.

“Trở về Đào thôn?”

Cố Tiên Nhi nghe nói như vậy thì ánh mắt có chút ảm đạm, nghĩ tới hình ảnh tương lai trong Vãng Sinh đàm.

Nhưng sư tôn kia vì báo thù cho nàng mà cuối cùng đều bị Cố Trường Ca sát hại tàn nhẫn. Ngay cả Đào Yêu tỷ tỷ cũng chỉ còn lại một gốc đào bị thiêu cháy vắng lặng đứng ở đầu thôn.

Ý nghĩ trong nội tâm nàng lại dao động một lần nữa. Nếu toàn bộ hình ảnh trong Vãng Sinh đàm đều là thật thì trong tương lai không xa, không chỉ nàng mà ngay cả vị hôn thê của Cố Trường Ca là Nguyệt Minh Không, thân nhân sư tôn của nàng,… rất rất nhiều người đều sẽ có một kết cục bi thảm.

Đào thôn tọa lạc ở sâu trong một vùng đất tràn ngập tiên khí, ở giữa còn có một đoạn man hoang địa mang có rất nhiều trứng thú kinh khủng từ thời xa xưa.

Nhất là những năm gần đây, thượng giới phát sinh đại biến, rất nhiều Kẻ thành đạo cổ lão nhao nhao khôi phục.

Mức độ nguy hiểm của đoạn man hoang địa mang kia đâu chỉ gấp trăm ngàn lần. Trước kia chỉ với thực lực Đại Thánh cảnh là đã có thể đi ngang qua nhưng bây giờ ngay cả Chí Tôn cũng phải rụt rè, trong lòng sợ hãi không dám đi qua.

Ở đây rất an tĩnh, giống như ngăn cách với đời, lốm đốm hào quang, sương mù lượn lờ.

Một hồ nhỏ như phỉ thúy tọa lạc, cỏ xanh ung dung, rất nhiều linh lộc đang cúi đầu ăn cỏ.

Ở cửa thôn có một đám tiểu hải tử đang nô đùa ầm ĩ. Mấy lão đầu tụm vào một chỗ hút tẩu thuốc cực kì nhãn nhã.

Một gốc cây đào cực kì xanh tươi đứng ở đầu thôn, hoa đào nở rộ hồng rực, xinh đẹp động lòng người, có thể thấy được vô số thần hi rủ xuống, có hỗn độn khí, thần thánh mà yêu diễm.

Một vài hung thú có khí tức vô cùng kinh khủng đi ngang qua cửa thôn cũng không kìm hãm được mà nhìn thôn trang nhỏ này với ánh mắt sợ hãi và kính sợ.

Ngoại trừ gốc đào có đạo hạnh khủng bố, sâu không lường được kia, rất nhiều lão nhân trong thôn cũng có tu vi khó mà phỏng đoán.

Tiện tay chụp chết Chí Tôn chắc chắn không thành vấn đề.

Ngày hôm nay, bên ngoài cửa thôn có thần quang hạ xuống, hai thân ảnh một nam một nữ chậm rãi đáp xuống…

“Là Tiên Nhi tỷ tỷ, Tiên Nhi tỷ tỷ đã trở về.”

Đào thôn không lớn, trước cửa thôn có mấy hài đồng đang nô đùa, bọn hắn đảo mắt qua liền thấy thân ảnh của Cố Trường Ca và Cố Tiên Nhi.

Bọn hắn ngạc nhiên reo hò, tranh thủ thời gian chạy tới nghênh đón Cố Tiên Nhi.

Mặc dù Cố Trường Ca chỉ tới qua một lần nhưng lũ nhỏ cũng không hề lạ lẫm đối với Cố Trường Ca.

Lần trước Cố Trường Ca tới Đào thôn còn cho bọn hắn rất nhiều đồ chơi và linh quả, giúp bọn hắn tu hành.

Cho nên đối với nam tử tựa trích tiên này bọn hắn rất có hảo cảm.

“Tiểu Hoa, Tiểu Hổ, các ngươi đều đã cao lớn hơn rồi.”

Sau khi trở lại Đào thôn Cố Tiên Nhi liền thay đổi bộ dạng thanh lãnh trước đây, trên mặt ngậm ý cười chào hỏi mấy hài tử.

Một vài thôn dân ở cửa thôn cũng kinh hỉ đi tới chào hỏi Cố Tiên Nhi.

Từ lần trước khi Cố Tiên Nhi trở về Đào thôn thì đã qua một thời gian rất lâu.

Bọn hắn cũng rất nhớ Cố Tiên Nhi.

“Nha đầu Tiên Nhi này còn biết trở lại thăm mấy lão đầu tử chúng ta.”

Mấy lão nhân mang theo nụ cười thân thiện cùng vây quanh hai người, ánh mắt có ý vị mập mờ khó giải thích lưu chuyển trên thân Cố Trường Ca và Cố Tiên Nhi.

Tình huống này làm cho trong lòng Cố Tiên Nhi ít nhiều gì vẫn có chút xấu hổ, nàng hung hăng lườm bọn hắn một cái.

“Bái kiến Cố công tử.”

Tuy nhiên bọn hắn cũng hiểu rõ thân phận của Cố Trường Ca cho nên không dám quá làm càn, bắt đầu chào hỏi hắn.

“Chư vị đều là thân nhân của Tiên Nhi, không cần phải đa lễ khách khí.”

Đối với việc này Cố Trường Ca lại là bộ dạng sao cũng được, trên mặt vẫn luôn treo nụ cười mỉm.

Hết chương 1829.
Bạn cần đăng nhập để bình luận