Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 628: Gặp nguy

Chương 628: Gặp nguy

"Cái gì mà chỉ là chuyện của ngươi, thế ta không phải là truyền nhân của Nhân Tổ điện sao? Trong đầu ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy? Không phải là muốn chết ở chỗ này đấy chứ?"

Vương Tử Câm liên tục lớn tiếng mắng, cảm giác Giang Sở Sở của hiện tại giống như oán nữ bị người vứt bỏ mà nàng biết ở kiếp trước, một chút đạo lý cũng không thèm nghe.

Mặc kệ nàng khuyên như thế nào, Giang Sở Sở cũng không thèm để ý, toàn tâm toàn ý muốn chém giết những Tuyệt Âm sinh linh này, nhưng rõ ràng là nàng rất nhanh sẽ không chịu nổi.

"Hiện nay đã tìm được người thừa kế ma công."

"Ngươi không đi đối phó với hắn, chạy đến nơi này lãng phí cả tinh lực và thời gian, cũng không biết ngươi là nghĩ như thế nào vậy?"

Vương Tử Câm mang ra một thứ pháp khí, thần uy mênh mông cuồn cuộn, phản chiếu khắp thiên địa bát phương.

Nàng nghĩ rằng có cố khuyên bảo đi nữa cũng không có ích gì, bèn nghĩ ra biện pháp, đánh ngất Giang Sở Sở, trực tiếp mang đi là được rồi.

Chỉ bất quá thực lực của hai người kỳ thật không chênh nhau nhiều.

Nếu như nàng vận dụng thủ đoạn cuối cùng này, không biết chừng dẫn đến phản tác dụng, như thế rất khó khống chế cục diện.

"Nếu như lúc ấy nghĩ biện pháp gọi Cố Trường Ca đến, không chừng đã không khó khăn như hiện tại."

"Thế nhưng hắn tựa hồ cũng không thèm để ý đến sự sống chết của vị Giang Sở Sở này, đoán chừng gọi tới cũng không có tác dụng gì."

Vương Tử Câm có chút buồn bực, theo tính cách của nàng, tâm trí lại không thể không thèm để ý đến.

"Người thừa kế ma công."

Nghe được mấy chữ này, lúc đầu Giang Sở Sở vốn đang giao thủ với một Tuyệt Âm sinh linh cấp độ Thánh Nhân cảnh, bỗng nhiên sững sờ, trong mắt ngược lại là hiển hiện một vòng hận ý và băng lãnh.

Không kìm được đành nghiến răng nghiến lợi.

Bất quá cũng chính vì khi đó đang ngây người một lúc, nên nàng đã bị Tuyệt Âm sinh linh cấp độ Thánh Nhân cảnh kia đánh trúng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, phun ra máu tươi vào không trung, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.

Nàng kỳ thật đã đến lúc rơi vào cảnh sức cùng lực kiệt.

Người thừa kế ma công mà Vương Tử Câm nói, nàng tự nhiên biết đó là ai. Doanh hoàng tử, chẳng qua chủ là kẻ cõng nồi thay mà thôi.

Người thừa kế ma công chân chính - Cố Trường Ca kỳ thực vẫn ung dung tự tại.

Thậm chí không có ai biết gương mặt thật của hắn, càng không có ai biết, Nhân Tổ kỳ thật đã bị Cố Trường Ca giết và sẽ không tái hiện lại trên thế gian nữa.

Đối với Cố Trường Ca, tâm tư của Giang Sở Sở vô cùng phức tạp.

Nếu nói là hận, vậy khẳng định là hận thấu xương. Nhưng hết lần này tới lần khác, nàng cũng không cách nào quên được hắn.

Không quên được vẻ mặt và ngữ khí của hắn, càng không quên được tất cả cử chỉ của hắn, không quên được vẻ lạnh lùng tuyệt tình và thái độ thờ ơ, không quan tâm của hắn.

"Cẩn thận."

Lúc này, thấy Giang Sở Sở tựa hồ đang ngẩn người tại chỗ, phía sau có rất nhiều Tuyệt Âm sinh linh đang liều mạng đánh tới.

Vẻ mặt của Vương Tử Câm không khỏi biến sắc, biến ra một tấm gương phản chiếu ánh sang long lanh, hướng về phía trước, muốn đỡ một chưởng cho Giang Sở Sở.

Tuy nhiên thời gian này, Giang Sở Sở đánh chết rất nhiều Tuyệt Âm sinh linh, trên người dính phải rất nhiều khí tức của Tuyệt Âm.

Rất nhiều Tuyệt Âm sinh linh, con mắt đỏ lên, vô cùng cừu hận ùa lên, muốn vây quanh lấy nàng.

Khi nàng có phản ứng thì đã không còn kịp rồi.

Trong lúc vội vã chống cự, nháy mắt liền đã bị đánh bay tứ tung ra ngoài, thân thể càng thêm thương tích.

Oanh! !

Bầu trời phía trên thiên uyên kia, lúc này lại lần nữa bạo động, càng thêm đáng sợ. Khí tức mênh mông cuồn cuộn hạ xuống, bên trong bỗng nhiên nhô ra một cự chưởng màu xám vô cùng to lớn.

Sương mù màu xám bao quanh, không giống hình người.

Thế nhưng loại khí tức này lại đến cấp bậc Chí Thánh Cảnh!

Điều này khiến cho thần sắc của Vương Tử Câm lại lần nữa biến đổi, không nghĩ tới đã có Thánh Cảnh Tuyệt Âm sinh linh xuất hiện, đây cũng không phải là thứ mà nàng và Giang Sở Sở có thể tùy ý chống lại.

Nếu lúc này không chạy thì đợi đến lúc có Đại Thánh cảnh sinh linh xuất hiện, các nàng càng khó thoát thân hơn.

"Giang Sở Sở, đừng ngu ngốc ở lại chỗ này nữa. Ngươi ở lại chỗ này sẽ mất mạng đó!"

Vương Tử Câm không khỏi hô lớn, thần sắc có chút lo lắng, thấy cự chưởng to lớn được bao phủ bởi sương mù màu xám dày đặc kia rơi xuống như muốn nghiền nát Giang Sở Sở!

Lúc này, Giang Sở Sở tựa hồ còn không có kịp phản ứng, nhưng thời điểm nhận ra thì cự chưởng đáng sợ đã rơi xuống trước mặt.

Khí tức khủng khiếp của Tuyệt Âm sinh linh bao phủ ngập trời như nuốt chửng lấy nàng!

Sắc mặt của nàng không khỏi tái đi.

Mặc dù nàng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng bỏ mạng nơi đây, nhưng khi gặp phải thời điểm này, làm sao nàng có thể thản nhiên chứ?

Thế nhưng giờ khắc này, nàng phát hiện trong tâm trí của chính mình, hình ảnh hiện ra không phải là sư môn, vậy mà lại là gương mặt của tên Cố Trường Ca để cho nàng hận thấu xương kia.

Hết chương 628.
Bạn cần đăng nhập để bình luận