Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1962: Người quen cũ

Chương 1962: Người quen cũ

“Đây là tâm phúc của công tử, vẫn luôn đi theo xử lý công việc của Thương Minh, cũng là người chấp trưởng hiện tại của Vạn Đạo Thương Minh.” Diễm Cơ giải thích với Lâm Thu Hàn.

Nàng ta cùng với Lâm Thu Hàn giống nhau, đã kết bạn với Cố Trường Ca khi ở hạ giới.

Cho nên khi nàng không bận gì thì thường xuyên đến Tử Cực đan tông tìm Lâm Thu Hàn nói chuyện, nhiều lần như thế làm cho mối quan hệ giữa hai người trở nên rất thân thuộc.

“Bái kiến Doãn Mi thiên nữ.” Lâm Thu Hàn nghe vậy thì có chút khẩn trương vội cúi đầu chào.

Dù sao thì nàng cũng chỉ là tiểu nhân vật, ở trước mặt Doãn Mi thực sự là nói không nên lời.

“Các ngươi không cần quá câu nệ, theo ta vào bên trong đi.”

Doãn Mi khẽ mỉm cười, cử chỉ vô cùng đoan trang hữu lễ, dù cho khuôn mặt vô cùng mị hoặc xinh đẹp và khuynh quốc khuynh thành nhưng không hề có chút yêu dị nào.

Bởi vì thân phận khá đặc thù cho nên không ít tộc nhân ở Trường Sinh Cố gia đều nhận ra nàng, thậm chí còn xem nàng là thị thiếp nội bộ của Cố Trường Ca.

Đám người Lâm Thu Hàn, Diễm Cơ đi theo Doãn Mi qua rất nhiều truyền tống trận, cùng nhau tiến vào bên trong khu vực trung tâm đảo.

So với bên ngoài, có thể nói bên trong đảo khác một trời một vực, dùng Tiên Giới chân chính để hình dung cũng không quá đáng một chút nào.

Toàn bộ Trường Sinh Cố gia đều giăng đèn kết hoa, trước đây khi tổ tiên dùng thần thông vô thượng để mở tiểu thế giới thì cũng có cảnh tượng đèn hoa trăng đầy rẫy như thế này.

Cho dù ở nơi đây có lực lượng vượt xa Tiên cảnh bộc phát ra thì cũng không thể nào phá hủy được.

Đảo nhỏ chi chít như sao trên trời, thần nhạc sơn xuyên, ngân bộc lượn vòng, trời quang mây tạnh, tiên vụ bao phủ khắp nơi.

Rất nhiều tân khách lần đầu tiên tiến vào nội đảo trong Trường Sinh Cố gia cũng đều vô cùng kinh ngạc và rung động trước loại khí tức kinh khủng mà hào hùng này, trong lòng đều chỉ có một cảm giác kinh sợ.

Khí tức nặng nề lại vô cùng nguy hiểm xông tới trước mặt, không một bất hủ đạo thống nào có thể so sánh được.

Phần cuối của Thiên Cung càng có thể nhìn thấy nhật nguyệt lưu chuyển, ngân hà rủ xuống, bộc phát ra thanh âm ầm ầm, từ tận cùng vũ trụ mờ ảo rơi xuống.

Từng khoả đại tinh rũ xuống, hỗn độn khí lượn lờ xung quanh, quang hoa hừng hực chói lóa đến cực hạn.

Trong đó có một đầu Long Quy thân ảnh kéo dài đến phía cuối đại địa, dường như nó đang ngủ gà ngủ gật nhưng chỉ có một chút khí tức tràn ra mà đã làm Kẻ thành đạo tim đập chân run.

Ở phía đông có một đầu Thanh Long vô cùng uy nghiêm và khổng lồ chiếm cứ lấy một tòa Tiên Cổ thần sơn, thân hình che lấp cả bầu trời, lân phiến nhiều như biển, ánh mắt sắc lạnh vô tình, chỉ liếc nhìn qua đã khiến cho các vị khách quý tê cả da đầu, run lẩy bẩy liên hồi.

Ngoài ra còn có một đầu xích hồng Thần Điểu bay lượn trong làn sương mù giữa hỗn độn, nó chỉ mới sải cánh bay lên thôi liền làm chấn động quy tắc trật tự ở giữa thiên địa vô tận, nhiệt độ dâng cao tới đáng sợ.

Rừng hoang mênh mông rộng lớn kéo dài đến tận chỗ sâu bên trong tộc địa của Trường Sinh Cố gia.

Nơi đó còn có ngàn vạn luồng ánh sáng lập lòe, tiên khí lượn lờ, thần vụ rạng rỡ như Chân Long bay trên không trung, Huyền Vũ liệt địa.

Sương mù hỗn độn bao phủ khắp mọi nơi, giống như là một khu thế giới trước thời khai thiên tích địa, vô cùng thần bí và huyền ảo.

Một màn này làm cho tất cả những người đến đây biểu lộ vô cùng ngưng trọng, trong lòng không thể bình tĩnh nổi.

“Đây chính là nội tình của Trường Sinh Cố gia sao…”

Một vị trưởng lão đến từ Thái Cổ Tiên tộc thở dài nói, vẻ mặt biểu lộ sự sợ hãi chấn kinh và vô cùng thán phục.

Ở bên cạnh hắn chính là hai huynh muội Diệp Lang Thiên với Diệp Lưu Ly có giao tình khá tốt với Cố Trường Ca.

Chỉ là bây giờ bọn hắn cũng chỉ có thể yên lặng đi theo sau trưởng bối đến tham dự hôn lễ lần này của Cố Trường Ca.

Thực ra hôm nay thế hệ trẻ tuổi tới thượng giới tham gia hôn lễ cũng có không ít, tuy nhiên tất cả đều đi theo phía sau trưởng bối, chỉ khi nhìn thấy nơi chứa nhiều dị thần của Trường Sinh Cố gia thì mới lộ ra thần sắc vô cùng rung động và sợ hãi thán phục.

Ở nội đảo của Trường Sinh Cố gia, tiên vụ bao phủ, tiên hoa nở rộ, thanh huy tràn ngập, thoạt nhìn chỉ có thể dung nạp mấy người nhưng đại đạo hiện ra lại rộng lớn không gì sánh được, kéo dài tới tận sâu bên trong.

Nơi đó có cung điện liên miên vô cùng nguy nga tráng lệ, phảng phất như tọa lạc ở tận cùng vũ trụ, có thể nghe được thanh âm thiên hà rủ xuống và tinh thần chuyển động.

Hai bên xuất hiện vô số kỵ sĩ cưỡi hung thú trấn thủ nơi này, khí tức lạnh lùng, đáng sợ không gì sánh được.

Tất cả mọi người cũng đi dọc theo đại đạo này để tiến vào chủ điện nơi sắp cử hành hôn lễ, ở đó có một động thiên riêng biệt. Mặc dù nhìn qua có vẻ không lớn lắm nhưng lại được bọn hắn dùng thủ đoạn không gian để tế luyện ra một phương thế giới khổng lồ, đủ để dung nạp vô số người.

Bên trong cung điện có vô số người đang di chuyển, vụ khí tràn ngập.

Trừ khi là ở rất gần, nếu không thì sẽ không thể nào nhìn rõ được hình dáng của mọi người, đến cả Kẻ thành đạo cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, phải dùng thần niệm nhìn trộm tu vi, phảng phất như đang ở trong một vùng thế giới to lớn, đỉnh đầu có nhật nguyệt xoay tròn, quang hoa sáng lạn.

Trường Sinh Cố gia còn đặc biệt vì hôn lễ này mà luyện chế một loại cấm khí kinh khủng nào đó để trấn áp bên trong cung điện.



Hết chương 1962.
Bạn cần đăng nhập để bình luận