Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1968: Phiền toái đến

Chương 1968: Phiền toái đến

“Thật sự là có thứ rơi xuống đây…”

Kỳ thật không chỉ có Trường Sinh Cố gia, mà nhân vật nội tình trong các thế lực đạo thống cũng cảm nhận được dao động đáng sợ này. Sắc mặt bọn hắn đại biến, khiếp sợ hoảng hốt tột độ.

Đó là một loại khí tức kinh khủng áp chế quy tắc thiên địa đang tràn ngập trong mảnh tinh vực này, dù không tự mình tới gần thì cũng có thể cảm nhận được áp lực khiến tim đập nhanh.

Mới chỉ một sợi khí tức mà đã làm cho tất cả sinh linh tu sĩ hay bất kỳ cái gì khác trong thiên địa yên lặng run rẩy, suýt chút nữa không nhịn được quỳ phục xuống.

“Vì sao lúc này lại có Tiên thi rơi xuống, lại còn cách Trường Sinh Cố gia gần như vậy?”

“Rốt cuộc tiên thi này đến từ nơi nào?”

Tất cả khách quý trong đại điện đều cực kỳ khiếp sợ nhìn qua địa phương kia, trên mặt là vẻ nghi hoặc khó hiểu.

Dù sao thì bây giờ, nơi này cũng đang hội tụ tất cả những người đứng đầu các thế lực đạo thống ở thượng giới. Bất kỳ ai trong số đó cũng có địa vị và quyền lực ngập trời. Nói thẳng ra, đám người ở đây có thể tùy tiện thay đổi cục diện của thượng giới.

Trong mắt bọn hắn, đây thật sự là trùng hợp sao?

“Trường Ca…”

Nguyệt Minh Không đang đội khăn đỏ đột nhiên nắm chặt tay Cố Trường Ca, chính nàng cũng không rõ vì sao mình lại như vậy.

Nhưng nàng có dự cảm, Tiên thi đột nhiên rơi xuống này là nhằm về phía Cố Trường Ca.

“Không sao, cái gì nên đến đều sẽ đến.”

Cố Trường Ca nhẹ giọng an ủi nàng, thần sắc trầm tĩnh trước nay chưa từng có. Ánh mắt hắn thâm thúy không có chút gợn sóng nào.

Hắn đã sớm biết sẽ xảy ra chuyện này, chỉ là hắn không rõ người nọ sẽ dùng phương thức gì để đến đây.

Mà ngay lúc này, ở nơi xa trong tinh vực có thanh âm lạnh lùng tràn đầy ma khí truyền tới làm người khiếp sợ. Tiếng nói như âm thanh của thiên nhiên nhưng lại chứa đựng hàn ý rét lạnh thấu xương.

“Sư tôn đại hôn, sao đồ nhi có thể không tặng đại lễ.”

“Không biết cỗ Tiên thi đã đủ chưa?”

Ầm ầm!!!

Ma khí ngập trời phô thiên cái địa mà đến giống như Thiên Hà vỡ đê, tất cả tinh thần đều đang rung chấn.

Quy tắc trật tự như hãn hải sôi trào mãnh liệt bành trướng ra, ở nơi đó phát ra thanh thế rung trời.

Toàn bộ vũ trụ cũng bị chấn động dưới khí tức kinh khủng này.

Một cỗ Tiên thi đột nhiên rơi xuống từ một nơi thần bí nào đó, suýt chút nữa đập rơi thế giới này.

Loại khí tức cổ lão đáng sợ truyền đến, áp chế khiến mọi người như muốn nổ tung. Tu sĩ bình thường cảm thấy nỗi sợ hãi đến từ chỗ sâu trong linh hồn, quỳ phục hướng về nơi đó.

“Sư tôn đại hôn, đồ nhi khoan thai tới chậm, mong rằng sư tôn không trách.”

Ma khí mãnh liệt mênh mông như một ngọn sóng lớn che khuất bầu trời, đánh tới từ nơi xa xôi trong vũ trụ. Ma ảnh trùng trùng điệp điệp, ma cánh rung động, cánh chim lưu quang lộ ra khí tức khiến lòng người kinh hãi.

Một thân ảnh hồng y đứng sừng sững bên trong ma khí, thanh âm lạnh lùng không gợn sóng.

Nàng có thân hình cao gầy thon thả, làn da trắng muốt, khuôn mặt tuyệt mỹ động lòng người nhưng lại lộ ra hàn khí kinh khủng, tựa như có thể đóng băng vạn dặm không khí ở xung quanh.

Nghe nàng nói vậy, tất cả mọi người đều sững sờ, hoàn toàn không hiểu được ý tứ trong lời nói của nàng.

Nàng đang nói chuyện với người nào? Còn gọi sư tôn, là đang gọi Cố Trường Ca sao?

“Là Thiền Hồng Y của Ma Sơn xuất thế…”

“Rốt cuộc thì sư tôn trong miệng nàng là có ý gì?”

Biểu lộ của rất nhiều Kẻ thành đạo ở trong đại điện của Trường Sinh Cố gia trở nên vô cùng ngưng trọng, đồng thời nội tâm cũng sinh ra rất nhiều nghi hoặc.

Tại thời khắc Cố Trường Ca đại hôn, Thiền Hồng Y mang theo một cỗ thi thể đến, còn gọi Cố Trường Ca là sư tôn?

Đương nhiên bọn hắn sẽ không cho rằng sư tôn trong miệng của Thiền Hồng Y là Nguyệt Minh Không.

Lúc này, đám người của Trường Sinh Cố gia cũng biến sắc nhíu mày.

Vẻ mặt bọn người Cố Tiên Nhi, Giang Sở Sở, Khương Lạc Thần, Hi Dao nữ hoàng, Lục Quan Vương… cùng rất nhiều cố nhân khác đồng thời thay đổi, bọn hắn vô cùng giật mình nhìn xem hết thảy.

Rất nhiều người cũng dời mắt nhìn về phía Cố Trường Ca, thần sắc của hắn bình thản không gợn sóng, không có gì là ngoài ý muốn, giống như đã sớm dự liệu từ trước.

“Nếu lời Hồng Y nữ ma nói là sự thật…”

“Vậy lai lịch chân chính của Cố Trường Ca chỉ sợ sẽ phải truy nguyên đến đoạn Cấm Kỵ kỷ nguyên bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử…”

Sắc mặt của mấy người đứng đầu các thế lực đạo thống như Thiên Hoàng Sơn, Vô Tận Hoả quốc và Tử Tiêu Cốc đồng loạt kịch biến. Bọn hắn nhìn nhau, trong lòng nảy sinh một suy đoán không thể tưởng tượng nổi.

Dù sao trước đây ở thượng giới cũng có rất nhiều lời đồn về Cố Trường Ca, nói tốc độ tu hành của hắn thật sự là quá nhanh không thể tưởng tượng nổi, không thể phỏng đoán theo lẽo thường.

Cho nên rất nhiều người đều cảm thấy hắn có lai lịch ngập trời, khẳng định hắn chính là một tồn tại vô thượng nào đó chuyển thế, có được đạo quả của kiếp trước.

Nếu không thì không thể nào chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi hắn đã trưởng thành đến mức gần như vô địch ở thượng giới.

Hôm nay Thiền Hồng Y hiện thân, đồng thời còn gọi Cố Trường Ca là sư tôn, nhìn từ phương diện nào đó thì kỳ thật cũng đã nhìn ra.

Không chỉ tất cả những người đứng đầu của các thế lực đạo thống có ý nghĩ này mà ngay cả đám người ở đây cũng mơ hồ đoán ra được.

Đương nhiên, loại chuyện chuyển thế trùng tu này cũng không thường gặp, chỉ có một số điển tịch từng ghi chép một chút.

Dù sao thì cái này cũng dính dáng đến luân hồi, thậm chí là nguy cơ sinh tử, thực sự động đến sinh mệnh, khó có linh căn túc tuệ của kiếp trước.

Trong lúc nhất thời, nội tâm của tất cả mọi người đều dâng lên vẻ khiếp sợ tột độ, không cách nào bình tĩnh lại được.

Hết chương 1968.
Bạn cần đăng nhập để bình luận