Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2822. Tranh chấp

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
“Ngươi là ai hả? Dám nhúng tay vào chuyện tốt của công tử nhà ta ư?”
Có điều Sở Tiêu còn chưa lên tiếng thì Sở Tiểu Nhị bên cạnh hắn đã đi tới, gương mặt Sở Tiểu Nhị toét lên vẻ không vui và lạnh lùng, sau đó nhìn về phía Cố Trường Ca rồi lớn tiếng quát tháo.
Làm chó săn của Sở Tiêu, tất nhiên Sở Tiểu Nhị không thể để cho công tử nhà mình mất mặt vào lúc này.
“Ngươi muốn chết sao?”
Tử Vân Xuyên vốn còn muốn hỏi Cố Trường Ca gì đó, giờ đây trông thấy cảnh tượng này, sắc mặt hắn cũng trở nên lạnh lùng vô cùng, ánh mắt quét về phía Sở Tiểu Nhị đồng thời tiến lên một bước.
Trên người hắn triển lộ ra khí tức đáng sợ, trong con ngươi có chút yêu dị kia giống như có kiếm quang hiện lên, cường hoành như ngục, ngay lập tức đã làm cho sắc mặt Sở Tiểu Nhị trắng bệch, hắn nhịn không được lui về phía sau vài bước.
“Một nô bộc nho nhỏ từ khi nào mà dám kiêu ngạo như vậy?”
Triệu Thiên Phàm, Minh Anh đạo nhân đều khẽ nhướn mày, biểu cảm của cả đám trở nên không vui cho lắm, ở Hi Nguyên văn minh đây còn chưa có đệ tử thế lực nào dám khinh thị bọn họ như vậy đâu.
Tuy nói Sở Tiêu có lai lịch bất phàm, nhưng bọn họ có ai là đơn giản chứ?
Người sáng suốt đều nhìn ra được ngay cả bọn họ cũng tự mình đi bên cạnh Cố Trường Ca, mà hiện tại chỉ một tên sai vặt nhỏ nhoi còn dám nói chuyện với khách quý của bọn họ như vậy?
Đám tùy tùng của Tử Vân Xuyên đều đồng loạt hiện thân ở các nhã gian phụ cận, bọn họ ầm ầm chạy tới nơi này với vẻ mặt khó coi rồi ra tay bắt lấy Sở Tiểu Nhị và Sở Tiêu.
Một đám khách nhân bên trong Lâm Thủy Hiên khi trông thấy cảnh tượng này đều biến sắc, ai ai cũng đều cảm thấy kinh hãi làm sao.
Không ai ngờ rằng tình thế bây giờ lại biến thành kết cục giương cung bạt kiếm như vậy.
Đám người Tử Vân Xuyên, Triệu Thiên Phàm đằng trước kia đại biểu cho mặt mũi của Tử Tuyết Sơn, Lăng Thần Quật đương đại.
Ở Hi Nguyên văn minh này vào lúc bình thường trông thấy bọn họ ai mà chẳng nhũn cả chân, ai dám chống đối bọn họ chứ?
Hơn nữa thân phận của nam tử áo trắng có thể lấy ra một khối Đạo Nguyên Tiên Ngọc kia chắc chắn càng khủng bố hơn nhiều.
“Xem ra đêm nay có kịch hay để xem, mấy vị này cũng đâu phải kẻ thiện lành gì cho cam!”
“Không biết cẩm y nam tử kia là thần thánh phương nào? Chẳng lẽ hắn không biết thân phận của mấy vị này sao?”
Rất nhiều khách nhân nhịn không được thấp giọng nói, vẻ mặt tràn đầy chấn động liếc nhìn tất cả mọi việc đang diễn ra.
Sắc mặt Lưu ma ma cũng lập tức trở nên trắng bệch, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.
Bà ta hoàn toàn không ngờ tới vì một cô gái bán nghệ không bán thân mà lại dẫn đến phiền toái lớn như vậy.
“Cho dù chư vị có tức giận thì cũng không cần phải chút giận lên người một kẻ hầu chứ.”
Sở Tiêu đương nhiên biết rõ thân phận của đám người Tử Vân Xuyên, tuy nhiên hắn không thèm để ý chút nào, ra vẻ tiêu sái bước ra ngoài nhã gian, trên gương mặt mang theo nụ cười nói: “Cơ mà là tại hạ nhìn trúng vị cô nương này trước tiên, vị huynh đài này bỗng nhiên nhúng tay vào chuyện này có phải có phần quá đáng rồi hay không?”
Tuy rằng Thải Vân Tiên Tử không muốn nhúng tay vào loại chuyện này, nhưng nếu đã xảy ra thì nàng nhất định sẽ đứng về phía Cố Trường Ca, lúc này nàng khẽ nhíu mày nói: “Từ xưa tới nay Lâm Thủy Hiên không hề có quy củ ép buộc những người chỉ bán nghệ chứ không bán thân, nơi này hoàn toàn không có đạo lý nào là coi trọng trước hay sau cả.”
Có Sở Tiêu làm chỗ dựa cho mình, Sở Tiểu Nhị cũng thêm phần can đảm, hắn nhìn thẳng vào đám người Thải Vân Tiên Tử rồi nói: “Công tử nhà ta vốn có ý tốt bảo nàng chỉ kính rượu, nếu nàng không muốn thì thôi, thế tại sao nàng lại hất đổ chén rượu làm gì chứ?”
“Huống chi công tử nhà ta chưa từng ép buộc nàng, các ngươi cũng thấy đấy, mấy lời vừa nãy căn bản không phải do công tử nhà ta nói.”
Dứt lời, Sở Tiểu Nhị lạnh lùng mỉm cười đảo mắt nhìn Lưu ma ma trên trán đang toát mồ hôi lạnh kia, dáng vẻ của hắn trông cứ như chiếm hết đạo lý.
Giờ khắc này, Lưu ma ma chỉ cảm thấy khối Hoàng Tâm Thánh Thạch nằm trong ngực mình vô cùng bỏng tay, trong lòng bà ta hối hận không thôi.
Cố Trường Ca không thèm để ý tới hai người Sở Tiêu và Sở Tiểu Nhị, dường như hắn coi hai kẻ đó như không khí.
Cố Trường Ca chỉ nhìn lướt qua nữ tử áo trắng vẫn luôn cúi đầu đứng bên cạnh hắn, có vẻ như ánh mắt của hắn đã khiến cho nữ tử kia trở nên vô cùng khẩn trương.
Thật ra trông dáng vẻ của Y Y chỉ như thiếu nữ mà thôi, trông tuổi tác của nàng không lớn cho lắm, dường như cũng tầm khoảng mười bảy, mười tám tuổi, đương nhiên nếu đã ở Lâm Thủy Hiên thì đâu có ai là kẻ bình thường, tất cả đều mang tu vi trong người. Thế nên tuổi tác thật sự của bọn họ chắc chắn không thể chỉ nhìn mỗi gương mặt là ra.
“Ngươi tên gì?” Giọng nói của Cố Trường Ca vô cùng nhẹ nhàng ấm áp.
Thiếu nữ áo trắng sợ hãi nhìn hắn một cái, sau đó lại nhanh chóng cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: “Các nàng đều gọi ta là Y Y.”
Ngay cả chính bản thân nàng cũng không ngờ tới rằng sẽ chỉ vì mình mà dẫn tới tình huống cỡ này tại Lâm Thủy Hiên, điều đó làm cho trong lòng Y Y cực kỳ khẩn trương xen lẫn chút bất an.
Hết chương 2822.
Bạn cần đăng nhập để bình luận