Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2188: Hoạ vô đơn chí

Chương 2188: Hoạ vô đơn chí

La Vương thở dài, ăn ngay nói thật:

"Chúng ta không có tồn tại Siêu việt Tiên Vương đứng ra, nghĩ nhiều cũng vô ích. Ngày mai chúng ta phải tới Nam Tiên vực dự tiệc, chi bằng bây giờ các đạo hữu hãy nhắn nhủ di ngôn cho hậu bối đi."

Hắn nói quá thẳng thắn, chỉ thiếu điều bảo mọi người hãy chuẩn bị hậu sự thật tốt.

Nhưng nhóm Tiên Vương có mặt ở đây không phản bác, tất cả cùng im lặng, thầm thở dài trong lòng.

Một ngày nào đó bọn hắn sẽ như con cá nằm trên thớt, tự trói tay buộc chân, sau đó đâm đầu vào chỗ chết. Tưởng chừng như chuyện này là bất khả thi, nhưng lại là sự thật mà tất cả mọi người phải đối mặt.

"Tiếc là sau khi Bạch Xuyên rời khỏi Trung Tiên vực đã lập tức quay về, nếu không thì chúng ta có thể hỏi hắn tình hình của Nguyệt vương phủ..."

Sau đó có một vị Tiên Vương thở dài, nghĩ tới Bạch Xuyên đến đưa tin lúc trước. Rất nhiều người cho rằng có lẽ Bạch Xuyên biết mấy chuyện này.

Nhưng không chỉ ở Tiên vực mà ở Dị vực xa xôi cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp xảy ra ngày hôm ấy. Vô số tu sĩ bỗng cảm thấy toàn thân ớn lạnh, sợ hãi không thôi.

Rất nhiều người nhũn cả chân, không kìm được run lẩy bẩy rồi quỳ sụp xuống đất.

Ở cuối thiên khung bắt đầu xuất hiện sương mù kỳ dị. Hình như nó trôi từ nơi vô cùng xa xôi tới đây, âm u tăm tối.

Từng đám sương mù hôi sắc trông như đám mây dày đặc, thoáng cái đã bao phủ cuối thiên khung. Có Tiên Vương loáng thoáng nghe thấy tiếng sóng biển và tiếng cổ giới sụp đổ ầm ầm.

"Đó là cái gì thế?"

"Ai đó muốn hủy diệt Tiên vực ư?"

Cảnh tượng như ngày tận thế khiến mọi sinh linh trên Tiên vực ngạc nhiên và hoảng sợ. Bọn hắn không biết đây là thứ gì, nhưng có thể cảm nhận được trong đó chứa sức mạnh khổng lồ đang ập tới.

Các tu sĩ bình thường sợ run người. Bọn hắn cảm thấy trong cơn chấn động này, mình như con kiến có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào.

Thiên khung như sắp sập xuống, không thể chống đỡ được đám sương mù hôi sắc vừa tràn đầy vừa dày đặc kia.

"Đó không phải là cảnh tượng có thật mà là hư ảnh phản chiếu từ một nơi rất xa. Có thứ gì đó đang tới gần Tiên vực..."

Sau đó vị Tiên Vương có uy tín lâu năm trầm giọng nói, cõi lòng bỗng trở nên nặng nề. Không chỉ Tiên vực mà Dị vực cũng trông thấy cảnh tượng ấy.

Hình như đó là hình ảnh bức xạ từ nơi xa xôi tới đây, chiếu khắp chư thiên vũ trụ. Dường như nó muốn báo trước điều gì đó.

"Khí tức của Thương Mang chi hải..."

"Có người phát điện ra tọa độ vỡ vụn của Sơn Hải chân giới rồi sao?"

Trong động phủ phát sáng ở Dị vực, Đế tộc chi tổ đã tỉnh giấc chợt mở mắt ra, ánh mắt sâu thăm thẳm. Trong đôi mắt hắn hiện lên cảnh tượng đáng sợ đang diễn ra, sao rơi trăng vỡ, trời long đất nở.

Hắn thử bói toán, cuối cùng lắc đầu thở dài, lẩm bẩm nói:

"Chậm nhất là vạn năm, nhanh nhất thì e là không tới trăm năm."

Vượt biển trong Thương Mang chi hải là chuyện vô cùng nguy hiểm.

Ngay cả Tiên Vương cũng phải cẩn thận từng li từng tí, có nguy cơ thập tử nhất sinh.

Nhưng tồn tại có thể bôn ba ở Thương Mang chi hải ắt có tu vi thâm hậu ngoài sức tưởng tượng.

Vô số kỷ nguyên về trước, sau khi Sơn Hải chân giới sụp đổ, khí tức chân linh tiêu tan đã nhóm lửa cho nơi này, soi sáng đăng tháp trong bóng đêm vô tận.

Rất nhiều sinh linh ở Thương Mang chi hải chú ý tới tọa độ vỡ vụn của Sơn Hải chân giới, muốn lặn lội tới đó.

Để chiếm giữ hoặc chiếm đoạt nơi ấy.

Trong số các sinh linh đó có tồn tại đáng sợ đã sống từ thời kỷ nguyên cổ lão, vậy mà vẫn bị vây trong Thương Mang chi hải.

Cũng có chân giới khô kiệt muốn phái tồn tại Giới Thiên Tỉ đi. Cũng có người muốn thâu tóm chân giới để bản thân trở thành nhân vật lớn mạnh của chân giới.

Nói chung là khó có thể tưởng tượng được sự đáng sợ của Thương Mang chi hải, đến Đế tộc chi tổ cũng không dám tùy tiện đặt chân tới đó. Nếu không nắm chắc ba phần thì có thể sẽ mất mạng trong đó.

Hơn nữa, do mất đi sự che chở của chân linh nên Sơn Hải chân giới lập tức hiển hiện trong Thương Mang chi hải vô tận. Chỉ cần khoảng cách không quá xa thì có thể nhìn thấy tọa độ của Sơn Hải chân giới.

Trong Thương Mang chi hải mênh mông vô tận đầy rẫy những điều khủng khiếp và tai nạn. Nhờ có tồn tại chân linh bảo vệ thế giới, che giấu tọa độ, giấu giếm hỏa quang nên một phương chân giới mới không bị bại lộ trong Thương Mang chi hải.

Đó là khởi nguồn của bóng tối, từ xưa tới nay có không ít chân giới bị hủy diệt vì bại lộ tọa độ.

"Đúng là họa vô đơn chí mà..."

Vị Đế tộc chi tổ này thở dài, câu nói khó che giấu nỗi sầu lo.

Bởi vì dị tượng đáng sợ xuất hiện bất ngờ này mà Tiên vực lẫn Dị Vực vốn đã tràn ngập hoảng loạn và sợ hãi, nay càng rối loạn hơn.

Vô số tu sĩ sinh linh rơi vào tuyệt vọng, cho rằng đây là dấu hiệu thiên địa vũ trụ sắp bị hủy diệt, là điềm báo trước khi tận thế ập đến.

Trong Nguyệt vương phủ ở Nam Tiên vực, Cố Trường Ca ngồi xếp bằng trên bồ đoàn. Lúc này, hắn cũng ngước mắt lên.

"Đó là cái gì?"

Thiên Lộc Huyền Nữ bên cạnh hắn cũng giật mình nhìn theo, tức thì trông thấy quang ảnh ở cuối thiên khung xa xôi trông như vật chất sắp ảm đạm, biến thành bọt nước.

Ở nơi xa xôi vô tận ấy có thứ gì đó đang dần trở nên rõ nét, sau đó đến gần thế giới này, liên tục tiến tới gần, thậm chí còn truyền ra âm thanh như tiếng sóng biển.

Có lẽ người bình thường không nghe thấy, nhưng khẳng định là tồn tại sừng sững trên Tiên Đạo có thể nghe thấy âm thanh đáng sợ ấy. Không biết thứ kia cách Tiên vực bao xa.

Hết chương 2188.
Bạn cần đăng nhập để bình luận