Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 566: Suy luận

Chương 566: Suy luận

Nguyệt Minh Không nghĩ như thế cũng không phải không có cơ sở.

Niết Thế Thanh Liên quý giá như thế nào không cần phải nói, ngay cả Nhân Tổ cũng đã bỏ bao nhiêu tâm tư công sức vì gốc Thanh Liên này.

Phí hết tâm tư, qua đủ khó khăn trở ngại, ở Thiên Thần giới cuối cùng tìm được một nơi phù hợp để nó sinh trưởng, đợi khi nào lớn lên thì đi hái.

Nhưng tại sao người tồn tại bí ẩn mà nàng không biết kia, sau khi hợp nhất Niết Thế Thanh Liên, những hạt sen cũng vô cùng quý giá kia, trái lại lưu lại, không định đem đi, dự định để lại cho người đến sau?

Nguyệt Minh Không rất bối rối, nhìn vài hạt sen sáng lấp lánh ở sâu trong thân sen, trong đầu lóe lên những ý nghĩ khác nhau.

Nếu như người tồn tại bí ẩn đó không cẩn thận quên mất?

Chuyện này có bao nhiêu khả năng chứ?

Rất nhanh, nàng lắc đầu, nghĩ rằng điều đó là không thể.

Điều này cũng quá ly kỳ đi.

Dù sao ngay cả Nhân Tổ chuyển thế cũng rơi vào tay hắn, còn là ngay tại Vũ Hóa Thiên trì nơi được Nhân Tổ bài bố rất nhiều hậu thủ.

Tồn tại bí ẩn kia sao có thể phạm phải sai lầm rõ ràng như thế được?

Hơn nữa, Nguyệt Minh Không đã cảm nhận được cảm giác quen thuộc như có như không trước đó.

Nữ nhân luôn tin vào trực giác của chính mình, Nguyệt Minh Không cũng không ngoại lệ.

Vì vậy, lông mày của nàng cau lại ngay lập tức, gần như kết luận rằng đây chắc chắn là vị kia cố tình để lại cho nàng.

Nhưng nàng hoàn toàn không nhìn thấy bộ mặt thật của người đó, thậm chí còn không chắc tồn tại bí ẩn đó là ai.

Nàng không hiểu tại sao đối phương lại lưu cho nàng? Hay nói lúc ngoài Vũ Hóa Thiên trì đạo thân ảnh ngút trời kia cảnh cáo nàng đừng lại gần, cũng là do đối phương làm ra?

Cả hai thậm chí chưa bao giờ gặp nhau.

Vì vậy, bây giờ chỉ có một khả năng cuối cùng, đó chính là vị thượng tiên bị nghi ngờ bỏ mạng ở Vũ Hóa Thiên trì kia.

"Hắn vì sao phải làm như vậy..."

Nguyệt Minh Không cau mày, cảm thấy bản thân sắp tiếp cận sự thật.

Xem ra việc vị thượng tiên bỏ mình tại Vũ Hóa Thiên trì thật ra là cố ý, để làm hỗn loạn thiên hạ, thuận tiện làm cho Nhân Tổ chuyển thế Khương Dương mất cảnh giác.

Kiểu tính toán này khiến Nguyệt Minh Không nhớ ngay đến một người, vị hôn phu của nàng - Cố Trường Ca!

Ngoài Cố Trường Ca ra, còn có ai có thủ đoạn như thế, ngay tại địa bàn của Nhân Tổ chuyển thế, đem hắn tiêu diệt, cướp đoạt tất cả những gì thuộc về hắn.

Hơn nữa, lại liên hệ tới những cảm giác quen thuộc này.

Chân tướng gần như lộ diện!

"Cố Trường Ca..."

"Chắc chắn là tên gia hỏa này..."

Nguyệt Minh Không khẽ nghiến răng, gần như lập tức kết luận.

Ngoại trừ Cố Trường Ca, nàng đã nghĩ về tất cả các khả năng, không thể nghĩ ra bất kỳ ai khác lại có những thủ đoạn khủng khiếp như vậy.

Nàng đột nhiên có chút tức giận.

Cái tên không có lương tâm này, lại âm thầm giấu diếm nàng bấy lâu nay!

Tuy nhiên nghĩ đến bản thân mình cũng lén lút che dấu hắn hạ giới, Nguyệt Minh Không không biết phải nói gì.

Dù sao nói đi nói lại, nàng cũng đuối lý, mặc dù nàng mong muốn giải quyết Nhân Tổ chuyển thế giúp Cố Trường Ca, nhưng Cố Trường Ca không hề hay biết.

Hiện tại xem ra, Cố Trường Ca đã động tay chân gì đó trên người nàng.

Vì vậy mới có thể biết được tung tích của nàng, bí mật theo nàng xuống Hạ giới, hơn nữa lại âm thầm trốn trong bóng tối, từ đầu đến cuối không lộ ra ngoài.

Vị thượng tiện thần bí đó, cũng là hình tượng Cố Trường Ca giả vờ làm ra.

Hơn nữa, Nguyệt Minh Không đã nghĩ đến sự kỳ lạ trước khi Khương Dương đến cuộc hẹn.

Bây giờ xem ra lúc đó Cố Trường Ca đã âm thầm giúp nàng, bằng không Khương Dương sẽ không thành thật tới để nàng bày mưu tính kế.

Đủ các loại việc liên kết lại khiến Nguyệt Minh Không không khỏi xoa lông mày của mình.

Trước đây, nàng cảm thấy Cố Trường Ca để kẻ nằm vùng bên cạnh mình, nói rằng rất tin tưởng nàng, nhưng thực ra vẫn đang chú ý đến hành động của nàng.

Lúc ở trong Tiên Cổ đại lục, Cố Trường Ca cũng nhờ thủ đoạn này từ đó tìm được nàng rất nhiều lần.

Nhưng rõ ràng nàng đã dọn dẹp sạch sẽ mọi người xung quanh mình một lần, nhưng làm thế nào mà Cố Trường Ca lại tìm thấy nàng?

"Có vẻ như hành động mình rời khỏi Cố gia lúc đó đã làm cho Cố Trường Ca hoài nghi, nên mới đi theo.”

Nguyệt Minh Không tự nói với chính mình, nhanh chóng tìm ra điểm đáng ngờ dẫn đến sự hoài nghi của Cố Trường Ca.

Chắc là lúc nàng rời khỏi yến hội, biểu hiện quá vội vàng.

Mà Cố Trường Ca là người chu đáo tỉ mỉ, hắn đương nhiên sẽ chú ý để điểm đáng ngờ này.

Nguyệt Minh Không ngược lại cũng không vội suy nghĩ khi trở lại thượng giới làm thế nào để giải thích cho Cố Trường Ca.

Nếu Cố Trường Ca đã đi theo một đường đến đây, tất cả việc mình làm chắc chắn đều nằm trong tầm mắt của hắn.

Nguyệt Minh Không không tin rằng Cố Trường Ca sẽ tiếp tục nghi ngờ đề phòng nàng.

"Nhưng tên gia hỏa này dù sao cũng còn có lương tâm, hắn không định để ta một ngụm canh cũng không thể uống.”

Sau khi Nguyệt Minh Không hiểu rõ những chuyện này, mới thở phào nhẹ nhõm lộ ra chút ý cười.

Lúc này không có bất kì điều bất thường nào.

Những hạt Niết Thế Thanh Liên này, dường như là Cố Trường Ca đặc biệt để lại cho nàng.

Ông!!

Vì vậy, nàng vung tay áo lên, một trận ánh sáng đầy màu sắc quét qua, trực tiếp thu hết toàn bộ.

Sau đó, nàng rời khỏi đây, dự định giải quyết một số rắc rối để không bại lộ tung tích, sau đó trở lại Thượng giới.

Nếu Cố Trường Ca đã tự mình ra tay giải quyết được phiền phức tiềm tàng lớn nhất của Nhân Tổ, nàng còn phải lo lắng gì nữa.

Bây giờ Cố Trường Ca nếu không muốn nhìn thấy nàng, vậy nàng cũng biết dựa vào thủ đoạn của mình, không thể tự mình đi tìm Cố Trường Ca.

Một số chuyện, xem ra chỉ có sau khi trở lại Thượng giới mới có thể đi hỏi hắn.

Tuy nhiên, nàng lo lắng với tính khí của Cố Trường Ca lúc đó sẽ không thừa nhận , nói rằng tất cả những điều này không liên quan gì đến hắn, ngược lại nói không chừng còn trả đũa lại, trách nàng lén lút xuống Hạ giới...

Không thể không nói, Nguyệt Minh Không đối với tính tình của Cố Trường Ca hiện tại không nói là hoàn toàn hiểu rõ, nhưng cũng đã đoán được rất rõ ràng.

Cố Trường Ca để lại hạt Niết Thế Thanh Liên cho nàng, đã chứng tỏ nàng trong mắt Cố Trường Ca đã chiếm một vị trí nhất định.

Điều này vẫn khiến Nguyệt Minh Không rất vui mừng.

Nàng trước giờ trước mặt thủ hạ vẫn luôn lãnh đạm, hôm nay không khỏi lộ ra nụ cười nhàn nhạt, tiên nhan tuyệt thế, phong hoa vô song.

...

Hết chương 566.
Bạn cần đăng nhập để bình luận