Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 699: Đánh tới cửa

Chương 699: Đánh tới cửa

Ầm ầm!

"Hả? Đây là âm thanh gì?"

Bỗng nhiên, Tần Vô Nhai nhướng mày, cảm giác cách đó không xa có động tĩnh to lớn truyền đến, theo một tiếng kêu thảm thiết, ngọn núi dao động, ngay cả núi cao ở phụ cận cũng đều đang run rẩy.

"Không ổn!"

"Có người đang ra tay với động phủ của ta!"

Thần sắc của Tử Dương thiên quân đột biến, có vẻ âm trầm, hắn nghe được tiếng kêu thảm thiết là đám tùy tùng.

Lúc trước, vì phòng ngừa có người đến quấy rầy hắn, cho nên phân phó tùy tùng bảo vệ bốn phía, đừng để người khác xâm nhập vào nơi này.

"Người nào cường thế phách lối như vậy?" Lông mày của Tần Vô Nhai càng nhíu chặt, thân ảnh lóe lên, xuất hiện ở trên không trung.

Cách đó không xa, liền chỉ thấy một nam tử với mặt mày đạm mạc, cao cao tại thượng, đang nhìn xuống phía dưới giống như một Tiên Đế trẻ tuổi.

Phía sau hắn có rất nhiều tùy tùng, trùng trùng điệp điệp, khí thế ngập trời.

"Bảo Tử Dương thiên quân cút ra đây!"

Nương theo lời nói như vậy.

Ngay sau đó, một chưởng của hắn chìa ra, ngũ sắc thần quang lượn lờ, thần phù biến mất, vô cùng to lớn, thần quang bành trướng, như là cái thớt.

Trong thiên địa, xuất hiện một bàn tay màu vàng óng, đánh xuống phía dưới giống như bàn tay của thần linh.

To lớn mà tràn ngập uy thế, vô cùng đáng sợ, khiến người ta kinh ngạc và rùng mình, khó mà chống cự!

Ầm!

Từng sơn mạch phía dưới trực tiếp sụp đổ, hóa thành tro tàn!

Đám tùy tùng của Tử Dương thiên quân đều là tất cả thiên kiêu kỳ tài của thượng giới, thực lực mạnh mẽ, đủ để quét ngang một phương.

Bây giờ lại vô cùng hoảng sợ, tuyệt vọng!

Phốc phốc phốc..

Ai cũng liều mạng chống cự, vật bảo mệnh nổ tung, không có chút sức chống cự nào, thực lực cách biệt quá lớn, như con kiến hôi nhỏ bé.

Sau đó thân thể nhao nhao hóa thành một mảnh huyết vụ, thần hồn cuộn tròn bỏ trốn, để khắp nơi biến thành một mảnh tĩnh mịch!

"Đáng ghét! Tên Cố Trường Ca này phách lối và cường thế đến vậy! Khinh người quá đáng.”

"Ta và hắn không oán không cừu!" Giờ phút này, thần sắc của Tử Dương thiên quân có vẻ rất âm trầm.

Một chưởng này rơi xuống, long trời lở đất, giống như là một bầu trời đập xuống bao trùm xuống, trực tiếp khiến cho rất nhiều sơn mạch thần nhạc sụp đổ, biến thành bột mịn.

Rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu đến đây chưa kịp né tránh.

Cho dù là thôi động binh khí hộ thân, giờ phút này cũng nhao nhao nổ tung, trở thành một đoàn huyết vụ, tàn hồn trốn đi, hoảng sợ không thôi.

Cảnh tượng này làm kinh động đến rất nhiều người, mặc kệ là trưởng lão hay tuổi trẻ thiên kiêu khác, đều vô cùng khiếp sợ, bay lên không trung, ngóng nhìn nơi đây.

Giao phong và đại chiến giữa các tế hệ trẻ tuổi xảy ra ở Chân Tiên thư viện là chuyện vô cùng bình thường.

Nhưng thanh thế dọa người giống như hôm nay lại là ít càng thêm ít.

"Là Cố Trường Ca! Hắn muốn làm gì đây? Lẽ nào tính giao thủ với Tử Dương thiên quân sao?”

"Nhìn dáng vẻ này thì rất có thể nha, chỉ là chưa từng nghe nói giữa hai người có cừu oán gì.”

Trong không trung, thần sắc của một đám trưởng lão giật mình, trong ánh mắt thần quang lấp lóe, xa xa nhìn chằm chằm Cố Trường Ca.

Xuất thủ là Cố Trường Ca, nhưng đám tùy tùng phía sau hắn, số lượng cũng rất khủng khiếp, trùng trùng điệp điệp che lấp bầu trời.

Tuổi trẻ thiên kiêu bình thường gặp được loại chuyện này, chỉ sợ cũng bị dọa đến run chân.

Nhìn thì càng giống như Cố Trường Ca mang người đến đây, muốn vây chặt Tử Dương thiên quân, rốt cuộc thù oán đến mức nào?

Cùng là đệ tử đứng đầu thì không dễ dàng trở mặt với nhau.

"Tử Dương thiên quân, lăn ra đây cho ta."

Núi cao chập chùng, hào quang dâng lên, rất nhiều thần hồng chạy đến từ bốn phương tám hướng, xuất hiện ở phía trên.

Giờ phút này, lần nữa nghe thấy tiếng quát lạnh lùng của Cố Trường Ca, sau lưng đám người không khỏi phát lạnh, thần hồn run rẩy.

"Tên Cố Trường Ca này đúng là khinh người quá đáng, ta và hắn không oán không cừu, vậy mà đối phó với tùy tùng của ta như thế.”

Giờ khắc này, dù cho tâm tư và lòng dạ của Tử Dương thiên quân cực sâu, nhưng vẻ mặt cũng trở nên âm trầm, nắm chặt tay, một cỗ lửa giận bốc lên.

Bỗng nhiên vô duyên vô cớ, Cố Trường Ca đột nhập vào đây, động thủ với tùy tùng của hắn?

Đây không phải là ức hiếp người khác hay sao?

"Sư đệ… xảy ra chuyện gì thế này, chẳng lẽ ngươi và người này có mâu thuẫn gì sao, ta thấy tu vi của hắn hình như hơn cả ngươi, nếu như ngươi tùy ý xuất thủ chỉ sợ không phải là đối thủ của hắn.”

Tần Vô Nhai nhướng mày, thần sắc có chút trầm xuống mở miệng nói.

Gian nan sống sót ba trăm nam ở cửu thiên ngược lại là để cho ánh mắt của hắn trở nên rất độc.

Cơ hồ lần đầu tiên nhìn thấy Cố Trường Ca, hắn đã cảm thấy đối phương không đơn giản, thực lực của kẻ này có lẽ hơn Tử Dương thiên quân.

Trừ phi Tử Dương thiên quân cũng ẩn giấu đi thủ đoạn cường đại không muốn người khác biết.

Nhưng hắn vẫn thật sự tức giận, không ngờ vừa mới đoàn tụ với sư đệ liền gặp tình huống sư đệ bị người khác khi dễ.

Theo đạo lý thì dựa vào bối cảnh thân phận một đời này của Tử Dương sư đệ, còn có ai dám tuỳ tiện trêu chọc hắn chứ?

"Ta cũng không biết vì sao hắn lại đến chặn, dáng vẻ thề chết không bỏ qua, thật sự tính một tay che trời ở Chân Tiên thư viện ư.” Khuôn mặt của Tử Dương thiên quân rất là khó coi.

"Người này đến cùng là ai? Làm ra loại chuyện này ngay cả trưởng lão của Chân Tiên thư viện cũng không dám hiện thân tùy ý hỏi qua, chỉ sợ lai lịch không nhỏ, làm sao sư đệ lại đắc tội với loại người này, hay là đối phương cố ý bắt nạt người khác?”

Ánh mắt của Tần Vô Nhai rơi vào trên người Cố Trường Ca, cảm thấy đối phương là kẻ đến không thiện.

Hết chương 699.
Bạn cần đăng nhập để bình luận