Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1920: Sư đồ nhất trí

Chương 1920: Sư đồ nhất trí

"Chẳng lẽ đây là mưu đồ của Cố Trường Ca, hắn muốn mê hoặc ngàn vạn chúng sinh để bản thân sử dụng?"

"Thật là tàn nhẫn đáng sợ."

Sắc mặt độc nhãn đạo nhân của Thiên Hoàng Sơn có chút u ám khó dò.

Thông qua khuynh hướng tình thế của mọi chuyện trên thượng giới mấy ngày gần đây, hắn đã loáng thoáng nhận ra mưu đồ hiểm ác của Cố Trường Ca.

Hắn không cảm thấy Cố Trường Ca sẽ là người chính nghĩa suy nghĩ cho toàn bộ thượng giới, chăm lo cho ngàn vạn chúng sinh như thế.

Trái lại chính ngàn vạn chúng sinh đang bị Cố Trường Ca lợi dụng, trở thành vũ khí mà không hề nhận ra.

Thủ đoạn như vậy thực sự khiến cho người khác phải giật mình sợ hãi.

"Chỉ e không lâu sau, toàn bộ thượng giới này sẽ nghe theo lời của một mình hắn, lúc đó mới là một tay che trời thật sự."

Vào thời khắc này, ý niệm muốn diệt trừ Cố Trường Ca của độc nhãn đạo nhân mãnh liệt tới mức xưa nay chưa từng có.

Hắn nhanh chóng làm mình bình tĩnh lại, sử dụng một tờ pháp chỉ tối cao để triệu tất cả cao tầng của Thiên Hoàng Sơn đến, muốn thương nghị cẩn thận chuyện này.

Mà hiện tại, ở bên kia, đôi sư đồ nửa đường gặp nhau là Cố Trường Ca và Luân Hồi cổ thiên tôn cũng đang bàn luận về thế cục ở thượng giới bây giờ.

"Xem ra mọi chuyện thật sự đang phát triển theo ý đồ của ngươi..." Luân Hồi cổ thiên tôn nói với vẻ hơi cảm khái, hắn cảm thấy mình đã đánh giá thấp Cố Trường Ca.

Không chỉ thực lực, ngay cả thủ đoạn của hắn cũng đáng sợ như thế, vô tri vô giác đã ảnh hưởng đến toàn bộ thượng giới.

Giờ đây cho dù Cố Trường Ca có là người thừa kế Ma Công thật, e rằng tu sĩ bình thường cũng sẽ nghi ngờ, không muốn tin việc này.

Đây cũng là chỗ cao minh trong thủ đoạn của Cố Trường Ca.

"Cảm tạ sư tôn đã khen, chuyện trong đại điện ít nhiều gì cũng nhờ sư tôn phối hợp."

Cố Trường Ca vừa khẽ mỉm cười vừa khiêm tốn nói.

Những gì Luân Hồi cổ thiên tôn thấy chỉ là mặt ngoài, ở mức độ sâu hơn, Cố Trường Ca còn có mưu tính khác.

Có lẽ Luân Hồi cổ thiên tôn tuyệt đối không ngờ được từ lúc bắt đầu, ngay cả hắn cũng chỉ là một quân cờ.

"Lúc ấy vi sư chỉ ăn ngay nói thật thôi, dẫu sao hai ta cũng coi như là người cùng thuyền."

Luân Hồi cổ thiên tôn khẽ gật đầu cười đáp.

Hắn muốn biết bí mật trên người Cố Trường Ca, đương nhiên hắn phải lấy được sự tín nhiệm của Cố Trường Ca rồi.

Chuyện nhỏ này cũng chẳng tốn sức mấy.

Cố Trường Ca nghe vậy thì cười cười không nói thêm nhiều.

Nhưng sau đó dường như nghĩ tới điều gì, hắn nghiêm mặt lại nói:

"Chuyện về tai họa Tuyệt Âm Thiên xin làm phiền sư tôn, khoảng thời gian này đồ nhi sẽ cố hết sức khuếch đại tình thế và tầm ảnh hưởng của chuyện này, để thanh thế của sư tôn tăng cao hơn nữa."

"Ngươi yên tâm, đối với sư tôn thì đó chỉ là chuyện nhỏ thôi, căn bản không tốn bao nhiêu thời gian."

Luân Hồi cổ thiên tôn cười bảo đảm.

Luân Hồi cổ thiên tôn cũng không để Cố Trường Ca phải thất vọng, hôm trước nói hôm sau liền dứt khoát đi đến Tuyệt Âm Thiên.

Tuyệt Âm vụ khí mênh mông trùng điệp, từ vùng đất phía xa quét đến giống như bao phủ mỗi một góc tại vùng vũ trụ này.

Trong ánh mắt hoảng sợ của vô số tu sĩ và sinh linh đang chấn kinh cùng kích động, một đạo thần hồng xuyên qua bầu trời, phảng phất như xé rách vũ trụ trực tiếp rơi xuống ở chỗ sâu bên trong Tuyệt Âm Thiên.

Một khắc này tựa như là thiên địa tách ra, hỗn độn tan đi. Vô số thần quang và tiên mang chói mắt chiếu rọi ở chỗ sâu bên trong thượng giới chư thiên.

Luân Hồi cổ thiên tôn hiện thân tại Tuyệt Âm Thiên. Vũ y tinh quan, đạo bào bồng bềnh, bộ dạng tiên phong đạo cốt. Pháp thân cao ngàn vạn trượng, đỉnh thiên lập địa, không xa không giới.

Hắn xuất thủ lấy ra một cái Thanh Hồng Đại Đỉnh rơi xuống chỗ sâu trong Tuyệt Âm Thiên.

Vô số phù văn nặng nề hào hùng lượn lờ rơi xuống trấn áp.

Oanh!!!

Âm thanh to lớn vô biên vô hạn, gợn sóng đáng sợ xuất hiện.

Một khắc này vô số tu sĩ sinh linh đều nghe được thanh thế chấn động mênh mông, tựa như sóng lớn phô thiên muốn bao phủ toàn bộ vũ trụ.

Tuyệt Âm Thiên sụp đổ vỡ vụn, sương mù vô tận vọt ra từ nơi nào đó.

Đối với tu sĩ sinh linh bình thường mà nói thì đây chính là tai nạn hạo kiếp không cách nào tưởng tượng được.

Một đám Tuyệt Âm vụ khí ăn mòn nuốt hết toàn bộ mọi thứ trong không gian, chôn vùi hết thảy sinh cơ.

Nhưng Luân Hồi cổ thiên tôn chỉ tuỳ tiện phất ống tay áo một cái, hỗn độn khí cuồn cuộn phóng ra, dễ dàng cuốn đi trận sương mù kia.

Đại Đỉnh chìm nổi cheo leo giữa trời cao, thần quang lượn lờ bên trong, thậm chí còn có tế văn từ thời kỳ tiên dân cổ xưa hiển hoá trên bốn vách tường.

Sau đó những tế văn này hiện ra đồ án, dường như chúng đang sống dậy sáp nhập vào bên trong Tuyệt Âm Thiên, tựa hồ muốn tiêu diệt hết thảy sinh linh trong đó, trả cho thiên địa thái bình an yên.

Dao động nơi đó quá mức kinh khủng, cho dù là cách một khoảng rất xa thì cũng có thể truyền đến.

Toàn bộ tinh vực đều đang rung chuyển, mỗi một tinh thần đều lung lay như muốn rơi xuống.

Từ tu sĩ phổ thông cho tới thực lực Kẻ thành đạo đều có thể cảm nhận được khí tức kinh khủng mà mênh mông làm thần hồn kẻ khác chập chờn, run rẩy không ngớt.

Hết chương 1920.
Bạn cần đăng nhập để bình luận