Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1790: Cơ duyên của Lục Minh

Chương 1790: Cơ duyên của Lục Minh

“Đáng tiếc, bây giờ tu vi của Điện chủ Nhất điện vẫn chưa đạt tới bước kia. Thế nhưng mười người chúng ta hợp lực bố trí sát trận Thiên Diệt Ngục Tiên, tất có thể đấu một trận với Cố Trường Ca.”

“Nếu có thể giết chết Cố Trường Ca, thanh thế của Địa Ngục chúng ta chắc chắn có thể quay về thời kỳ đỉnh phong, hà cớ gì phải sợ hắn như thế.”

Lúc này một vị Điện chủ vẫn luôn im lặng, có chút tiếc nuối lắc đầu, ánh mắt lạnh lẽo, sát khí đáng sợ đang lan tràn ra.

Sát trận thiên Diệt Ngục Tiên chính là bí mật bất truyền của Địa Ngục, lưu truyền từ kỷ nguyên cổ lão cho đến nay.

Thế nhưng phải có ít nhất mười vị Điện chủ hợp lực mới có thể duy trì, uy lực của nó vô cùng lớn, khó có thể tưởng tượng được, thậm chí còn có thể giết tiên nhân.

Thế nhưng ba vạn năm trước, Điện chủ Nhất điện tiền nhiệm gặp phải phục kích, trọng thương bỏ mạng, về sau không biết rõ tung tích.

Tu vi của Điện chủ Nhất điện hiện giờ so với điện chủ Nhất điện tiền nhiệm vẫn còn kém hơn không ít, khó mà chống đỡ được việc vận chuyển sát trận Thiên Diệt Ngục Tiên.

Đương nhiên chưa tới lúc cuối cùng bọn hắn cũng không muốn phát sinh xung đột với Cố Trường Ca.

….

Mà trong lúc các vị Điện chủ của Địa Ngục đang thảo luận xem nên giải quyết phiền phức lần này thế nào.

Phía đông Chu Tước phường, một tòa cung điện lầu các.

Đoàn người Thanh Hồng Cổ giới vừa trở về từ giác đấu trường, sau khi giải thích một lượt với mấy vị trưởng lão, cuối cùng họ cũng quay về viện lạc của mình, dự định nghỉ ngơi.

Sau khi Lục Minh về tới phòng của mình, ánh mắt cẩn thận, tỉ mỉ quan sát bốn phía.

Sau khi xác nhận không có người mới đóng kín toàn bộ cửa sổ, đồng thời bố trí cấm chế phòng ngừa theo dõi.

“Ngươi đã đồng ý với ta, sau khi ta đi tới thượng giới thì sẽ cho ta một cơ duyên to lớn.”

Sắc mặt Lục Minh vô cùng tỉnh táo, tựa hồ như đang tự nói với mình thế nhưng lại càng giống đang nói chuyện với người khác.

“Không ngờ ta còn có ngày quay trở về thượng giới, thật sự không ngờ.”

Ngay khi Lục Minh vừa dứt lời, một đạo quang hoa mịt mờ bỗng nhiên sáng lên bên dưới ống tay áo của hắn.

Ngay sau đó, một khối tinh thể giống như hổ phách toái thạch hiện ra, thần quang lập lòe, vô cùng rực rỡ chói mắt.

Bên trong khối toái thạch này tràn ngập ba động khó lường, hư không tỏa ra một mảnh óng ánh trông vô cùng thần bí.

Đồng thời, trong đó truyền ra giọng nói của một nam tử, nghe bình thản mà tang thương, trải qua bụi trần thế gian.

Thấy cảnh tượng như thế, Lục Minh cũng không còn cảm thấy kinh ngạc, thần sắc vô cùng tỉnh táo, nói: “Ban đầu tiền bối đã đồng ý với ta, nói rằng sau khi ta đến thượng giới sẽ ban cho ta một cơ duyên to lớn, không phải tiền bối đã quên rồi chứ?”

Khi hắn còn nhỏ, khối toái thạch này xẹt qua bầu trời đêm, giống như một ngôi sao băng, sau đó rơi vào trong hậu viện, bị hắn tìm thấy.

Ban đầu khối toái thạch thần bí này hấp thụ linh khí mà hắn tu hành, sau đó trả lại cho hắn pháp lực tinh khiết và thâm hậu hơn.

Bởi vì quan hệ này, Lục Minh xuất thân từ một địa phương nhỏ nào đó nhưng từ nhỏ đã đặt một nền tảng vững chắc cho việc tu hành.

Dù là sau này đối mặt với những đệ tử đại giáo kia, ví dụ như thiếu nữ Tuyết Yên thì hắn cũng có sức đánh một trận.

Không chút khách sáo nói, hắn có thể có được thành tựu như hôm nay cũng không thể không liên quan tới khối toái thạch thần bí này.

Sau đó, trong một lần tình cờ, hắn phát hiện bên trong khối toái thạch thần bí này thật sự có một không gian ẩn.

Mà ở trong không gian thần bí đó, tốc độ chảy của thời gian lại vô cùng chậm.

Bình thường, hắn cần phải tiêu phí hết mấy tháng, thậm chí có khi là một năm mới có thể nghiên cứu thấu đáo một công pháp bí tịch.

Sau khi vào trong không gian thần bí này nghiên cứu thấu đáo thì ở ngoại giới còn chưa tới nửa tháng.

Bởi vì những loại liên hệ này, việc tu hành của Lục Minh giống như được thần trợ giúp, thanh danh vang dội, trở thành thiên tài có chút danh tiếng ở chỗ của bọn hắn.

Còn về phần sau này bái nhập vào tông môn của thiếu nữ Tuyết Yên, lấy được tư cách tham dự đại chiến bách giới, đương nhiên là sau khi bái nhập vào tông môn của thiếu nữ Tuyết Yên không lâu, hắn mới biết được không gian bên trong khối toái thạch kia còn giấu một tàn hồn.

Lúc đó, vòng tàn hồn này định đoạt xá hắn, thế nhưng bởi vì thân thể của hắn quá mức yếu đuối, khó có thể dung nạp tàn hồn kia, thế nên mới không thể không từ bỏ việc đoạt xá kia.

Mặc dù Lục Minh may mắn sống tiếp, thế nhưng về sau vẫn vô cùng cảnh giác với tàn hồn kia.

Tuy đối phương nói rất nhiều, hứa hẹn rất nhiều điều kiện thế nhưng hắn đều không đồng ý.

Chỉ có chuyện đưa hắn tới thượng giới này là Lục Minh tương đối tin cậy.

“Ha ha, tiểu gia hỏa, năm đó khi ta ngang dọc các giới, tổ tông của ngươi vẫn còn chưa sinh ra. Thế mà ngươi còn dám chất vấn lời của ta?”

Nam tử trung niên bên trong khối toái thạch thần bí cảm nhận được nơi đây có thiên địa quy tắc lâu ngày không gặp, không nhịn được phát ra tiếng cười.

Dáng vẻ của hắn rất mờ ảo, khó mà duy trì được dáng vẻ nguyên bản.

Thế nhưng vẫn nhìn ra được vẻ kiêu ngạo khi xưa, thân hình cao lớn, ánh mắt thâm thúy ẩn chứa sự uy nghiêm.

Cho dù là một tia tàn hồn thế nhưng vẫn có khí phách vô địch, bễ nghễ bát phương.

Tại thời kỳ đỉnh phong, tu vi của hắn không phải khí thôn Bát Hoang thế nhưng quét ngang chư thiên vô địch của thượng giới thì vẫn có thể dễ dàng làm được.

Hết chương 1790.
Bạn cần đăng nhập để bình luận