Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 972: Thánh nữ tới

Chương 972: Thánh nữ tới

Sau khi đưa Tiểu Vọng Nguyệt về Cố gia, Cố Trường Ca lập tức quay trở lại Chân Tiên thư viện.

Trong lúc đó, ẩn thế Cơ gia đàng hoàng đưa Chưởng Thiên Luân đến, cũng không dám kéo dài quá lâu.

Trừ cái đó ra, bí bảo mà hắn đưa cho Trấn Binh Thần Vực để chế tạo cũng đã chế tạo xong.

Chỉ có điều quá trình đưa đến sẽ có hơi phiền toái.

Bởi vì không biết là ai tiết lộ tin tức, dẫn đến có không ít người biết có một bí bảo kinh thế xuất thế ở Trấn Binh Thần Vực.

Trong đó thương đội phụ trách vận chuyển, nửa đường gặp phải đạo tặc của hỗn loạn tinh vực đánh lén, mặc dù người trong thương đội thương vong nặng nề, nhưng cũng may là vật liệu cần bảo vệ cũng không mất đi.

"Ngay cả đồ vật của ta cũng dám cướp đoạt, lá gan đám đạo tặc của hỗn loạn tinh vực này đúng thật là đủ lớn."

Cố Trường Ca híp mắt.

Ngón tay thon dài lại trắng nõn, không nhanh không chậm gõ mặt bàn.

Xưa nay nghe nói đạo tặc của hỗn loạn tinh vực gan to bằng trời, không cố kỵ điều gì, làm xằng làm bậy, rất nhiều thương đội cũng cùng chung cảnh ngộ là bị bọn chúng tập kích.

Nhưng bởi vì nguyên do địa hình của hỗn loạn tinh vực, dẫn đến sau khi bọn đạo tặc này trốn vào trong thì rất nhanh đã biến mất không còn tung tích gì.

Cho nên rất khó truy sát, cho dù là rất nhiều bất hủ đại giáo cũng đều chịu thiệt thòi ở trong tay của bọn chúng.

Có điều, đạo tặc của hỗn loạn tinh vực cũng không ngốc, sau khi biết rõ có một vài đồ vật cần hộ tống chính là của Trường Sinh thế gia, Bất Hủ đại giáo thì sẽ không trêu chọc.

Mà lần này, đối phương đã có dũng khí cướp đoạt bí bảo của hắn, có hai khả năng.

Thứ nhất là bọn hắn không biết vật đó là của hắn, thứ hai chính là lợi ích làm rung động lòng người, có người ở phía sau khuyến khích bọn hắn.

Nhưng mặc kệ là khả năng nào trong hai loại khả năng đó thì đều không phải là lý do để bọn đạo tặc này dám động vào đồ vật của hắn.

"Người đâu."

Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca viết xuống một dụ lệnh, gọi tùy tùng phân phó.

Điều này đối với hắn chỉ có thể coi là một khúc dạo nhạc ngắn, cho nên sau khi an bài thỏa đáng, Cố Trường Ca không quản nhiều nữa.

Trong nháy mắt mấy ngày đã trôi qua, hắn trở lại với chuyện của Chân Tiên thư viện, ở đó có không ít đệ tử cố ý tìm hiểu một chút, cũng truyền ra ngoài.

Rất nhiều người cũng không biết những ngày gần đây, Cố Trường Ca đã rời khỏi Chân Tiên thư viện, phải đi làm cái gì đó.

Ngược lại là bọn người Lục Quan Vương, Kim Thiền Phật Tử, nghe được tin tức, hư hư thực thực chuyện Chưởng Thiên Tháp chưa xuất thế đã rơi vào trong tay Cố Trường Ca.

Tăng thêm tin đồn trước đó ở trong tay hắn đã có Chưởng Thiên Bình, ẩn thế Cơ gia đưa đến Chưởng Thiên Luân.

Nói cách khác, ở trong tay Cố Trường Ca, chí ít có ba món đồ trong Chưởng Thiên Thất Khí, điều này làm cho bọn hắn có chút chấn động.

Nói không chừng Chưởng Thiên Thất Khí thật sự sẽ bị Cố Trường Ca tập hợp đầy đủ.

Trong khoảng thời gian này, Cố Trường Ca cũng tỉ mỉ chú ý đến động tĩnh của Tần Vô Nhai, dựa vào chỗ tin tức truyền đến từ Đường Uyển ở bên kia.

Mặc dù Tần Vô Nhai có lòng báo thù cho sư đệ nhưng lại không có chút biện pháp nào.

Mà có Đường Uyển buộc hắn phải ở đây, trong thời gian ngắn, Tần Vô Nhai cũng không thể lựa chọn rời khỏi, vẫn như cũ bên cạnh nàng đảm nhận nhiệm vụ cung phụng.

Cho nên Cố Trường Ca đang suy nghĩ đến cùng thì Tần Vô Nhai có giá trị gì.

Bây giờ, mặc dù Tần Vô Nhai và Sở Hạo đối địch với hắn, hai bên đều có tranh chấp, nhưng Sở Hạo rõ ràng học thông minh, bắt đầu trở về sơn môn bế quan, vẫn không lộ diện.

Tranh đấu giữa hai người, mặc dù dính líu đến cơ duyên của từng người, nhưng tổng thể thì đều có quan hệ với Đường Uyển.

Sau khi Cố Trường Ca cân nhắc một lúc, hắn vẫn quyết định tạm thời gác lại chuyện của hai người họ, chờ đợi thời cơ thích hợp mớ tiến hành công cuộc thu hoạch sau cùng.

Mà lúc hắn đang suy nghĩ, ngoài điện truyền đến âm thanh bẩm báo.

"Chủ nhân, Nhân Tổ điện thánh nữ cầu kiến."

"Nhân Tổ điện thánh nữ? Giang Sở Sở hay là Vương Tử Câm?"

Cố Trường Ca lấy lại tinh thần, ở trong lòng suy đoán là ai trong hai người đó.

Giang Sở Sở thì khả năng không lớn lắm.

"Để cho nàng ta vào đi."

Cố Trường Ca mở miệng từ tốn nói, đồng thời đứng dậy đi ra ngoài điện.

Chân Tiên thư viện đã rất an bình trong một khoảng thời gian dài.

Mà bên ngoài, tuy rằng đột ngột nghe đồn có người thừa kế ma công hiện thân, nhưng những chuyện này cũng cũng không có quan hệ gì với hắn.

Cho nên Cố Trường Ca suy đoán, người tìm hắn chắc là Vương Tử Câm, không biết nàng có chuyện gì.

Đối với vị đồng hương này, trừ phi là có chuyện gì nhất định cần phải tìm nàng, còn không thì Cố Trường Ca cũng không muốn có bất cứ mối liên hệ nào với nàng.

Tốn điểm khí vận trên người nàng, mặc dù đơn giản thế nhưng lấy được lại không nhiều.

Mà tính tình của Vương Tử Câm thì không tranh quyền thế, tuy thích tham gia náo nhiệt, nhưng muốn từ trên người nàng ta lấy được một ít cơ duyên thì cũng rất khó khăn.

Bởi vì cả đời này của nàng hầu như đều xuôi gió xuôi nước, cơ bản không thiếu cơ duyên gì, cho nên Cố Trường Ca cũng lời lãng phí thời gian ở trên người nàng làm cái gì.

Đối với Cố Trường Ca thì tác dụng duy nhất của Vương Tử Câm chính là Tiên Linh thể nguyên bản của nàng.

Tu vi đến trình độ này của hắn, thể chất bình thường đã không có bất cứ tác dụng gì, cho dù là thể chất đặc biệt thì cũng phải có mức độ lại gần đại thành mới miễn cưỡng có chút hữu dụng đối với hắn.

Rất nhanh, từ ngoài điện truyền đến tiếng bước chân, người tới mặc một bộ áo váy trắng như tuyết, khuôn mặt bình tĩnh, trên người giống như lượn lờ tầng sương mù, khó mà nhìn thấy rõ ngũ quan.

Không phải Vương Tử Câm, nhưng lại là một vị truyền nhân khác của Nhân Tổ điện Giang Sở Sở.

Cố Trường Ca hơi kinh ngạc.

Mặc dù Giang Sở Sở cố gắng duy trì bình tĩnh, nhưng hắn nhìn ra được, nàng đang thể hiện ra ngoài mặt là vẻ mặt như vậy nhưng trong lòng cũng không phải là trấn định như thế.

Những ngày trước, Giang Sở Sở đối với hắn đều là tránh không kịp.

Hôm nay lại dám chủ động tới gặp hắn.

Hết chương 972.
Bạn cần đăng nhập để bình luận