Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3723. Huyết nhục thần bí



Chương 3723. Huyết nhục thần bí




Hỏa Thần Chúc Dung nhìn hai người, ánh lửa dâng lên trong đồng tử, còn có hỏa diễm huy hoàng chiếu rọi, vô cùng thâm thúy.
Hắc Bạch nhị sứ thành danh sớm hơn ông ta. Mặc dù là tồn tại Lộ Tận Lĩnh Vực nhưng đạo hạnh của hai người còn cao hơn ông ta. Huống chi, nếu hai người liên thủ, ông ta nhất định không ngăn cản được.
“Bây giờ Lực Chủ đại nhân đang luyện chế một vật, chỉ sợ không có thời gian tiếp kiến hai vị.”
Ông ta trầm giọng nói.
Hắc Bạch nhị sứ liếc nhìn nhau. Bạch sứ đột nhiên nâng một vật tiến lên mấy bước, ánh sáng trong đó mờ mịt, giống như tràn ngập một luồng khí tức tạo hóa siêu thoát vĩnh hằng, khiến cho diện mạo của Hỏa Thần Chúc Dung lập tức thay đổi, không khỏi ngưng trọng và kiêng kỵ.
“Rốt cuộc là huyết nhục của tồn tại nào thế?”
Ông ta hỏi.
Hắc Bạch nhị sứ đáp: “Đạo hữu nhận được sự coi trọng của Lực Chủ đại nhân, chắc hẳn cũng biết đã từng có một tồn tại không thể tưởng tượng được từ Chân Thực Chi Địa lén đến.” Bọn hắn cũng không nói nhiều, dường như cũng kiêng kỵ lời nói của mình.
Nhìn cái vật mờ mịt đó, gương mặt Hỏa Thần Chúc Dung trầm xuống, gật đầu nói: “Ta hiểu rồi. Hai vị đạo hữu chờ cho một lát. Ta sẽ đi bẩm báo Lực Chủ đại nhân.”
Dứt lời, bóng của ông ta biến thành một ánh lửa, hoàn toàn tiêu tán khỏi bồ đoàn.
Hắc Bạch nhị sứ không có bất kỳ động tác nào, đứng im tại chỗ. Thứ mà bọn hắn cầm trong tay là một phần hài cốt của vị tồn tại thần bí mà Âm Dương Chủ ban tặng. Sức mạnh trong đó đến tận bây giờ vẫn còn chưa tiêu tán, vẫn mang theo khí tức khiến bọn hắn cảm thấy kiêng kỵ, nặng nề vô biên, chẳng khác nào nâng đỡ bầu trời vô tận.
Thậm chí nhân vật Tổ Đạo cảnh cũng có thể bị khí tức này ép nổ tung, hình thần câu diệt.
Lúc trước, bởi vì tranh đoạt khối huyết nhục này, trận đại chiến đó suýt chút nữa khiến Thương Mang đảo lộn nhưng đó cũng chỉ là lịch sử.
Nhiều kỷ nguyên trôi qua, thứ cần tranh đoạt cũng đã đoạt đến tay.
Chỗ sâu thời không, sương mù hỗn độn tràn ngập, biến thành một biển hỗn độn bàng bạc. Mẫu khí hỗn độn dày đặc, trải rộng, nương theo đó là áp lực kinh khủng vô biên. Dưới lực trường như vậy, hết thảy tồn tại hữu hình vô hình đều sẽ bị nghiền thành tro tàn.
Nhưng chính giữa biển hỗn độn lại là một khu vực bằng phẳng, cảnh tượng kỳ dị, có mùi thơm của bùn đất, giống như một khu vườn cố ý mở ra, có hàng rào, vườn rau, ao cá.
Bên cạnh ngôi nhà tranh có một cái cây xiêu vẹo. Một hán tử làn da màu đồng thau, đầu đội mũ rơm, dáng người khôi ngô đang chẻ củi bên cạnh nhà tranh. Tay của ông ta cầm một lưỡi búa cổ xưa, động tác tùy ý. Một cú vung xuống, cây củi trước mặt bị chém thành hai, nhìn chẳng có gì lạ, chẳng khác gì động tác chẻ củi bình thường.
Bên cạnh là một đống củi, cũng chỉ là cây cối bình thường.
Nhưng sau khi đến nơi này, Hỏa Thần Chúc Dung không dám nhìn nhiều, ngay cả đặt chân lên vườn rau cũng không dám, chỉ cung kính nói:
“Đại nhân, Hắc Bạch nhị sứ dưới trướng Âm Dương Chủ có một vật muốn đích thân giao cho ngài, có liên quan đến tồn tại thần bí đã từng lén đến Thương Mang.”
Nam tử khôi ngô chính là Lực Chủ nắm giữ Lực quyền hành trong tay. Ông ta khom người loay hoay bổ củi, dường như không quá để ý.
“Cho bọn hắn vào đi.”
Ông ta bình thản nói, sau đó là một búa bổ xuống, cây củi trước mặt một lần nữa phân thành hai.
Cho dù Hỏa Thần Chúc Dung đã là nhân vật Lộ Tận nhưng tinh thần vẫn run lên, cảm giác lưỡi búa đó có thể chém nát đạo của ông ta.
Đây là một sức mạnh mà ông ta không cách nào miêu tả được. Dưới luồng sức mạnh đó, bất kỳ tồn tại nào cũng sẽ bị bổ ra, ngay cả đại đạo cũng không ngoại lệ.
“Vâng, đại nhân.”
Ông ta cung kính lui ra.
“Thật kỳ quái…”
“Cảnh tượng bên trong vật chất thần bí bị bổ ra, càng bổ càng bé, càng bổ càng kỳ dị, rốt cuộc nó là cái gì?”
Sau khi Hỏa Thần Chúc Dung lui ra, Lực Chủ tiếp tục chẻ củi, nhưng rất nhanh mày của ông ta cau lại, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó. Ông ta nhặt thanh củi trước mặt, vuốt ve hoa văn bên trong, dường như muốn cảm thụ điều gì đó.
Đột nhiên, đôi mắt của ông ta chợt lóe lên ánh sáng, giống như một sợi phủ quang sơ khai, cũng giống như một sợi vĩ lực vô tận khai thiên tích địa.
“Đúng rồi, đây là tạo hóa, là bất hủ.”
Ông ta lẩm bẩm, hình như đã ngộ ra cái gì đó, nhưng sau đó ông ta lại mơ hồ: “Nhưng làm thế nào để nắm giữ?”
Đây là thứ mà ông ta cảm thấy mơ hồ nhưng ông ta vẫn muốn truy tìm. Thế nhưng ông ta lại cảm giác vật đó không tồn tại, nó giống như linh quang lóe lên, như thật như hư, tồn tại nhưng lại không tồn tại.
“Không nghĩ ra, thật sự không nghĩ ra.”
“Vật chất mà Mệnh Chủ và Không Chủ mang đến có rất nhiều ở Phạt Thiên Minh sao?”
Lực Chủ ném cây búa xuống, ngồi im tại chỗ, rơi vào suy nghĩ.
Rất nhanh, Hắc Bạch nhị sứ dưới sự dẫn dắt của Hỏa Thần Chúc Dung đã đến bên ngoài khu vườn. Hai người vô cùng cung kính đối với Lực Chủ.
“Âm Dương Chủ đã từng giao thủ với ta. Luận sức mạnh, ông ta không phải đối thủ của ta, nhưng luận âm mưu quỷ kế và trí tuệ, ta không bằng ông ta. Lần này ông ta lại muốn giở trò gì nữa vậy?”
Lực Chủ nhìn hai người, ánh mắt dường như nhìn thấu mục đích của bọn hắn.
“Xin Lực Chủ đại nhân bớt giận. Lần này chúng ta đến là đại diện cho Âm Dương Chủ đại nhân mang lễ vật đến cho ngài. Ngoài ra, Âm Dương Chủ đại nhân biết ngài nhất định cảm thấy hứng thú với đại kế phạt thiên của Phạt Thiên Minh. Cho nên ngài ấy muốn mời ngài rời núi tương trợ.”
Hắc Bạch nhị sứ cung kính nói, đồng thời giơ vật trong tay lên. Hết chương 3723.



Bạn cần đăng nhập để bình luận