Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3589. Viễn tổ bị bắt



Chương 3589. Viễn tổ bị bắt




“Ngươi nói vậy là có ý gì?”
“Có lưu tọa độ? Tại sao ta lại không biết?”
Vĩnh Hằng Thủy Thần cũng biến sắc, sau đó sắc mặt trở nên khó coi.
Ông ta nhìn Lạc Tương Quân, kim quang lưu chuyển trong con ngươi, bỗng nhiên sát ý tản ra bốn phía.
Phốc.
Lạc Tương Quân đối mặt với uy áp của hai tồn tại kinh khủng. Cho dù nàng là tồn tại đã vượt qua sáu lần Thiên Suy Kiếp, nàng cũng cảm thấy cơ thể như muốn nổ tung, miệng ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi. Trong lúc nàng cảm thấy mờ mịt, ngọc quyết chỗ sâu trong tay áo của nàng run lên, sau đó vỡ ra. Một luồng thanh quang bao phủ nàng lại.
“Đây là…”
Bản thân Lạc Tương Quân cũng chấn động. Mặc dù luồng thanh quang này nhìn rất yếu nhưng lại có thể hóa giải áp bách kinh khủng, thậm chí còn có thể bảo vệ nàng một khoảng thời gian.
Nàng vội vàng lấy ra ngọc quyết, sau đó ngẩn người. Hình ảnh trong đầu nàng dừng lại vào lúc nàng đồng ý Cố Trường Ca thu hồi Vĩnh Hằng bí tảng khi còn ở Tiên Linh văn minh.
Về sau, nàng không cách nào phá mở cấm chế, nàng đã quay về tìm Cố Trường Ca. Lúc đó Cố Trường Ca cũng không hoài nghi nàng, tùy ý ném cho nàng một số đồ vật, nói với nàng nếu mở không ra thì có thể sử dụng chúng.
Lúc đó, Lạc Tương Quân chẳng qua chỉ cảm thấy hắn dường như có thâm ý khác, nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều.
Ai có thể ngờ hôm nay, vào lúc này, nàng đã sử dụng chúng ở đây.
“Nhân quả chi lực, rốt cuộc là bị nhiễm phải lúc nào hay bị người lưu lại.”
Vĩnh Hằng Thủy Thần biến sắc, chấn động và ngoài ý muốn. Ông ta hoàn toàn không ngờ đến trên người Lạc Tương Quân có lưu lại tọa độ nhân quả. Là bị người ta lưu lại từ lúc nào?
Từ lúc ông ta sống bên cạnh Lạc Tương Quân, cho đến khi tìm được Vĩnh Hằng thần tộc cũng không thấy nàng bị người khác động tay động chân. Nếu có, ông ta tuyệt đối có thể phát hiện được.
Chẳng lẽ Lạc Tương Quân đã bị người ta động tay trước khi tiến về bí tàng mà ông ta lưu lại? Một luồng hơi lạnh đột nhiên quét sạch toàn thân Vĩnh Hằng Thủy Thần. Ông ta đã đoán ra được là ai lưu lại. Thậm chí vừa rồi ông ta còn nhắc đến người đó với Lạc chủ.
“Nơi này không nên ở lâu. Chúng ta phải rời đi thôi.”
Sắc mặt Lạc chủ vô cùng khó coi, không chút do dự, sau đó quay người muốn thoát khỏi nơi này. Cả một mảnh thiên địa đột nhiên tối xuống, giống như muốn bóc ra. Thiên địa này chính là chân thân của ông ta, ông ta tất nhiên phải mang đi rồi.
“Vất vả lắm mới có con cá mắc câu, làm sao cho phép các ngươi đào tẩu chứ?”
Trên chiến thuyền cổ tiến đến Phiêu Miểu Thánh Vực, Cố Trường Ca ngồi xếp bằng bên trong đình viện.
Ánh mắt của hắn bình tĩnh mà đạm mạc. Trong nháy mắt tọa độ nhân quả hiển hóa, hắn đã vươn ra một bàn tay, xuyên thủng thời không vô tận trước mắt, tránh thoát hết thảy quy tắc trói buộc chộp về phía tộc địa Lạc tộc.
“Là ai?”
Bên trong tộc địa Lạc tộc, chúng tinh run rẩy, mặt đất rạn nứt, sức mạnh kinh khủng giống như từ thiên khung ép xuống, tất cả tộc nhân đều cảm thấy hoảng sợ.
Chỉ thấy một đại thủ đột nhiên nhô ra từ hư không vô tận, thế đại lực trầm phá hủy hết thảy. Dãy núi trước mắt nổ tung. Có người tức giận xông tới nhưng còn chưa tiếp xúc đã hóa thành bột mịn giữa không trung.
Trong đó thậm chí còn có mấy tộc nhân cổ lão đã vượt qua sáu lần Thiên Suy Kiếp vọt đến. Kết quả vẫn vô dụng, bị bàn tay lớn kia bóp chặt biến thành huyết vụ đầy trời, chỉ còn khí tức tinh hồn bản nguyên lưu lại.
“Đây là…”
Đại trưởng lão Lạc tộc vô cùng kinh sợ, không dám tin. Thân là tồn tại Tổ Đạo cảnh đã vượt qua tám lần Thiên Suy Kiếp, nhưng lúc này ông ta lại có cảm giác giống như một phàm nhân đối mặt với thần minh. Hàn ý kinh khủng quét sạch toàn thân khiến cho ông ta không dám động đậy.
Toàn bộ thế ngoại chi địa không ngừng sụp đổ tan rã khi đại thủ này rơi xuống. Lăng mộ phía sau núi lại càng chấn động.
Tất cả tộc nhân Lạc tộc tuyệt vọng vô cùng, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn đại thủ kia dò xuống nơi đó. Tất cả trận văn, cấm chế lưu lại đều bị ma diệt, tan rã. Núi đá đằng sau nứt ra, một nửa quan tài lộ ra ngoài. Bên trong có năng lượng kinh khủng trút xuống. Một mảnh sương mù hỗn độn mông lung, giống như có tồn tại nào đó muốn xông ra ngoài nhưng bị đại thủ kia tóm lấy, không thể động đậy.
“Đây là khí tức của viễn tổ…”
Tất cả tộc nhân Lạc tộc đều sợ ngây người, không dám tin vào mắt mình. Thiên khung mơ hồ, toàn bộ thế ngoại bị áp chế đến vỡ vụn. Khi đại thủ rút đi, khí tức kinh khủng kia mới dần dần tiêu tán.
Tất cả tộc nhân Lạc tộc ngơ ngác nhìn lăng mộ phía sau núi đổ sụp. Mộ bia viễn tổ đã sớm nổ tung, bên trong không còn vật gì, ngay cả quan tài cũng bị mang đi.
“Chẳng lẽ viễn tổ chưa chết?”
“Nhưng tại sao viễn tổ vô địch lại bị người ta bắt đi như thế?”
“Vừa rồi rốt cuộc là cái gì?”
Tộc địa Lạc tộc, tất cả mọi người đều rối loạn, cực kỳ kinh hãi. Qua một thời gian rất lâu vẫn chưa thể bình tĩnh lại được. Hết chương 3589.



Bạn cần đăng nhập để bình luận