Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3868

Chương 3868Chương 3868
Vì sao gương mặt của Thanh Nam lại giống hắn như vậy? Lúc trước, lân đầu tiên gặp Thanh Nam, nàng đã có cảm giác kỳ quái, không nói ra được.
“Chúng ta lại gặp mặt, Tiên nhi.'
"Đương nhiên, ta không phải tên Thanh Nam."
"Thật ra tên của ta là Nam Thanh. Xin lỗi, ta đã gạt ngươi."
Thanh Nam mỉm cười, gương mặt đang có ánh sáng bao phủ, ngũ quan nhìn bình thường chậm rãi thay đổi. Ánh mắt của nàng vẫn trong trẻo như cũ nhưng lại càng tinh xảo hon, lộ ra nét đẹp xuất trần, đẹp đến mức không thể nhìn gần.
"Ngươi... ngươi là...
Lúc này, Chúc Huyền hoàn toàn bị chấn kinh, đứng ngẩn ngay tại chỗ, không dám tin vào hai mắt của mình.
Cố Tiên Nhi nhìn Thanh Nam thay đổi thành một người khác, nàng không khỏi im lặng.
Nhưng bây giờ có hỏi những thứ này cũng vô dụng.
"Ngươi không cần gấp. Ta xuất hiện ở đây chính là để dẫn ngươi đến Ác Mộng Ma Vực. Nếu không, chỉ dựa vào sức mạnh của ngươi, ngươi không tìm được tọa độ thời không của Ác Mộng Ma Vực đâu."
Cố Tiên Nhi nhìn Thanh Nam thật sâu, từ chối cho ý kiến.
Thanh Nam dường như biết Cố Tiên Nhi đang suy nghĩ chuyện gì, nhẹ nhàng lên tiếng.
"Hiện tại, Ác Mộng Ma Vực đang phát sinh kinh biến. Sợ rằng sư tôn nàng không kiên trì nổi."
Thật ra nàng đã sớm có suy đoán Thanh Nam có khả năng là người của tộc đàn hắc ám. Nếu không, khi còn ở Cửu Thiên Chi Địa, làm sao tộc đàn hắc ám có thể tìm được tọa độ của Cửu Thiên Chi Địa chứ?
Nhưng rất nhanh nàng đã kịp phản ứng. Bây giờ đang là lúc nguy cấp, cũng không phải là lúc ôn chuyện hỏi thăm. Thời gian không cho nàng trì hoãn ở đây nhiều được.
Dù sao Thanh tiên tử đối với người dân phù không đại lục bọn họ mà nói có ý nghĩa không tâm thường. Mẫu thân của Thanh tiên tử là một trong năm vị tiên hiền chống lại tộc quân hắc ám trước đây, Nam Tôn.
"Ngươi không phải biến mất cùng với Phù Không đại lục sao? Tại sao ngươi lại ở..."
Chúc Huyền vẫn thất hồn lạc phách như cũ, không thể tin được.
"Thanh tiên tử, tại sao ngươi lại ở đây..."
Nam Thanh nhìn Chúc Huyền, không nói câu nào.
"Chẳng lẽ Thanh tiên tử đã bị tộc đàn hắc ám đồng hóa."
Chúc Huyền nhìn chằm chằm Nam Thanh, không thể nào chấp nhận được.
Thánh Tổ Các của phù không đại lục vẫn luôn thờ phụng Thánh tổ Nam Tôn.
Khi còn ở phù không đại lục, để tìm kiếm vị trí của Tạo Hóa Chi Trì, nàng đã cố ý thiết kế, để Chúc Huyền vẫn còn trong tả lót bay đến phù không hải, sau đó giao cho Chúc lão phụ trách nuôi hắn ta lớn.
Khi còn ở phù không đại lục, hắn ta còn từng nghĩ đến việc bái Thanh tiên tử làm vi sư. Dù sao Thanh tiên tử từng nhiều lần để thị nữ đến dạy cho hắn ta.
Nam Thanh chỉ khẽ gật đầu, mỉm cười, cũng không giải thích lai lịch của mình bây giỜ.
"Bây giờ thấy ngươi bình an vô sự, còn trưởng thành đến bước này, ta cảm thấy rất vui.
Đương nhiên, chuyện diệt Bàn tộc có liên quan đến nàng lúc trước, nàng tất nhiên không có khả năng nói cho Chúc Huyền biết. Chúc Huyền là đứa trẻ mồ côi lưu lại huyết mạch duy nhất trong kế hoạch của nàng.
Chúc Huyền há hốc mồm, nhiều lần muốn nói cái gì đó nhưng cuối cùng chỉ có thể im lặng, nét mặt ảm đạm.
Dù sao Chúc Huyền cũng là huyết mạch cuối cùng của Bàn tộc. Muốn tìm được Tạo Hóa Chi Trì còn phải dựa vào hắn ta.
Đối với Thanh tiên tử, hắn ta luôn có một cảm xúc sùng kính không nói ra được.
"Đi thôi.'
Nam Thanh không nói gì nữa, phất tay lên. Bên trong thời không đổ sụp đằng trước có ánh sáng màu bạc nở rộ, theo đó là vật chất hắc ám tiêu tán. Một khí tức xa xăm tang thương phả vào mặt.
Mơ hồ có thể thấy được một vùng đất đóng băng tối tăm rộng lớn, thấp thoáng ở đó. Cố Tiên Nhi nhìn thấy, không chút do dự đi theo đằng sau Nam Thanh. Đám người Hi Nguyên Thánh Nữ, Khương Vị Ương cũng theo sát.
So với bên ngoài, Ác Mộng Ma Vực là một kỳ danh, thiên địa lờ mờ nhìn không thấy bờ.
Tối tăm vĩnh viễn không ánh sáng, khắp nơi tràn ngập tro tàn. Cao nguyên sơn lĩnh kéo dài không dứt, đồi núi đất bằng, bình nguyên lòng chảo nối liên.
Còn có miệng núi lửa đen nhánh, cũng có những ngầm thổ đóng băng không thay đổi và những đầm lầy lầy lội nhấp nhô...
Đây là một nơi không bị trói buộc, vô hình vô tung, không màu sắc. Thực tế và ảo ảnh chồng chéo và thay đổi vào mọi thời điểm. Nhiều địa hình khác nhau được sinh ra và biến mất cùng một lúc, rất khó để biết nó thực sự tồn tại ở thời không nào.
Hoặc hôm qua, hoặc ngày mai, hoặc có thể là vạn cổ trước đó.
Bây giờ, trên mảnh đất này, tiếng chém giết thảm liệt vang vọng. Khắp nơi đều là chiến hỏa hắc ám. Chỗ sâu còn có vết rách đáng sợ, giống như toàn bộ mặt đất bị xé mở. Các loại khí tức kinh khủng bành trướng, kinh thiên động địa.
"Hắc Liên Giáo..."
Yêu Yêu thấp giọng hô to, nhận ra đóa hoa sen màu đen to lớn kinh thiên, có thể nói là che khuất cả bâu trời. Tín đô Hắc Liên Giáo như thủy triều xé rách tọa tộ bích chướng thời không vọt đến, có được cơ thể bất tử bất diệt giống như tộc đàn hắc ám.
"Người giật dây Hắc Liên Giáo đột kích chính là người đã từng đi theo Đại Thiên Chi Chủ Thủy Tổ Hư và Vô Tướng."
"Đại Thiên Vô Nguyệt đại chủ tế là sư tôn của ta. Bây giờ nàng đang chống cự với hai người này trước Đại Thiên Điện.'
Nam Thanh lời ít ý nhiều giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận