Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2016: Tất cả chỉ là một cái bẫy thôi ư

Chương 2016: Tất cả chỉ là một cái bẫy thôi ư

Côn Cực vũ trụ rộng lớn bao la lại bị bóng tối bao trùm một lần nữa.

Sương mù dày đặc không biết đến từ nơi nào đang dần khuếch tán và bao trùm khắp nơi, tốc độ của nó rất nhanh, thậm chí còn ùn ùn xông ra tận vực ngoại.

"Thật là kì lạ, may mà vừa nãy ta nhịn được… Nơi này không thể ở lâu…”

"Nhưng mà ngộ nhỡ vẫn còn bất ngờ khác thì sao? Cứ chờ một chút.”

Mà giờ khắc này, trong một mảnh vũ trụ hoang vu rách nát, vô số đạo thân ảnh đáng sợ bị sương mù mênh mông hỗn độn bao phủ đang sợ hãi nhìn vào cảnh tượng diễn ra trong Côn Cực vũ trụ.

Bọn hắn cũng là nhân vật nội tình nhưng đều là những kẻ cáo già và cẩn thận.

Cho dù trước đó Tiên môn đã bị đánh vỡ, còn có thành tiên chi quang lóe ra nhưng bọn hắn cũng chưa từng tiến đến mà ép bản thân phải nhẫn nhịn, tự kiềm chế chính mình.

Mà nay Tiên môn đã đóng lại, thành tiên chi quang cũng biến mất, thậm chí vật chất Trường Sinh xuất hiện trước đó cũng bắt đầu trở nên mỏng manh.

Điều này làm cho bọn hắn vô cùng hoảng sợ và ngay lập tức nhận ra rằng chắc chắn trong đó có điều kì lạ.

Nếu như Thành Tiên lộ thật sự giáng thế thì sao có thể thất thường như vậy, những khí tức thành tiên lúc trước thoát ra giống như là miếng mồi hấp dẫn bọn hắn tiến đến.

"Sau khi cá đã vào lưới rồi thì vô cùng dứt khoát thu hết mồi lại.”

"Chắc chắn vị Thần Khư chi chủ đang săn mồi kia chưa chết, tất cả đều là âm mưu của hắn."

Mấy vị nhân vật nội tình đứng ngoài vô cùng khiếp sợ, ước chừng vừa rồi có khoảng mấy chục nhân vật nội tình xông vào trong Tiên môn.

Đây chính là nội tình cường đại nhất của thượng giới suốt bao nhiêu năm qua, nếu chỉ vì chuyện này mà bọn hắn bị táng diệt ở nơi đây thì chắc chắn sẽ khiến thượng giới long trời lở đất, bùng lên gợn sóng vô biên.

"A Di Đà Phật, may mà Kim Dương Thiên Nữ nhắc nhở nên lão tăng mới may mắn thoát nạn."

Mà ở vũ trụ xa xôi bên kia, đám người Sát Na Cổ Phật đã dự định rời đi từ lúc trước đều toát mồ hôi lạnh, nếu không phải vừa nãy Kim Dương Thiên Nữ kéo lại kịp thời khiến bọn hắn nhịn lại thì vào lúc đạo Tiên môn kia đóng lại, bọn hắn đều đã vọt tới nơi đó rồi. Và nếu bọn hắn không nhịn được xông vào đó thì kết cục cũng sẽ giống như các nhân vật nội tình còn lại mà thôi.

Bọn hắn cách Côn Cực vũ trụ không xa lắm, thật ra chỉ vì trong lòng còn tiếc nuối, không cam lòng và không muốn buông tha dễ dàng như vậy cho nên bọn hắn mới luôn quan sát ở chỗ này.

Nhưng cảnh tượng vừa rồi lại làm bọn hắn vô cùng sợ hãi, toàn thân lạnh buốt, ngay cả thần hồn cũng đông cứng lại vì sợ hãi.

"Tất cả chỉ là một cái bẫy thôi ư?"

Một nhân vật nội tình trở nên kinh hồn bạt vía, sắc mặt lập tức xám xịt.

Đương nhiên cho dù biết Kỷ Nguyên Thụ nằm trong tay của vị Thần Khư chi chủ kia thì bọn hắn có thể làm gì được?

Cho dù có Tiên Khí trong tay thì bọn hắn cũng sẽ bị phương vũ trụ này áp chế mà không thể triệt để diệt trừ vị kia, vậy thì làm sao bọn hắn có thể cướp được cơ hội thành tiên trong tay vị đó.

Đây chỉ là một cái bẫy được giăng sẵn và chờ bọn hắn đến chịu chết mà thôi.

Có lẽ may mắn duy nhất chính là số mạng của bọn hắn còn dài, hiện tại vẫn chưa chết, may mà bọn hắn chưa vào trong đó và vẫn còn cơ hội chạy về thượng giới.

"Nếu vị Thần Khư chi chủ kia thành tiên vào lúc này...”

"Vậy chúng ta thật sự xong đời. Nhân vật tàn nhẫn như thế chắc chắn sẽ không để chúng ta sống sót trên cõi đời này.”

"Nếu hắn thành tiên thì sợ rằng thượng giới cũng sẽ bị ảnh hưởng, không ai có thể khống chế được hắn."

Nhân vật nội tình vừa nói chuyện kia cũng run giọng sợ hãi, cảm giác sợ hãi khó có thể nói thành lời lại lần nữa bao trùm. Trong nháy mắt, sắc mặt của đám người Kim Dương Thiên Nữ, Sát Na Cổ Phật đều trầm xuống, trong lòng cũng nặng trịch lo âu.

"Có lẽ chúng ta nghĩ nhiều rồi?"

Có người lẩm bẩm. Tuy nhiên lại không ai ủng hộ suy nghĩ này của hắn.

Côn Cực vũ trụ yên lặng như chết, lần lượt có hai nhóm nhân vật nội tình tiến vào đó nhưng cả hai đều không có một chút động tĩnh, giống như ném một hòn đá xuống biển, vĩnh viễn không nhận được phản hồi.

Phi tiên như vậy quá là mức bình thường rồi, không có một chút động tĩnh càng khiến người ta cảm thấy không chân thật. Nhất là vừa rồi ở nơi đó còn phát ra tiếng kêu thảm thiết và vô cùng kinh người.

“Rốt cuộc thì phía sau cánh cửa Tiên môn kia có cái gì?”

Trong Thần Khư, Hoàng Vũ nữ đế cũng tận mắt nhìn thấy những cảnh tượng kia, nàng sợ tới mức lông tơ dựng ngược, lúc này không nhịn được mà phải hỏi Đào Thiên.

"Đằng sau Tiên môn là thế giới của hắn.”

Ánh mắt Đào Thiên bình tĩnh, hắn trả lời lại Hoàng Vũ nữ đế. Cảm giác thiên địa trở nên càng ngày càng nhanh, Cố Trường Ca lúc này, hẳn là đang chuẩn bị thành tiên, bước đến ngưỡng cửa cuối cùng?

"A a a...”

Một kêu thảm thiết tuyệt vọng và không cam lòng vang lên, nhưng lại không thể truyền đến thế giới chân thật. Bên ngoài Tiên Môn, đúng như Đào Thiên nói, đó là một thế giới, là nội vũ trụ của Cố Trường Ca.

Hắn phỏng theo Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, lấy Tiên môn làm mồi nhử, bản tôn lại ở trong đó chờ đợi. Chờ một đám nhân vật nội tình, liều mạng đến kiệt quệ sức lực, sau đó lại bước vào trong đó, trở thành chất dinh dưỡng để hắn thăng cấp.

Từ đầu đến cuối, Cố Trường Ca đều ở trong nội vũ trụ lạnh lùng nhìn cảnh tượng bên ngoài.

Đến khi nhóm nhân vật nội tình đầu tiên xông vào, hắn mới bắt đầu ra tay, kết quả đương nhiên có thể đoán được. Ở trong nội vũ trụ của hắn, ý niệm của hắn chính là thiên địa vĩnh cửu.

Côn Cực vũ trụ mặc dù bị hắn luyện hóa hết, nhưng độ phù hợp làm sao có thể so sánh với nội vũ trụ do chính bản thân hắn diễn hóa nhiều năm như vậy được?

Hết chương 2016.
Bạn cần đăng nhập để bình luận